Chương 102: Long tuyền hỏa, thử kiếm thạch! (1)
“Niệm Thân quyết” phân ra một trăm phân thân, tốc độ của Ninh Phàm cảm ngộ công pháp là gấp trăm lần so với người thường, nhưng thừa nhận mệt nhọc, cũng gấp trăm lần so người thường.
Công pháp của tu chân giới thông thường mà nói, mỗi một tầng cũng chia làm chín cảnh giới nhỏ.
Người thường muốn đem công pháp, đề thăng một cảnh giới nhỏ, thường thường cần mấy năm dài, nhưng trăm người phân thân của Ninh Phàm, khiến cho công pháp cảnh giới của hắn nhanh chóng đề thăng.
Chỉ một tháng trôi qua, “Hắc Ma quyết” liền tu luyện tới tầng thứ nhất, cũng ngay sau đó đột phá tầng thứ nhất, tu luyện tới tầng thứ hai.
Giờ phút này, “Hắc Ma quyết” hỏa hệ công pháp, cuối cùng với “Đạp Tuyết quyết” băng hệ công pháp thăng bằng, âm thầm phù hợp chí lý của âm dương hợp nhất. Chẳng qua là Ninh Phàm không có cảm giác chút buông lỏng, bởi vì hắn còn cần đem hai loại công pháp, cảm ngộ đến tầng thứ hai đỉnh phong, nói cách khác, đột phá đến cảnh thứ chín của hai loại công pháp tầng thứ hai!
Tầng thứ hai công pháp, mỗi lần thăng một cảnh giới, thi triển pháp thuật, cũng đề thăng ít nhất một thành uy lực. Tích lũy công pháp tu luyện tới đỉnh phong Dung linh tu sĩ, thi triển pháp thuật, là không chỉ uy lực gấp bội của cùng cấp tu sĩ.
Vì tu luyện công pháp, Ninh Phàm sát phí khổ tâm. Hắn cảm ngộ hỏa hệ công pháp, lấy ra Hắc Ma viêm, Bạch Cốt viêm, phân thân nghiên cứu. Hắn cảm ngộ băng hệ công pháp, lại lấy ra Cốt ngục khí tức, để cho phân thân dò xét. Thiên sương hàn khí, Địa mạch yêu hỏa, người thường được một món đều không dễ dàng, nhưng Ninh Phàm trên tay đã có ba món.
Như vậy, tháng thứ hai trôi qua, công pháp của Ninh Phàm, tất cả thành công đột phá đến tầng thứ hai đệ lục cảnh, cũng với sau ba tháng, chính thức đạt tới tầng thứ hai công pháp đỉnh phong!
Thời khắc này Ninh Phàm, trải qua ba tháng bế quan, pháp lực không tăng, nhưng khí thế lại càng ngưng trọng, khiến cho người không thở nổi.
Hắn thu tất cả phân thân, chỉ một cái, điểm ra một đạo Hỏa Long màu đen!
Đạo Hắc Ma viêm này là một trong chín đạo long hỏa của Hắc Ma viêm, vào lúc Ninh Phàm tu luyện ban đầu, liền đủ để thương tổn đến Dung linh sơ kỳ Úy Trì.
Mà hôm nay, lấy Ninh Phàm Dung linh đỉnh phong pháp lực, cộng thêm tầng thứ hai đỉnh phong công pháp, chỉ một con Hỏa Long, cho dù không có bất kỳ pháp thuật, cũng đủ để tiêu diệt Dung linh đỉnh phong tu sĩ!
Sau đó ánh mắt của hắn chợt động, Ninh Phàm trở tay chỉ một cái, thi triển ra một hỏa hệ pháp thuật trên “Hắc Ma quyết”.
“Long tuyền!”
Lại thấy bên trong thạch quan, ma hỏa màu đen đột nhiên điếm phô tản ra, giống như một đạo uông dương màu đen, lẫm nhiên một vòng về phía một khối nham thạch to lớn cao mười trượng bên trong thạch quan!
