Ánh mắt của Kiều Tâm Vũ nổi lên sát ý, giọng cô lạnh lẽo vang lên “Anh dừng lại đi, nếu không dù có chết thành quỷ tôi cũng nhất định không tha cho anh đâu.”
Tịch Kỳ Phong nhìn vẻ mặt căng thẳng của Kiều Tâm Vũ thì lên tiếng “Nè tôi chỉ ngửi mùi thơm trên người cô thôi mà, chưa kịp làm gì hết mà, tôi cũng không phải kiểu người xấu như thế, tôi chỉ muốn bàn chuyện làm ăn có lợi cho cô thôi, tại cô không thích ngồi bàn bạc bình thường mà cứ thích tôi phải dùng biện pháp mạnh đó thôi.”
Kiều Tâm Vũ nhìn Tịch Kỳ Phong bằng ánh mắt bất lực, lần trước đánh Tịch Kỳ Phong vài chiêu cứ nghĩ là anh ta yếu đuối dễ đối phó nhưng hôm nay mới biết anh ta là cao thủ chỉ là cố tình ẩn mình thôi.
Kiều Tâm Vũ đành thỏa hiệp “Được rồi, tôi nghe anh nói chuyện làm ăn kia được chưa, anh mau thả tôi ra đi cái tư thế này không thích hợp để nói chuyện đâu.”
Tịch Kỳ Phong nghe vậy liền buông tay Kiều Tâm Vũ ra “Phải chi ngay từ đầu cô ngoan ngoãn một chút thì tôi đã không cần tốn sức như thế rồi.”
Kiều Tâm Vũ nhìn Tịch Kỳ Phong rồi đánh giá trong lòng [Cái tên này không hề đơn giản như những gì mà anh ta thể hiện, anh ta vốn là một cao thủ nhưng lúc nào cũng thể hiện bản thân yếu đuối trước mặt người khác để đánh lừa họ vào bẫy của anh ta đây mà, kiểu người này vô cùng nguy hiểm phải cảnh giác hơn mới được.]
Tịch Kỳ Phong nhìn thấy Kiều Tâm Vũ nhìn mình chằm chằm liền lên tiếng hỏi “Cô đang nghĩ tôi là một kẻ nguy hiểm có đúng không hả?”
Kiều Tâm Vũ có chút chột dạ khi Tịch Kỳ Phong có thể đoán được những gì mà cô đang suy trong đầu nhưng là cô liền phủ nhận “Cái này là anh tự mình nói chẳng phải tôi nói nhé, chuyện làm ăn mà anh đề cập là gì nói nhanh đi.”
Tịch Kỳ Phong liền nghiêm túc lên tiếng đáp “Thôi giỡn với cô nhiêu đó đủ rồi bây giờ nói chuyện chính đây. Trước tiên xin giới thiệu với cô tôi là thân tín của Tịch đại thiếu gia, lần này tôi đến tìm cô là vì muốn cô kết hôn với thiếu gia nhà tôi.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền bày ra vẻ mặt không thể tin được là chuyện này luôn “Hả? Anh nói muốn tôi kết hôn với Tịch đại thiếu gia nhà anh sao?”
Tịch Kỳ Phong liền gật đầu “Phải, nếu cô đồng ý gả cho thiếu gia nhà tôi thì sẽ trở thành đệ nhất phu nhân của thành phố Nam Giang này đó.”
Kiều Tâm Vũ vừa nghe xong đã cười phá lên “Ha ha…đệ nhất phu nhân hay là kẻ bồi táng theo thì còn chưa nói trước được đâu nha.”
Tịch Kỳ Phong nhíu mày “Cô nói vậy là có ý gì hả?”
Kiều Tâm Vũ liền đáp lại “Này anh đừng có thấy tôi vừa từ nước ngoài trở về nghĩ rằng tôi không biết gì thì tình lừa gạt tôi đó nha.”
“Tôi lừa gạt cô cái gì chứ? Chẳng lẽ danh tiếng của Tịch gia mà cô còn không biết hay sao hả?”
Kiều Tâm Vũ rót một cốc rượu uống một hơi rồi lên tiếng đáp “Chính vì tôi biết quá rõ về gia thế và danh tiếng của Tịch gia nên mới biết luôn rằng Tịch đại thiếu gia từ nhỏ đã không may mắn trở thành người thực vật rồi, anh tính lừa tôi để bồi táng theo thiếu gia nhà anh hả, khôn như anh quê tôi trói đầy sân á.”
