Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 71: Người Câu Đêm




Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
KHÔNG REUP! KHÔNG CHUYỂN VER (ví dụ: bê nguyên bản dịch thay mỗi tên họ)! KHÔNG HỐI! KHÔNG SPOIL( tiết lộ tình tiết truyện)! KHÔNG KY( nhắc đến tên nhân vật trong truyện khác hoặc tên tác phẩm khác)!
HÃY NHỚ SAO CHO TRUYỆN NHÉ, MÃI KEO.
~~
Kim Thịnh trở về rất nhanh.
Còn chưa đến hai tiếng đồng hồ mà cậu ta đã mang theo túi cá đầy ắp quay trở lại khu vực bờ hồ.
Mặc dù việc ngồi trên vật phẩm hiếm- trực thăng chó đã thu hút được rất nhiều ánh nhìn vây xem của quần chúng nhưng cậu ta chấp nhận điều này rất tốt, dù sao thì cũng là chó của mình, không có gì phải xấu hổ cả.
Những người chơi khác tuy rằng ngưỡng mộ cách thức câu cá phi hành an toàn này nhưng lại khó lòng bắt chước nên không có ai đâm đầu vào làm cả.
Ngoài một túi cá ngon đang giãy đành đạch ra thì cậu ta còn câu được vật phẩm đặc thù đã được nhắc đến trong bảng nhiệm vụ ở vùng nước giữa hồ. Wattpad: tuyetnhi0753
Cân nhắc đến việc có lẽ nhiệm vụ nhánh sẽ đi kèm với nguy hiểm và thời gian đếm ngược cho nên Kim Thịnh chỉ mang theo ba món trở về, những thứ còn lại sẽ xử lý sau.
Cậu ta bỏ túi lưới xuống rồi lấy ra ba vật phẩm ướt nhẹp và đặt chúng ở bãi đất trống cạnh đống lửa.
Một hộp nhạc cũ nát với rong rêu bám đầy, một cái bát cũ đựng thức ăn cho chó có hình bánh quy dành cho chó ở trên, còn có một quả bóng đã bị trầy xước nặng.
"Xem ra vận may của tôi cũng không tệ lắm." Kim Thịnh gãi đầu, giọng nói nhẹ nhõm.
"Những nhiệm vụ nhánh này xem ra đều là những nhiệm vụ thông thường, vừa rồi tôi nhìn thấy có người câu được một sợi dây thừng treo cổ ở giữa hồ, có vẻ là vì ngứa tay quá nên đã kích hoạt nhiệm vụ đặc thù ngay trên thuyền luôn, khiến cho anh ta suýt nữa bị quỷ quái siết chết."
*Tới đây hiểu sao KT chọn 3 món kia gòi hen, vì sẽ làm nhiệm vụ có liên quan đến vật phẩm nhận dc nên KT nghĩ lấy mấy cái này sẽ đỡ bị xu cà na hơn.
Hứa Tri Ngôn nhướng mày nhìn ba vật phẩm đặc thù dưới đất.
Chỉ cần chạm vào thì sẽ hiện ra lời nhắc nhở của hệ thống.
【Ting! Phát hiện vật phẩm đặc thù!】
【Xin hỏi người chơi có muốn tiếp nhận nhiệm vụ nhánh hay không?】
Cậu thở phào đồng thời cảm thấy vận may của Kim Thịnh quả thật rất tốt.
Nhiệm vụ 4 Vật Trong Hồ vốn tồn tại như một nhiệm vụ chuyển tiếp để khởi động chương cuối của nhiệm vụ chủ tuyến, cái khó thật sự ở đây có lẽ là nằm ở nhiệm vụ 3 Trạng Thái Đói Khát.
Cho nên nếu như có thể suôn sẻ mà vượt qua được nhiệm vụ này thì quả thật là không còn gì bằng.
Mà ba vật trước mắt này nhìn sao cũng thấy chắc là có độ khó thấp nhất rồi.
Ba người họ bắt đầu phân chia vật phẩm đặc thù.
Là người chơi mang đặc tính của Hệ Động Vật nên Kim Thịnh đương nhiên được chia cho bát đựng thức ăn cho chó.