Nham thạch kia, chính là “Thử kiếm thạch”, thường thường bố trí trong thạch quan, cung cấp cho pháp thuật của tu sĩ công kích. Đá này chỉ là đồ vô dụng, chỉ có một lợi ích là nó cứng rắn vô cùng, nhưng khuyết điểm là thiếu tính dẻo dai và duyên triển, không cách nào dùng cho chế tạo pháp bảo.
Mà đá này trân quý, cũng hiếm thấy. Một khối này, là do Lam Mi xin được từ trong tay cha của nàng.
Lại thấy sau khi hỏa diễm bao phủ cự thạch, cự nham kia căn bản không phát hiện bộ dáng tổn hao chút tổn. Trình độ cứng cáp, có thể thấy một bực như nhau.
Nói riêng về phòng ngự, đá này tựa hồ càng trên Dung linh đỉnh phong tu sĩ.
Nhưng Ninh Phàm pháp quyết biến đổi, lập tức ma hỏa màu đen liền hóa thành vòng xoáy hỏa diễm, vây quanh cự nham, xoay tròn mãnh liệt!
Một cái xoay tròn, trong giữa vòng xoáy truyền ra một tiếng rồng gầm như có như không, tức thì oai của hỏa diễm kia sanh sanh đề thăng gấp đôi!
Long tuyền, đệ nhất chuyển!
Sau khi đệ nhất chuyển, chính là Giả đan tu sĩ cũng có thể đốt diệt, mà cự nham phát ra tiếng vang tí tách, dù chưa bị tổn thương, nhưng mặt ngoài cũng đã tan rã với tốc độ nhỏ không thể tra.
Đệ nhị chuyển!
Cửa ải này, Ninh Phàm bóp ra cực kỳ miễn cưỡng, pháp quyết trúc trắc, gắng gượng khiến cho vòng xoáy của hỏa diễm lần nữa chuyển một cái.
Sau đệ nhị chuyển, vòng xoáy kia càng kịch liệt, hỏa uy trung tâm của nó lần nữa đề thăng gấp đôi! Chính là Kim đan tu sĩ sơ kỳ cũng có thể trọng thương!
Dưới hỏa uy thế này, trên thử kiếm thạch bắt đầu tróc ra từng miếng nham tiết nhỏ bé, tuy không nhiều, nhưng cũng nói pháp thuật này thành công thương tổn tới cự nham.
Thu pháp thuật Long tuyền, Ninh Phàm khẽ thở phào nhẹ nhõm, mắt lộ ra lửa nóng!
Long tuyền! Thuật này tổng cộng có cửu chuyển! Mỗi lần tu luyện ra một chuyển, uy lực của pháp thuật liền đề thăng gấp đôi! Đệ nhị chuyển, là bị thương Kim đan sơ kỳ. Đệ tam chuyển, thì bị thương Bạch Phi Đằng. Nếu như trong chuyển thứ ba, thành công ngưng tụ ra một đạo Hỏa Long, chính là Kim đan hậu kỳ tu sĩ cũng có thể đánh cho bị thương!
- Nếu đem thuật tu luyện này tới đệ tam chuyển, ngưng tụ Hỏa Long, thì ngày sau ta đấu Kim đan, không còn cần một chiêu một lá bài tẩy, chỉ cần lấy pháp thuật bình thường giao chiến... Cũng không dùng mỗi một trận đại chiến, trước tổn thương mình sau tổn thương người!
Ninh Phàm khẽ mỉm cười, nhưng lập tức tựa hồ nghĩ tới điều gì, vẻ mặt chợt rét một cái, giơ ngón tay lên, vận chuyển hàn băng pháp lực, hung hăng chỉ điểm một chút hướng cự nham.
Một đạo hàn băng pháp lực này, không có sự gia trì của kỳ vật là Thiên sương hàn khí nên uy lực cũng không lớn, nhưng khi khí lạnh bao trên thử kiếm thạch, vốn dĩ thử kiếm thạch nóng bỏng, bỗng nhiên gặp phải nhanh chóng lạnh, tức thì bắt đầu vỡ nát.
Thạch tâm cũng không vỡ nát, nhưng suốt một tấc đá vụn bên ngoài, đều bắt đầu điên cuồng tróc ra!
