Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

Chương 567:




Phục Tịch cố kiềm chế, cuối cùng vẫn kiềm chế được ý định muốn đá Phục Trầm xuống hồ.
Bà thật sự không ngờ là hậu bối của mình lại lười đến thế.
“Được.” Doanh Tử Khâm để đũa xuống: “Một tay giao tiền, một tay giao hàng.”
Phục Trầm: “???”
Anh ta nhất thời hoang mang.
Mấy giây sau, Phục Trầm mới có phản ứng: “Sự tổ, con không có tiền, chỉ một kho dược liệu nhỏ.”
“Cũng được.” Doanh Tử Khâm cho rằng dược liệu còn quý hơn tiền mặt: “Mấy ngày nữa đến Đan Minh tìm tôi lấy
đồ nhé.”
Phục Trầm càng thêm mừng rỡ: “Vâng!”
Dù sao anh ta cũng không muốn luyện chế đan dược, cho hết dược liệu đi cũng rất hợp ý anh ta.
“Sư phụ có muốn tới Thiên Y môn hay không?” Phục Tịch lại hỏi: “Con sẽ bảo Ngọc Hiên tiếp đãi người.”
Nói xong, bà lại thở dài: “Ngọc Hiển là đồ đệ nhỏ tuổi nhất của con, cũng chỉ còn hắn là còn sống.”
Doanh Tử Khâm khẽ lắc đầu: “Không cần đâu, tôi không có thời gian.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
Phục Tịch hiểu ý.
Doanh Tử Khâm suy nghĩ một chút, lấy một cái hộp từ chỗ của Phó Quân Thâm, đưa cho Phục Tịch.
Phục Tịch sững sờ: “Sư phụ, đây là?”
“Đây là một chiếc điện thoại di động có gắn một bộ truyền tín hiệu thu nhỏ, cho phép truy cập Internet.” Doanh Tử
Khâm lên tiếng: “Nếu sau này có chuyện gì, có thể dùng cái này để liên lạc với tôi cho tiện.”
Phục Tịch gật đầu một cái: “Mấy đứa nhỏ trong nhà con hình như cũng chơi cái này.”
Có điều, bà đã rất lâu không ra khỏi giới cổ y rồi, không biết bên ngoài đang diễn ra chuyện gì, chỉ biết rằng khoa
học kỹ thuật rất phát triển.
Phục Trầm nhìn vào chiếc hộp, phát hiện đó là chiếc điện thoại đời mới nhất, anh ta chỉ vào chính mình: “Sự tổ, còn
con thì sao?”
Điện thoại di động của anh ta vẫn là chiếc điện thoại 2G mà gia chủ nhà họ Phục thải ra.
Doanh Tử Khâm xếp gọn sách hướng dẫn sử dụng, ngước mắt hỏi: “Anh là đồ đệ của tôi à?”
Phục Trầm: “ ”
Không, anh ta không phải.
Doanh Tử Khâm nghỉ ngơi một lúc rồi đứng dậy: “Có muốn ra bên ngoài đi dạo không?”
Phục Tịch đương nhiên muốn dành nhiều thời gian ở chung với cô: “Đi đến thế giới trần tục ạ? Được.”
Phó Quân Thâm lấy điện thoại di động ra gửi mã vé: “Anh vừa đặt một bộ phim, em có thể đi xem.”
Phục Tịch đột nhiên nhíu mày: “Sư phụ, con không mang theo giấy thông hành, phải quay lại lấy.”
Những người có tu vi cổ vũ trên năm mươi năm, bắt buộc phải có giấy thông hành của Tư Pháp đường. Dù sao cổ
võ giả ở cấp độ này có quá nhiều ảnh hưởng đối với những người bình thường.
Phó Quân Thâm quay đầu, cất tiếng: “Vân Sơn.”
Vân Sơn lập tức chạy tới: “Thiếu gia.”
“Giấy thông hành.”
“À dạ.” Vân Sơn móc ra một xấp: “Ở đây, đủ để nhóm lửa luôn.”
Phó Quân Thâm rút ra một tờ, đưa cho Phục Tịch: “Không đủ thì vẫn còn.”
Phục Tịch cũng sửng sốt: “Cái này?”
Loại giấy thông hành này đều cần cổ võ giả tự mình đến Tư Pháp đường lấy, vậy mà anh có thể mang theo trên
người nhiều như vậy sao?
Doanh Tử Khâm ngáp một cái, rất bình tĩnh nói: “Anh ấy chính là Ảnh.”
Sắc mặt Phục Tịch biến đổi, không khỏi hít sâu một hơi: “Ảnh?”
Danh tiếng của Ảnh cũng vang khắp bên giới cổ y.
Không có nhiều người đã được gặp anh, càng không nhiều người nhìn thấy bộ mặt thật của anh.
Chỉ là suy đoán rằng anh còn rất trẻ, cũng có không ít người đoán anh chính là thiếu chủ của Liên minh võ giả,
nhưng vẫn chưa có kết luận.
Một người từ thế giới phàm tục có thể trở thành một thành viên cấp cao của Tư Pháp đường, đúng là lợi hại.
Phục Tịch đã phần nào hiểu được tại sao Doanh Tử Khâm lại lựa chọn Phó Quân Thâm.
Đằng sau.
Phục Trầm và Phó Quân Thâm cùng nhau đi dạo, cuối cùng anh ta cũng không có nhiều áp lực như vậy nữa.
“Anh Phó, anh thật sự không sợ à?” Phục Trầm hạ giọng: “Tổ tông, haizz, đây chính là tổ tông của tổ tông của tôi,
còn anh…”
Có một chút kinh ngạc, sợ hãi trong mắt anh ta.
Anh ta chỉ cần nhìn thấy Doanh Tử Khâm là hai chân đều mềm nhũn.
Quá ngầu rồi.
Quả đúng là thần tượng của anh ta.
Phó Quân Thâm: “Gọi sai rồi.”
Phục Trầm: “?”
“Anh cũng có thể gọi tôi là…” Phó Quân Thâm cài lại cúc áo sơ mi, mở to mắt cười nói: “Tổ tông.”
****
Sáng sớm hôm sau.
Tất cả các thế lực lớn trong giới cổ y đều nhận được tin tức từ Đan Minh.
Khi nói đến tà y, dù là Thiên y môn hay nhà họ Phục đều rất coi trọng.
Nhà họ Mộng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.