Nhìn thấy Kim Thịnh sau khi nhận nhiệm vụ thì liền xuất hiện một linh hồn chó trong suốt, hơn nữa cả hai còn thuận lợi giao lưu với nhau, Hứa Tri Ngôn nhịn không được mà trầm trồ.
"Rốt cuộc cần có loại vận may như thế nào thì mới vừa vặn có được vật phẩm tuyến nhánh phù hợp với năng lực của bản thân chứ..."
Cậu không hiểu nhưng lại ngưỡng một ch.ết đi được.
Sau khi nghe thấy lời này, Giang Hòe Gia cũng mang theo chút hâm mộ mà nói: "Đó là bởi vì Kim Thịnh sở hữu đặc tính Hệ Động Vật."
"Đặc tính?" Hứa Tri Ngôn không rõ lắm.
Từ này cậu đã được nghe qua rất nhiều lần nhưng lại không xem trọng lắm, bởi vì thanh đặc tính của bản thân luôn trống rỗng nên cậu cho rằng thứ này không có tác dụng gì lớn.
Thấy bộ dạng người mới hoàn toàn không biết gì của Hứa Tri Ngôn, anh ta nhìn xuống cái chân đã được băng bó của mình rồi nhịn văng tục vài câu, tựa người lên balo rồi giải thích.
"Mỗi một người chơi đều sở hữu thanh đặc tính, nhưng không phải người chơi nào cũng sở hữu được đặc tính."
Thì ra trong lúc kết toán phó bản, một vài người chơi có biểu hiện xuất sắc và xuất hiện một số tính đặc trưng sẽ có cơ hội kích hoạt thuộc tính của bản thân, thuận lợi mở được thanh đặc tính.
"Những người chơi thông thường được gọi là Tản Nhân. Bên trong phó bản có loại vũ khí nào thì sẽ xài loại vũ khí đó, cho cái gì thì sử dụng cái nấy, không có thì mua, mua không được thì thôi."
*Tản nhân: chỉ những người tầm thường không có gì đặc sắc hoặc là những người không có ích cho thế giới, cũng được dùng để chỉ những người nàn nhãn tự do tự tại.
"Nhưng một khi người chơi đã sở hữu được đặc tính thì điều đó có nghĩa là họ đã có được phương hướng thăng cấp, phát triển chính xác."
Sau khi thanh đặc tính được mở khóa, không chỉ bảng điều khiển giao diện của người chơi sẽ được nâng cấp đến một mức độ nhất định, có được thêm kỹ năng mới, mà còn thể hiện được ưu thế một cách càng thêm rõ ràng hơn khi tiến vào phó bản làm nhiệm vụ về sau.
Ví dụ như Kim Thịnh, sau khi sở hữu được đặc tính Hệ Động Vật thì ngoại trừ việc có thể điều khiển được những sinh vật Hệ Khuyển trong phó bản ra, thì lúc làm nhiệm vụ hoặc nhận phần thưởng cũng đều sẽ bị đặc tính ảnh hưởng, cậu ta sẽ dễ dàng có được những nhiệm vụ nhánh liên quan đến Hệ Động Vật, ngay cả phần thưởng cũng vậy.
"Đừng nói là bát đựng thức ăn cho chó, cho dù cậu ta có vớt được một con zombie chó lên làm đàn em của mình thì tôi cũng chẳng thấy có gì lạ." Giang Hòe Gia lắc đầu, anh ta cảm thấy cho dù có ngưỡng mộ thì bản thân cũng khó mà có được.
Lần đầu tiên nghe được bài phân tích đặc tính tỉ mỉ đến như vậy, hai mắt Hứa Tri Ngôn sáng cả lên.
Một khi người chơi mở khóa được thanh đặc tính thì những phần thưởng nhận được đều sẽ đi theo một khuynh hướng, càng dễ dàng tập trung vào một phương hướng nào đó hơn và có mục tiêu thăng cấp rõ ràng hơn.
Cậu cúi đầu nhìn tay phải của mình và bắt đầu tưởng tượng xem đặc tính của mình sẽ là gì.
