Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng

Chương 173: Ngoại truyện 3




Chủ khách sạn là bạn thân của Lý Bá Vinh nghe động tĩnh lớn liền tới xem thế nào, lúc thấy Lý Bá Vinh ôm tay lăn lộn dưới đất thì liền cau mày lên tiếng hăm dọa Tô Cẩn “Tôi sẽ báo cảnh sát bắt cậu tội gây rối.”
Lý Bá Vinh thấy có người can thiệp liền lên tiếng “Mau báo cảnh sát đi hắn bẻ gãy tay tôi rồi, còn nữa tôi phải để cho tất cả mọi người biết rõ bộ mặt của ngôi sao Tô Cẩn là kẻ bạo lực ngông cuồng.”
Tô Cẩn hất mặt lên ngông cuồng rồi lên tiếng đáp “Báo đi, để xem cảnh sát bắt tôi hay là bắt luôn ông vì cái tội đồng lõa hại đời con gái nhà người ta.”
Chủ khách sạn nghe vậy thì mặt mày cũng xanh méc, hắn quá hiểu rõ là Lý Bá Vinh thường xuyên ép uổng con gái nhà người ta lên giường cùng hắn nhưng vẫn bao che vì được trả nhiều tiền nhưng nay có người can thiệp thì hiển nhiên là lớn chuyện rồi.
Lý Bá Vinh bị bẽ gãy tay vẫn còn ngoan cố lên tiếng “Mày có biết anh trai tao là chủ tịch tập đoàn Đại Hoa không hả? Chỉ cần tao nói một tiếng là mày làm tao bị thương thì tao tin là mày phải sớm cút khỏi giới giải trí luôn đó Tô Cẩn.”
Tô Cẩn nghe vậy liền nhếch môi cười rồi lên tiếng “Ôi trời ơi, chủ tịch tập đoàn Đại Hoa á sợ quá đấy, vậy mày có biết tao là ai không hả?”
Lý Bá Vinh tỏ vẻ khinh khi “Chẳng qua chỉ là một thằng đi đóng phim kiếm sống có gì hay mà khoe khoang, đừng tưởng mày nổi tiếng như thế là hay chỉ cần những đại nhân vật lên tiếng thì mày không có cửa sống đâu con.”
Tô Cẩn ngồi xổm xuống trước mắt của Lý Bá Vinh nhìn hắn bằng ánh mắt hung ác rồi lên tiếng “Vừa nãy mày nói anh mày là chủ tịch Đại Hoa sao nghe cũng có chút tiếng tăm đấy nhưng mà xui quá anh của tao lại là chủ tịch tập đoàn Kình Long và Tịch Thị đấy.”
Lý Bá Vinh nghe vậy thì nửa tin nửa ngờ “Cái gì? Mày vừa bảo mày là em của Tịch Kỳ Phong sao?”
Tô Cẩn gật đầu “Đúng, tuy tao chỉ là em họ của anh Phong thôi nhưng tao tin chắc rằng nếu ai dám đụng đến tao thì anh ấy nhất định không khoanh tay đứng nhìn đâu.”
“Mày tính gạt ai đây hả? Nếu mày là em họ của Tịch Kỳ Phong thì từ lâu đã công khai thân phận rồi mắc mớ gì cứ ngậm ngùi đi đóng phim làm gì.”
Tô Cẩn tự tin đáp lại “Tao đi đóng phim là vì đam mê thôi, còn chuyện tao không nói mình là em họ của anh Phong là vì không muốn mọi người quá ưu ái cho mình mà thôi.”
Tô Cẩn nhìn thấy vẻ mặt của tên chủ khách sạn tỏ ra sợ hãi xanh méc không còn cắt máu thì nói thêm một câu “Còn ông nữa chuẩn bị đóng cửa cái khách sạn này luôn đi là vừa bởi người của Tam Long Hội nhất định không để yên cho ông kinh doanh mà không có cái tâm như thế đâu.”
Tô Cẩn cởi áo vest ngoài ra khác lên người Hàn Tô Tô rồi bế cô lên theo kiểu công chúa mang cô rời khỏi đó.
Hàn Tô Tô sau khi bị Lý Bá Vinh cho uống thuốc thì thần trí không còn tỉnh táo nữa, cô mơ hồ không rõ chuyện gì đang xảy ra chỉ biết trong cơ thể mình như đang có một ngọn lửa thiêu đốt khiến cô vô cùng khó chịu.
“Nóng…nóng quá…” giọng mè nheo của Hàn Tô Tô vang lên.
