Hoàng Tử Vịt

Chương 21: Trò Chơi Ma Thuật




Sau khi có được viên ngọc phá bỏ lời nguyền từ con rồng, nhóm Thomas tiếp tục hành trình của mình, nhưng không lâu sau đó, họ bắt gặp một khu rừng kỳ lạ mà họ chưa từng thấy trên bản đồ. Trời bắt đầu tối, và họ quyết định dựng trại nghỉ ngơi. Trong khi đang chuẩn bị đồ ăn, họ bất ngờ bị bao vây bởi một đám mây ma thuật phát sáng, kéo họ vào một không gian khác lạ.
Khi đám mây tan biến, Thomas, Edward, Lily, và Bruno thấy mình đang đứng giữa một đấu trường rộng lớn, với hàng ngàn khán giả là những sinh vật kỳ quái. Một giọng nói vang lên từ phía trên, phát ra từ một người đàn ông mặc áo choàng tím, tay cầm một cây gậy có hình đầu mèo.
“Chào mừng đến với Trò Chơi Ma Thuật! Ta là Pháp sư Quản Trò, và các ngươi phải vượt qua những thử thách của ta để thoát khỏi đây.”
Thomas tiến lên, hỏi với vẻ mặt nghiêm trọng: “Chúng tôi không muốn tham gia trò chơi của ngài. Chúng tôi chỉ muốn tìm đường phá bỏ lời nguyền trên hoàng tử Edward.”
Pháp sư Quản Trò cười lớn: “Muốn hay không muốn thì các ngươi đã ở đây rồi. Nếu các ngươi thắng, ta sẽ giúp các ngươi. Còn nếu thua… thì sẽ mãi mãi ở lại đây.”
Bruno, không chờ đợi thêm, hét lên: “Được rồi, chúng tôi sẽ chơi! Chúng tôi sẽ chiến thắng và thoát khỏi nơi này!”
Trò chơi bắt đầu với một vòng thi đơn giản: đi qua một mê cung đầy bẫy. Trong khi di chuyển qua mê cung, Edward bị mắc kẹt trong một quả bong bóng khổng lồ mà không thể tự thoát ra. Thomas phải sử dụng một mảnh len từ chiếc khăn của con rồng để chọc thủng bong bóng, giải cứu Edward.
Sau đó, họ đối mặt với một trò chơi trốn tìm với những con quái vật nhỏ, di chuyển cực nhanh và tinh quái. Lily sử dụng sự thông minh và khả năng phân tích của mình để phát hiện ra điểm yếu của những con quái vật, giúp nhóm dễ dàng né tránh và tìm được đường ra.
Trong khi di chuyển qua khu rừng mê cung, họ gặp phải một thử thách đan len kỳ lạ, nơi mỗi thành viên phải hoàn thành một món đồ đan len trong thời gian ngắn. Với sự hướng dẫn của Thomas và chiếc khăn bảo vệ từ con rồng, cả nhóm hoàn thành thử thách trong tiếng reo hò của khán giả.
Pháp sư Quản Trò, đứng trên cao, nhìn họ với ánh mắt đầy tò mò: “Thật là ấn tượng. Nhưng vòng cuối cùng mới là thử thách thực sự. Các ngươi phải đối mặt với ta trong một trò chơi chiến thuật. Ai có trí tuệ sẽ chiến thắng.”
Trong vòng cuối, họ được đưa đến một bàn cờ lớn, nơi mỗi người phải di chuyển các quân cờ theo chiến thuật. Pháp sư Quản Trò chọn Edward là đối thủ của mình, tin rằng Edward không đủ thông minh để thắng. Tuy nhiên, Edward, với sự hỗ trợ từ Thomas, Lily và Bruno, đã từng bước lật ngược tình thế.
Thomas, với sự khôn ngoan, chỉ đạo từng bước di chuyển, trong khi Lily giải mã các nước đi của Pháp sư. Bruno, dù không thông minh, nhưng với sức mạnh của mình, đã giúp ngăn chặn các quân cờ đối phương một cách hiệu quả.
Cuối cùng, trong nước đi quyết định, Edward đặt quân cờ cuối cùng lên bàn, chiến thắng Pháp sư Quản Trò trong tiếng cổ vũ vang dội của khán giả. Pháp sư Quản Trò, vẻ mặt thất vọng nhưng cũng đầy tôn trọng, giơ cao cây gậy, giải thoát họ khỏi không gian ma thuật.
“Ta đã hứa và ta sẽ giữ lời,” Pháp sư Quản Trò nói. “Các ngươi đã thắng. Đây là manh mối cuối cùng để phá bỏ lời nguyền: Các ngươi phải thực hiện nghi lễ dưới ánh trăng tròn ở thung lũng Hoa Hồng, nơi lời nguyền được đặt ra.”
Cả nhóm cảm ơn Pháp sư Quản Trò và chuẩn bị rời đi. Trước khi biến mất, Pháp sư Quản Trò tặng họ một chiếc vòng cổ có hình đầu mèo, nói rằng nó sẽ bảo vệ họ khỏi những nguy hiểm tiếp theo.
Với lòng đầy hy vọng và quyết tâm, Thomas, Edward, Lily, và Bruno tiếp tục hành trình. Họ biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng với sự đoàn kết và lòng dũng cảm, họ sẽ vượt qua tất cả để phá bỏ lời nguyền và mang lại tự do cho Edward.
Đêm xuống, họ dựng trại dưới bầu trời sao, lòng đầy hy vọng và hứa với nhau rằng họ sẽ luôn bên nhau, bất kể có điều gì xảy ra. Edward, nhìn lên bầu trời, mỉm cười: “Chúng ta sẽ làm được, các bạn của ta. Chúng ta sẽ phá bỏ lời nguyền này và sống cuộc sống mà chúng ta mong muốn.”