Vừa nhìn là Giang Hòe Gia liền biết Hứa Tri Ngôn đang nghĩ gì, anh ta suy tư giây lát rồi mở miệng: "Cậu á, chắc là sẽ mở khóa được đặc tính thổ phỉ đó."
"?"
Hứa Tri Ngôn có vẻ bối rối, cậu bắt đầu ngẫm nghĩ xem tối hôm qua có phải đầu của mình bị úng nước không, bởi vậy mới tiêu 50.000 tích phân để mua thứ máy móc tự động chọc tức người này về.
Trong khu bình luận thì ngược lại, họ đều bị Giang Hòe Gia chọc cười.
【Tiểu Giang nói đúng lắm!】
【Hahahahaha tôi cũng thấy vậy.】
【Hahahahahaha nhìn vẻ mặt Tiểu Bách Vạn thấy mắc cười quá đi.】
【Tiểu Bách Vạn hạp với thổ phỉ lắm ó!】
【A, thật muốn biết Tiểu Bách Vạn sẽ mở khóa được đặc tính như thế nào.】
【Êi êi êi, mấy người cũng tự tin quá đó, đặc tính cái thứ đó chỉ có thể gặp không thể cầu, chẳng những phải được kích hoạt ở trường cảnh phù hợp mà còn cần phải khớp với tính cách của người chơi một cách hoàn mỹ, tôi nói thẳng, tôi nghĩ không ra tính cách như Tiểu Bách Vạn thì sẽ mở khóa được đặc tính gì.】
【Cũng đúng, ngoại trừ những đặc tính hiếm khó gặp, thì tôi cảm thấy những đặc tính mà mấy đại lão đang có chẳng có cái nào là khớp với tính cách của Tiểu Bách Vạn cả.】
【Đặc tính hiếm cũng không có cái nào hợp với cậu ta đâu.】
Dù sao thì cũng nhàn rỗi, Hứa Tri Ngôn dứt khoát sáp qua bên đó, cùng Giang Hòe Gia nói thêm những chuyện liên quan đến đặc tính.
Theo như những ghi chép hiện tại thì các loại đặc tính được người chơi mở khóa rất đa dạng.
Nó không chỉ có những thuộc tính giống như nguyên tố và đặc tính thông thường như sức mạnh thể chất, tốc độ mà còn có đặc tính liên quan đến vũ khí nóng như súng, thậm chí còn có cả những đặc tính liên quan đến phương diện thị lực, nhận thức và các khía cạnh khác.
Hứa Tri Ngôn suy xét trong giây lát, cậu bắt đầu mong chờ xem có khi nào bản thân sẽ mở khóa được đặc tính gia tăng tích phân gì gì đó hay không.
Ở một bên khác, nhiệm vụ nhánh của Kim Thịnh đã dần đi đến hồi kết. https://www.wattpad.com/user/tuyetnhi0753
Không thể không nói đây thật sự là nhiệm vụ nhánh hoàn toàn phù hợp với người có đặc tính Hệ Động Vật, bản thân cậu ta vốn đã có thể giao lưu với linh thể của chó con, nên khi biết được nguyện vọng của nó là được chơi ném đĩa thêm một lần nữa thì cậu ta liền lấy đĩa nhựa tự mang trong khu trại ra để chơi với nó.
Tiểu Nhất cùng chú chó linh thể có thể hình trung cấp cùng nhau chạy đuổi theo đĩa bay trên không, cả hai đều rất là vui vẻ.
Nửa tiếng sau, linh thể chó con cuối cùng đã dừng lại, nó ngồi ngay ngắn trước mặt Kim Thịnh, sủa gâu gâu vài tiếng rồi biến mất trong không trung.
Thấy vẻ mặt mất mát của Kim Thịnh, Hứa Tri Ngôn hỏi: "Xong rồi hả? Con chó đó sau cùng đã nói gì vậy?". ngôn tình tổng tài
"Kết thúc rồi." Kim Thịnh gật đầu, mở giao diện điều khiển.
【Nhiệm vụ 4: Vật Trong Hồ】
【Tiến độ: 25%】
【Phần thưởng: Manh mối Nhiệm vụ chủ tuyến (Hạ)】
Đã hoàn thành được 1/4 tiến độ.