Tịch Kỳ Phong như bị dội nguyên gáo nước lạnh vào mặt, ban đầu anh quả thật nghĩ rằng Kiều Tâm Vũ mới về nước không biết rõ tình hình của Tịch gia nên mới mạnh miệng như thế bây giờ thì hay rồi người ta không chỉ biết rõ còn dội cho nguyên gáo nước lạnh nữa.
“Này để tôi phân tích cho cô nghe thiệt hơn trong vụ này nha, đúng thật là thiếu gia nhà tôi từ nhỏ bị tai nạn giao thông không may trở thành người thực vật nhưng mới đây thiếu gia đã tỉnh lại rồi, chỉ cần cô đồng ý gả cho thiếu gia thì đảm bảo cuộc đời sau này của cô không cần phải lo bất cứ thứ gì hết.”
Kiều Tâm Vũ nhếch môi cười lên tiếng “Chuyện thiếu gia của anh cần một cô dâu xung hỷ vào năm 28 tuổi nếu không thì sẽ không giữ được mạng đã lan truyền khắp thành phố Nam Giang này rồi, anh làm ơn đừng có cố lừa phỉnh tôi nữa được không hả? Vụ làm ăn này anh đi tìm người khác bàn đi tôi không có hứng thú nghe rõ chưa?”
Tịch Kỳ Phong đưa tay đỡ trán đầu chảy xuống ba cạch hắc tuyến thầm nghĩ [Bà nội có cần tạo ra tin đồn tệ hại về mình như thế không? Làm sao để dụ dỗ cô ta ký hợp đồng hôn nhân đây?”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
“Nè cô khoan từ chối đã, tôi chưa nói hết mà Tịch đại thiếu gia đúng là nhìn trúng cô muốn kết hôn cùng cô nhưng mà cô đừng có tự cao làm giá nha, thiếu gia nhà tôi chỉ muốn kết hôn với cô theo dạng hợp đồng hôn nhân để qua mắt mọi người thôi chứ sau kết hôn hai người không sống như các đôi vợ chồng bình thường khác đâu.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền đáp “Chuyện này thì dễ mà, anh cứ đến mấy vùng quê cách xa Nam Giang tìm những người cần tiền thì họ sẽ đồng ý kết hôn kiểu này ngay thôi.”
“Haiz nhưng mà thiếu gia nhà tôi vừa gặp cô đã cảm thấy cô đặc biệt hơn những người con gái khác nên chỉ muốn chọn cô thôi.”
Kiều Tâm Vũ liền giơ ngón tay trỏ lên lắc nhẹ vài cái “Vậy thì càng không được, ngộ nhỡ ban đầu tôi ký hợp đồng hôn nhân với anh ta xong sau này anh ta lật lộng không chịu ly hôn thì tôi biết làm sao? Họa chăng là anh ta chết rồi mà Tịch gia vẫn ngoan cố muốn tổ chức minh hôn thì tôi sẽ bị tuẫn táng theo à, tôi đẹp chứ tôi đâu có ngu dữ vậy.”
Tịch Kỳ Phong lại lên tiếng dụ dỗ “Này cô nghĩ kỹ chưa hả? Kết hôn với thiếu gia nhà tôi thì cô sẽ nhận được rất nhiều lợi ích đó, cho dù thiếu gia là người tàn tật nhưng cô vẫn được thừa hướng tất cả những quyền lợi của đại thiếu phu nhân của Tịch gia.”
“Không hứng thú.”
Tịch Kỳ Phong thở dài một hơi rồi khẽ cong môi lên tiếng hỏi “Vậy nếu như gả cho thiếu gia của tôi thì cái tên Jackson phụ tình cô phải gọi cô một tiếng chị dâu thì sẽ thế nào đây hả?”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng hỏi “Jackson thì liên quan gì đến Tịch gia mà phải gọi tôi là chị dâu chứ?”
Tịch Kỳ Phong cảm thấy Kiều Tâm Vũ đã rơi vào bẫy của mình liền rèn sắt khi còn nóng “Chắc là cô không hề biết Jackson chỉ là tên tiếng anh của cậu ta mà thôi, ở thành phố Nam Giang này thì tên của cậu ta là Tịch Thiếu Kiệt là em trai cùng cha khác mẹ với Tịch Kỳ Phong tức là đại thiếu gia của tôi á, cho nên Tịch Thiếu Kiệt chính là nhị thiếu gia của Tịch gia. Thử nghĩ mà xem hai người đang yêu nhau say đắm sao đột nhiên cậu ta lại thay lòng đổi dạ, cậu ta không bỏ rơi cô vì một cô gái trong bar mà lần trước cô bắt gặp đâu mà là vì sắp tới cậu ta sắp đính hôn với đại tiểu thư của tập đoàn thủy sản Đàm Thị đó.”