Thomas, nắm chặt tay Edward, đáp: “Đúng vậy. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với mọi thứ, vì chúng ta là một đội.”
Lily và Bruno cùng đồng ý, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Họ biết rằng ngày mai sẽ là một ngày mới, đầy thách thức nhưng cũng đầy hứa hẹn. Cả nhóm chìm vào giấc ngủ, sẵn sàng cho những gì đang chờ đợi phía trước.
Sáng hôm sau, họ tỉnh dậy với tinh thần hứng khởi. Thomas dẫn đầu nhóm, cẩn thận xem xét bản đồ mà Pháp sư Quản Trò đã cung cấp. Thung lũng Hoa Hồng nằm cách đó không xa, nhưng để đến được đó, họ phải vượt qua một dãy núi hiểm trở.
Hành trình bắt đầu với những bước chân kiên định. Bruno, với sức mạnh vượt trội của mình, giúp cả nhóm vượt qua những đoạn đường khó khăn. Lily, với khả năng quan sát tỉ mỉ, dẫn đường và tránh những nguy hiểm tiềm tàng. Edward, giờ đã trở lại hình dạng con người, giữ vai trò người truyền lệnh và khích lệ tinh thần.
Họ tiến bước qua những con đường đầy đá sỏi, qua những cánh rừng rậm rạp, và leo lên những đỉnh núi cao. Sự đoàn kết và quyết tâm giúp họ vượt qua mọi khó khăn. Mỗi buổi tối, dưới ánh lửa trại, họ cùng nhau ôn lại những kỷ niệm, cười đùa và chia sẻ những lo lắng, củng cố thêm tinh thần đồng đội.
Cuối cùng, sau nhiều ngày đêm hành trình, họ đứng trước thung lũng Hoa Hồng. Cảnh tượng trước mắt thật đẹp đẽ: những bông hồng đỏ thắm nở rộ dưới ánh trăng tròn, tạo nên một khung cảnh huyền ảo và đầy mê hoặc. truyen bjyx
Thomas nắm chặt viên ngọc phá bỏ lời nguyền trong tay. “Đây chính là nơi chúng ta sẽ thực hiện nghi lễ.”
Edward bước tới, cảm nhận sự thiêng liêng của không gian. “Chúng ta đã đi xa đến thế này, giờ chỉ còn một bước nữa thôi.”
Lily và Bruno đứng bên cạnh, sẵn sàng hỗ trợ. Lily cầm chiếc vòng cổ hình đầu mèo mà Pháp sư Quản Trò tặng, tin rằng nó sẽ bảo vệ họ khỏi mọi nguy hiểm trong quá trình thực hiện nghi lễ.
Họ bắt đầu nghi lễ dưới ánh trăng, với Thomas đọc to những câu thần chú từ cuốn sách cổ. Viên ngọc bắt đầu phát sáng, tỏa ra ánh sáng kỳ diệu bao phủ cả thung lũng. Những bông hồng xung quanh cũng bắt đầu phát sáng, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.
Edward, đứng giữa vòng tròn ánh sáng, cảm nhận được sự biến đổi trong cơ thể. Lời nguyền từ từ bị xua tan, và hình ảnh vịt dần biến mất, thay thế bằng hình ảnh hoàng tử Edward đầy uy nghi và mạnh mẽ.
Khi ánh sáng mờ dần, Edward đứng đó, trở lại hình dạng con người hoàn toàn. Cả nhóm ôm chầm lấy nhau trong niềm vui và hạnh phúc. Họ đã thành công, họ đã phá bỏ được lời nguyền.
Thomas nhìn Edward, mắt đầy cảm xúc. “Chúng ta đã làm được. Cuối cùng, chúng ta đã chiến thắng.”
Edward mỉm cười, nắm tay Thomas. “Cảm ơn cậu, Thomas. Cảm ơn mọi người. Chúng ta đã vượt qua tất cả để đến được đây.”
Lily và Bruno cũng không giấu được niềm vui. “Chúng ta đã làm nên điều kỳ diệu,” Lily nói, mắt lấp lánh.
Bruno, với nụ cười tươi rói, nói lớn: “Và đừng quên, chúng ta còn có những bữa ăn ngon nữa!”
Mọi người cười vang, cảm thấy lòng ấm
áp và tràn đầy hy vọng. Họ biết rằng cuộc hành trình này không chỉ giúp họ phá bỏ lời nguyền mà còn củng cố tình bạn và sự đoàn kết.
Với lòng đầy hy vọng và quyết tâm, họ chuẩn bị quay trở lại làng. Họ biết rằng cuộc sống mới đang chờ đợi phía trước, đầy hứa hẹn và những khởi đầu mới.
Khi họ trở về làng, người dân chào đón họ như những người hùng. Lời nguyền đã bị phá bỏ, và hoàng tử Edward đã trở lại với dân làng. Cả nhóm nhận được sự chào đón nồng nhiệt và cảm ơn chân thành từ mọi người.
Thomas, Edward, Lily và Bruno cảm nhận được tình yêu và sự biết ơn từ dân làng. Họ biết rằng họ đã hoàn thành một nhiệm vụ lớn lao, nhưng đồng thời cũng mở ra một chương mới trong cuộc sống của họ.
Dưới ánh trăng tròn, họ nhìn nhau, cảm nhận sự gắn kết mạnh mẽ và niềm tin rằng dù có bất kỳ thử thách nào phía trước, họ sẽ luôn cùng nhau vượt qua. Cuộc hành trình đầy kỳ diệu của họ vẫn tiếp tục, với lòng dũng cảm, sự đoàn kết và tình bạn bất diệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.