Nóng đến chỗ vô cùng, thi triển lấy băng!
Trong lòng của Ninh Phàm chợt động, đạo lý này là mỗi người luyện khí đại sư cũng hiểu. Luyện chế pháp bảo, kiêng kỵ nhất lạnh nóng cấp cự trao đổi, khiến cho pháp bảo bể tan tành không thành hình.
Mà Ninh Phàm phát hiện, đạo lý này thực tế cũng có thể dùng với đấu pháp. Thử nghĩ, nếu gặp địch nhân phòng ngự như con rùa, cứng rắn như đá, trước lấy Long tuyền hỏa công kích, cuối cùng, trở lại một đạo băng hệ công kích pháp thuật mạnh mẽ, sợ rằng đối phương là vỏ rùa cứng đi nữa, cũng phải nát bấy!
Băng hệ công kích pháp thuật... chỉ ghi lại ba loại trong “Đạp Tuyết quyết”.
Loại thứ nhất, là băng chỉ độn thuật, đây đã thành thói quen của Ninh Phàm.
Loại thứ hai, là băng giáp gia thân, nhưng đề thăng pháp thuật phòng ngự, một thức pháp thuật này, là phòng ngự thuật hiếm thấy, Ninh Phàm tự sẽ không không học.
Loại thứ ba, là thập lý phong tuyết, có thể đem mười dặm đất, biến thành phong tuyết băng thiên. Thuật này, cực kỳ huyền diệu, bởi vì có thể thay đổi khí trời, thậm chí “Đạp Tuyết quyết” mặc dù lấy trí nhớ của Loạn Cổ, chỉ sợ sẽ là trên thần thông của một thức này thay đổi khí trời. Mà một khi đem mười dặm đất biến thành phong tuyết chiến trường, là băng hệ pháp lực của mình trong một nén nhang, lấy hoài không hết, dùng không hết, hết thảy có thể đòi lấy từ trong thiên địa phong tuyết!
Thuật này nghịch thiên! Mà tu tập cũng khó khăn!
Nhưng mấu chốt nhất là... Ba thức trong pháp thuật của “Đạp Tuyết quyết” hoàn toàn không có một thức nào là công kích pháp thuật của băng hệ, tựa hồ cũng là phụ trợ pháp thuật.
Chương 102: Long tuyền hỏa, thử kiếm thạch! (2)
Băng hệ pháp thuật không có phẩm cấp cao, Ninh Phàm chỉ có thể lui mà cầu thứ yếu, học một loại cấp thấp băng thuật, đó là Băng vũ thuật.
Băng vũ thuật, linh cấp pháp thuật, hiệu quả đem pháp lực hóa thành băng vũ, sắc bén như đâm, thích hợp đối phó tập quần địch nhân. Trăm giọt mưa băng, có thể nói chút thành tựu, ngàn đạo mưa băng có thể nói đại thành, chín ngàn đạo mưa băng, có thể nói viên mãn, mà trên chín ngàn đạo, vô chỉ vô cảnh.
Thuật này, trong tu chân giới được xem là pháp thuật cực kỳ bình thường... Tuy nhiên thay đổi ý nghĩ suy nghĩ một chút, Ninh Phàm cảm thấy, dùng phổ thông băng hệ pháp thuật, địch nhân đóng băng bị hỏa hệ pháp thuật thiêu hủy thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Sau khi bị Long tuyền mạnh mẽ thiêu hủy, lại thấy Ninh Phàm dùng phổ thông băng công đánh lén, ý tưởng thứ nhất của địch nhân là gì? Là pháp thuật của Ninh Phàm hao hết, không đủ để thi triển băng thuật mạnh hơn! Là thuật này không đáng để lo, là khinh thường, là sơ vu phòng hoạn!
Có thể khiến cho địch nhân khinh thường, đó càng trọng yếu hơn xa so với pháp thuật bản thân cao cấp!
Tu chân giới có câu cách ngôn, người bơi giỏi lại chết đuối, người cầm dù lại ướt thân. Có lúc, dùng cao cấp pháp thuật công kích, dẫn tới địch nhân coi trọng đề phòng, nhưng so ra kém xa dùng âm mưu dùng pháp thuật cấp thấp đùa bỡn, khiến cho địch nhân khinh thường rồi bị thương.