Tô Cẩn lái xe đưa Hàn Tô Tô đến căn hộ cao cấp của mình để cô nghỉ ngơi lại tình huống này mà đưa về Tịch gia cũng không hay lắm.
Tô Cẩn bế Hàn Tô Tô lên phòng đặt cô nằm lên giường rồi cẩn thận giúp cô cởi bỏ giày cao gót cho dễ chịu.
Tô Cẩn nhìn Hàn Tô Tô rồi thở phào nhẹ nhõm “An toàn rồi, xin lỗi là anh đến trễ để em phải hoảng sợ rồi.”. ngôn tình ngược
Chút ý thức còn lại Hàn Tô Tô đột nhiên rơi nước mắt lẩm bẩm “Tô Cẩn em xin lỗi…em rất là yêu anh nhưng mà em lại không xứng với anh rồi…không sao dù sao thì anh cũng đâu có thích em.”
Tô Cẩn nghe vậy thì cảm thấy trái tim dao động anh lên tiếng đáp lại “Ai nói là anh không thích em chứ, thời gian qua tiếp xúc với em anh dần hiểu em là cô gái tốt cũng rất có cảm tình với em rồi Tô Tô à.”
Hàn Tô Tô lại kêu lên “Nóng…nóng quá đi” đồng thời cô kéo áo của mình xuống vì thuốc mà Lý Bá Vinh sử dụng rất mạnh.
Tô Cẩn nhìn thấy vậy thì đưa tay lên ngăn cản “Đừng có vậy mà Tô Tô.”
“Uhm khó chịu quá…nóng quá…”
Tô Cẩn nhìn Hàn Tô Tô bị hỏa dục dày vò không đành lòng anh suy nghĩ hồi lâu rồi tự lẩm bẩm “Trước sau gì cũng như nhau thôi, dù sao thời nay động phòng trước kết hôn sau cũng đâu có gì to tát…anh sẽ chịu trách nhiệm với em Hàn Tô Tô.”
Trong căn phòng ngủ chỉ còn lại ánh đèn màu vàng ấm áp từ chiếc đèn ngủ trên đầu giường phát ra, bao trùm cả căn phòng là không gian yên tĩnh chỉ có tiếng thở dốc của nữ nhân, vang khắp phòng, vô cùng ái muội.
Một chút ánh sáng chiếu thẳng vào người Hàn Tô Tô, hiện lên dung nhan xinh đẹp, làn da trắng mịn màng môi anh đào nhỏ nhắn phát ra tiếng rên rỉ, dù cô không nói lời nào vẫn khiến người đối diện bị mê hoặc.
Tô Cẩn như người con gái đang nằm trước mắt như đang chìm đắm trong dục vọng, không ngừng phát ra mị hoặc, những tiếng kêu rên rỉ đòi mạng anh.
Tô Cẩn cúi người hôn lên đôi môi non mền anh đào của cô, môi anh in lên trên cằm cô, nhẹ nhàng gặm cắn, dịu dàng khôn xiết, ngón tay thon dài thô ráp tuỳ ý chạy loạn trên thân thể mềm mại của cô, nụ hôn nóng bỏng mãnh liệt từ môi chậm rãi rơi xuống cổ của cô.
Một giọt nước mắt rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp của Hàn Tô Tô cả người cô không thể khống chế trở nên run rẩy sợ hãi, giọng cô đau khổ vang lên “Tôi không muốn…tôi không muốn…xin ông hãy buông tha cho tôi đi mà Lý Bá Vinh.”
Tô Cẩn biết Hàn Tô Tô vẫn còn đang sợ hãi không phân biết được là cô đang ở cùng người nào nên lên tiếng “Hàn Tô Tô mở mắt ra, tôi muốn em biết em đang ở chung một chỗ với người nào…tôi là Tô Cẩn chứ không phải cái tên khốn đó.”
Hàn Tô Tô khẽ động lông mi rồi từ từ mở mắt ra, cô hơi kinh ngạc khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt là Tô Cẩn nên đưa tay lên chạm vào mặt anh “Tô Cẩn…sao lại là anh?”
Tô Cẩn nghe vậy thì nhíu mày ghen tuông “Em không mong đợi người cùng em là tôi sao?”
“Em đang mơ có đúng không Tô Cẩn?”
Tô Cẩn liền đáp “Tô Tô em không có mơ anh là Tô Cẩn đây.”