Thật ra Kiều Tâm Vũ đã gặp lại Tịch Thiếu Kiệt ở Nam Giang rồi cũng nhìn thấy qua gương mặt cô gái sắp đính hôn cùng anh ta rồi, hôm đó là vô tình thôi nhưng mà cũng tốt vậy thì có thể rõ ràng không cần suy nghĩ lại nữa.
Kiều Tâm Vũ nghe vậy có chút thất vọng nhưng mà cô lại chẳng còn đau lòng nữa mà chỉ nở một nụ cười bình thản xem như chuyện đó cũng là lẽ thường tình mà thôi, ai cũng sẽ từ bỏ một cô gái không quyền không thế như cô để đến với một tiểu thư xuất thân danh giá mà thôi.
Từ sau vụ việc của Đoàn Nam Khánh vào năm năm trước thì Kiều Tâm Vũ đã quá hiểu rõ chuyện lòng người có thể đổi thay rồi nên không còn quá nặng lòng với một ai đó nữa.
Tịch Kỳ Phong thấy Kiều Tâm Vũ im lặng không nói gì với vẻ mặt đâm chiêu liền lên tiếng hỏi “Cô sao vậy? Nếu muốn báo thù Tịch Thiếu Kiệt thì đây là một cơ hội tốt đó.”
Kiều Tâm Vũ nở một cười nhạt lên tiếng đáp “Trăm ngàn hạt mưa rơi không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người mình gặp trong đời đều không phải tự nhiên, người đến đầy nợ, người đi duyên hết, hà tất phải cưỡng cầu, hà tất tự giam giữ mình trong thù hận làm gì. Tôi sẽ không vì một chút bốc đồng nhỏ mà đi chôn vùi cuộc đời mình với một kẻ tàn phế đâu ha.”
Tịch Kỳ Phong có chút thất vọng bởi vì thật sự không hề dễ dụ dỗ Kiều Tâm Vũ làm theo sự sắp xếp của mình.
Kiều Tâm Vũ quay sang nhìn Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng hỏi “Đại thiếu gia nhà anh bộ hết người để cưới rồi hay sao mà phải tìm đến tôi chứ?”
Tịch Kỳ Phong liền nhíu mày “Cô chê thiếu gia của tôi ở điểm nào chứ, Tịch gia là gia tộc giàu có bậc nhất Nam Giang mà cô vẫn không đồng ý sao?”
Kiều Tâm Vũ liền cười nhạt rồi lên tiếng đáp “Tôi đâu có dám chê bai gì Tịch gia của các người chỉ là quá khứ của tôi không tốt sợ là ảnh hưởng đến danh tiếng của các vị mà thôi đến lúc đó tôi quả thật không thể chịu nổi trách nhiệm.”
“Quá khứ của cô tồi tệ như thế nào hả?”
Kiều Tâm Vũ bình thản nhìn thẳng vào mắt của chàng trai ngồi đối diện rồi lên tiếng đáp “18 tuổi đã đến bar ăn chơi chẳng những vậy còn bị bắt quả tang gian díu với người đàn ông khác khi chưa kết hôn tại khách sạn, chỉ trong một đêm nổi tiếng khắp Nam Giang, bị người ta bóng gió với biệt danh tiểu thư thượng lưu chơi xa đọa không biết giữ lễ giáo gia phong, sau đó còn mang thai một đứa bé mà mặt mũi cha nó là ai cũng không biết nữa.”
Tịch Kỳ Phong có hơi bất ngờ khi Kiều Tâm Vũ có đoạn quá khứ như thế nhìn qua vẻ mặt ngây thơ đoan chính lương thiện của cô thì anh không nghĩ rằng cô là một người như thế.
Vẻ mặt của Tịch Kỳ Phong đột nhiên cứng đờ ra “Tại sao cô lại nói với tôi những chuyện này chứ? Chuyện xấu thì nên giấu vào ai lại tự mình kể cho người khác nghe như thế chứ?”