Rất nhiều cao thủ, cả đời cẩn thận, kết quả thường thường không phải chết trên tay cao thủ, mà là chết ở khinh thường.
Sau Long tuyền là Băng vũ... Xem ra băng vũ này có thể bẫy chết không ít người chứ.
- Như vậy, thời gian tiếp theo, liền chuyên cần pháp thuật, cần phải đem Long tuyền thuật cùng Băng vũ thuật tu luyện tới cảnh giới khá cao!
...
Một tháng sau, Ninh Phàm bỗng nhiên con mắt bên trái lạnh lẽo, mắt phải nóng bỏng!
Tay phải của hắn chỉ một cái, hắc hỏa đằng đốt thử kiếm thạch, giống như vòng xoáy.
Chuyển thứ nhất! Thạch thân hơi rung rung.
Chuyển thứ hai! Thạch thân bắt đầu tróc ra đá vụn.
Chuyển thứ ba! Thạch thân mãnh liệt chấn động, cũng mơ hồ bắt đầu xuất hiện vết rách. Mà sau đó một đạo Hỏa Long màu đen, từ trong vòng xoáy vừa nhảy ra, cắn một cái mạnh về phía thử kiếm thạch, hỏa uy đại thịnh! Thử kiếm thạch nhất thời vết rách như mây!
Nhưng đấy vẫn chưa hết. Ninh Phàm hai tay pháp quyết đột nhiên biến đổi, long hỏa biến mất, kèm theo mà đến là bên trong thạch quan, ngàn đạo mưa băng.
Ngàn đạo băng mưa, hóa thành thiên đạo băng thứ rớt xuống, uy lực bị thương Dung linh trung kỳ tu sĩ, đối với Kim đan cao thủ mà nói, nhìn như cực kỳ không đáng nhắc tới.
Nhưng sau khi băng vũ đánh vào trên thử kiếm thạch, nhất thời, thử kiếm thạch phát ra một tiếng kinh lôi nổ vang, ầm ầm nát bấy!
Thử kiếm thạch đủ để ngăn cản Kim đan điên phong một kích, cứ như vậy bể nát!
Mà từ Song Tu điện thạch quan, chấn động này ầm truyền ra, hóa thành một cổ động đất mãnh liệt, cuốn ùa Minh Tước cốc!
Một tông cao thủ đều kinh hãi, đua nhau rời khỏi nhà, sau khi biết được cũng không phải là có địch xâm phạm, mỗi người thở phào nhẹ nhõm, cũng nhìn về phương hướng Song Tu điện.
Bọn họ hoảng sợ phát hiện, đưa tới chấn động này, cuối cùng là Ninh Phàm bế quan trong Song Tu điện!
- Ninh trưởng lão kết quả trong thạch quan nghiên cứu pháp thuật gì, uy lực lại cường đại như vậy...
Mà bên trong Bạch điện, Bạch Phi Đằng đang ngưng luyện khí lạnh, bỗng nhiên khó tin nhìn về Song Tu điện!
Đạo tiếng ầm mới vừa rồi, người khác không biết là vật gì, nhưng ông ta lại biết.
- Không thể nào! Ninh Phàm mới bế quan bốn tháng, liền đánh nát thử kiếm thạch sao!?
Bạch Phi Đằng mặt lộ không cam lòng. Thử kiếm thạch, ông ta cũng từng đánh nát, nhưng đó là kết quả mà ông ta bế quan trong mấy chục năm, kéo dài lấy pháp lực công kích thử kiếm thạch.
Nhưng Ninh Phàm lại chỉ bế quan bốn tháng liền đánh nát thử kiếm thạch... Lần này đánh cuộc tựa hồ không thể coi thường người này.
- Hừ, bất kể như thế nào, lão phu cũng không thua ngươi, chỉ cần lão phu, thôn phệ đạo tứ phẩm hàn khí này!
Bạch Phi Đằng nhìn trong hàn khí trước người, chứa một đạo khí lạnh màu tím, ánh lửa nóng bỏng.