Hàn Tô Tô có thể thấy được sự dịu dàng chưa từng có trước đó trong mắt của người đàn ông mà mình từng thần tượng rất lâu về trước, cô không được tự nhiên nên đem hai tay đặt ở trên vai của hắn, bên trong đôi mắt đẹp lóe ra hơi nước ẩm ướt sáng bóng.
Hơi thở của Hàn Tô Tô dồn dập khiến bộ ngực nhấp nhô giống như đỉnh núi, khiến người khác muốn khám phá, tiếng thở dốc càng tăng lên, Tô Cẩn không thể kìm chế được nữa nên đưa bàn tay thon dài của mình chạm vào người cô nhẹ nhàng xoa nắn.
Tô Cẩn dù sao cũng là đàn ông đứng trước một cơ thể hoàn mỹ thì làm sao có thể kìm chế được anh tham lam chiếm lấy thân thể của Hàn Tô Tô, nụ hôn của anh tuy bá đạo nhưng không thiếu ôn nhu, như cẩn thẩn làm cô thoải mái, sợ nàng bị tổn thương, mỗi từng động tác làm cô điều trầm mê.
Tô Cẩn không ngừng dùng bàn tay xoa bóp bầu ngực màu mật đào của Hàn Tô Tô, kỹ thuật tưỡng chừng non nớt, nhưng lại đủ khiến cô khó chịu, không ngừng càng muốn thêm, thân thể vặn vẹo phát ra tiếng thở dóc, cả người đầy nhiệt muốn toát ra, muốn ngừng cũng không ngừng được.
Môi Tô Cẩn khẽ hôn nhẹ lên cổ của Hàn Tô Tô, thân thể khỏe mạnh của anh hiện ngay trước mắt cô, quả thật là mãnh nam, thân thể rắn chắc, cơ bụng 6 múi rõ rệt quả không hổ danh là nam diễn viên có body đẹp nhất nhì showbiz.
Bờ môi Tô Cẩn tiến đến ngực của Hàn Tô Tô khẽ liếm nhẹ nhụy hồng khiến cô không ngừng rên rỉ, anh hấp thụ như đứa trẻ hấp thụ sữa mẹ, thèm khát, bộ ngực đẫy đà không ngừng hấp dẫn anh, ánh mắt anh chìm đắm dục vọng, bàn tay cứ xoa bóp ngực cô, thanh âm khàn khàn lên tiếng “Yên tâm đi Tô Tô, anh là người đàn ông sống có trách nhiệm nhất định không để em thiệt thòi.”
Hàn Tô Tô không ngừng rên rỉ, cô muốn tiếp, cô không thể chịu sự đùa giỡn của Tô Cẩn, cô vừa rên rỉ vừa lên tiếng “Đừng…đừng mà...thật khó chịu…dừng lại đi mà.”
Giọng Tô Cẩn trầm đục dục vọng vang lên “Không thể dừng lại nữa rồi…chúng ta chỉ có thể tiếp tục mà thôi.”
Cả một đêm dài, Tô Cẩn và Hàn Tô Tô trãi qua không biết bao nhiêu lần thăng hoa cảm xúc cùng nhau rồi nằm ngủ chung trên một chiếc giường.
Sáng sớm, Hàn Tô Tô tỉnh dậy trước cô cảm thấy người mình rất mệt mỏi, lúc cô nhìn vào trong chăn thì phát hiện ra mình không có lấy một mảnh che thân thì trái tim vô cùng hụt hẫng, cô nghĩ rằng đêm qua mình bị cái tên Lý Bá Vinh đó ăn sạch rồi nên vô cùng đau khổ.
Đột nhiên giọng của Tô Cẩn vang lên bên tai của Hàn Tô Tô “Em dậy sớm vậy, tối qua vất vả cả đêm rồi sao không ngủ thêm chút nữa.”
Hàn Tô Tô kinh ngạc quay người lại nhìn Tô Cẩn anh đang nửa nằm nửa ngồi trên giường nhìn cô, hai người vẫn còn đang đắp chung một cái chăn.
“Tô Cẩn, sao lại là anh?”
Tô Cẩn cau mày “Không là anh thì em mong là ai, cái tên Lý Bá Vinh khốn khiếp đó hả?”
Hàn Tô Tô lúng túng “Không phải như vậy nhưng mà sao em lại ở đây? Em không nhớ gì hết.”
Tô Cẩn liền lên tiếng giải thích “Tối qua em bị cái tên Lý Bá Vinh lôi đến khách sạn tính làm hại em cũng may là anh kịp thời xuất hiện, anh cứu được em kịp lúc nhưng mà em bị cho uống thuốc quá mạnh cho nên chúng ta xảy ra chuyện kia rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.