- Lão phu tuyệt đối sẽ không thua đồ nhi của Hàn Nguyên Cực! Cực phẩm pháp bảo của ngươi, lão phu nhất định phải được!
Bạch Phi Đằng uy nghiêm cười một tiếng.
Vào tháng thứ tư, pháp thuật bay lượn bên trong thạch quan, cuối cùng đánh bể nát thử kiếm thạch.
Tháng thứ năm, kiếm khí tứ tán bên trong thạch quan, cũng truyền ra hỏa khí nóng bỏng cùng bạch cốt bóng kiếm.
Tháng thứ sáu, bên trong thạch quan một mảnh an tĩnh, có lúc truyền ra tiếng đạp đất ùng ùng, có tiếng hô hào của khí linh.
Nửa năm, thoáng qua rồi biến mất, mà trong thạch quan dần dần yên lặng lại, chỉ còn dư lại tiếng địa hỏa thiêu đốt một cách ngẫu nhiên.
Đó cũng mơ hồ báo trước có thần binh hiện thế.
Pháp thuật học thành xong mấy loại. Hai đạo kiếm khí càng thuần thục, thể ngộ sâu hơn. Mà luyện thể thuật, cũng nắm giữ một loại “Trượng lục chi thân”. Còn chân chính khiến cho Ninh Phàm vui sướng, là chút thành tựu của “Niệm Ngụy quyết” và “Niệm Thủ quyết”!
Bên trong thạch quan, một tay của Ninh Phàm chấp sau lưng, một tay kia cong ngón tay bắn ra, có ngay lập tức một đạo kiếm mang, thấu ngón tay ra, Hóa kiếm vi hỏa.
Chân của hắn vừa đạp xuống đất, thạch quan chấn động. Vô số bạch cốt hư ảnh xuất hiện trên mặt đất, mà một đạo huyết tuyến như có như không bị sát khí ngưng tụ, du ly trong hư ảnh.
Đạo kiếm khí thứ hai, Ninh Phàm khẽ mỉm cười, hai đạo kiếm khí, cuối cùng lĩnh ngộ được chút cảnh giới thành tựu, hôm nay không cần động kiếm, chỉ dựa vào một một cái đạp chân sẽ có thể thúc giục kiếm khí.
Hắn thu thần sắc, nhắm mắt, chỉ một cái điểm giữa chân mày, lập tức quanh thân ngân quang đại hiện, cũng trong ngân quang, hóa thành cao một trượng sáu thước, bắp thịt to con, lữ lực kinh người, thể trạng đại biến, không phải là một người gầy yếu nữa.
Thuật này chính là hắn tu luyện một loại luyện thể thuật, so với cự nhân chi nhân của đám Niết hoàng Cốt hoàng diễn hóa vạn trượng, một trượng sáu thước tựa hồ nhỏ nhặt không đáng kể, nhưng đây là Ninh Phàm lần đầu tiên tu luyện luyện thể thuật đã hiếm thấy. Vả lại hóa thành người sáu trượng, thân thể phòng ngự của Ninh Phàm đề thăng gấp đôi, khí lực đề thăng ba thành, dựa vào nhục thân mạnh mẽ, quyền diệt Dung linh, không khó!
Ninh Phàm tu thành luyện thể thuật này ý nghĩa ngày sau cho dù pháp lực của hắn hao hết, vẫn có biện pháp chiến đấu! Dù sao luyện thể thuật tiêu hao là lực của khí huyết, chớ không phải là pháp lực!
Ninh Phàm thu lấy pháp tướng sáu trượng, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm, sau khi nghỉ ngơi một lát, ánh mắt bỗng nhiên đông lại một cái, dung mạo của hắn lại nhanh chóng biến đổi!
Mạnh Sở, Tiết Thanh, Chu Minh, Nam Dương tử, Úy Trì, Quỷ Tước tử!
Phàm là người nào mà Ninh Phàm đã gặp qua, người có tu vi thấp hơn thần niệm cảnh giới của hắn, từng người một lần lượt biến ảo ra! Cũng không phải là tướng mạo lấy giả loạn chân, ngay cả khí tức cũng giống như đúc!