Cậu ta xoa đầu Tiểu Nhất rồi nói rõ nội dung nhiệm vụ vừa rồi cho đồng đội nghe.
Lúc trước, khi vẫn còn sống thì tình cảm giữa chú chó này và chủ của mình rất tốt, sau đó bởi vì ăn thức ăn mà bạn cùng phòng của chủ nhân đưa cho mà ch.ết, nhưng nó chỉ là một con chó, nó không hiểu tại sao chủ nhân không nhìn thấy nó và không để ý đến nó nữa, vậy nên ngày nào nó cũng chạy nhảy lung tung trong phòng.
Cho đến sau này, khi người bạn cùng phòng kia mang bát đựng thức ăn có độc ném vào nước trong hồ chứa Núi Hổ Phách thì nó bị nước ở nơi này nhốt lại, khiến cho linh hồn của nó triệt để kẹt dưới đáy hồ, không có cách nào rời khỏi.
"Nó nói cảm ơn tôi vì đã cùng nó chơi ném đĩa, nhưng nó vẫn nhớ chủ nhân của mình lắm nên nó phải đi tìm người kia thôi."
Kim Thịnh thổn thức kể lại rồi ôm Tiểu Nhất xoa cho thật đã.
Sắc mặt Hứa Tri Ngôn trở nên kỳ lạ.
"Nước giam giữ linh hồn, cho nên không thể rời khỏi?"
Thông tin này khác với những gì cậu nghe được từ lão hướng dẫn viên và ba người bạn câu kia.
Những người thân mang tội ác đi đến nơi này, ném vật chứa oán niệm vào trong hồ là vì để xoa dịu linh hồn, không cho nó tiếp tục quấn lấy nữa.
Cho nên trên thực tế, nguyên nhân mà linh hồn không tiếp tục quấy phá nữa không phải là do oán niệm đã biến mất, mà là bị phong ấn?
Thấy mẹ rồi, hình như lúc trước cậu đã ném ác linh nợ tình kia vào trong hồ...
Nếu như đối phương không thuận lợi bị tiêu trừ, thì chẳng lẽ vẫn luôn ở dưới nước quan sát cậu sao?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì Hứa Tri Ngôn liền cảm thấy khắp người đều không ổn.
Nhưng hiện tại vẫn chưa có tình huống đặc thù nào xuất hiện, cậu cũng chỉ nghĩ vậy thôi, dù sao thì vẫn phải tiếp tục làm nhiệm vụ.
Nhìn quả bóng và hộp nhạc, lại nhìn cái chân của Giang Hòe Gia, Hứa Tri Ngôn quả quyết ném hộp nhạc qua cho đối phương, nếu không lỡ như xuất hiện một đứa trẻ đòi chơi đá bóng với người tàn tật thì phải làm sao.
Tự biết cơ thể không ổn nên Giang Hòe Gia cũng không khách sáo.
Anh ta nhận lấy hộp nhạc rồi bắt đầu kích hoạt nhiệm vụ nhánh thuộc về mình.
"Là gì vậy? Có khó không?" Kim Thịnh có chút hiếu kỳ.
"Không khó." Giang Hòe Gia nhẹ nhõm trả lời, rồi lấy ra một bộ công cụ thủ công từ trong balo hệ thống.
"Nhiệm vụ là phải sửa xong hộp nhạc này trong vòng 30 phút."
Giọng nói anh ta tự tin, cứ như đây chỉ là một nhiệm vụ nhỏ.
Kim Thịnh nhìn đôi tay đối phương bay lên lượn xuống, chỉ gõ gõ và sờ con ốc vài cái là đã mở được hộp nhạc rồi tập trung ngồi sửa nó thì không khỏi nhận xét: "Nếu chỉ nhìn khung cảnh này, thì ai mà biết được tố chất anh ta thấp, thích mắng người, tính tình lại nóng nảy chứ."
Lời nhận xét này thuận lợi nhận được một cái liếc mắt từ chỗ Giang Hòe Gia.
Vừa qua 20 phút thì hộp nhạc đã được sửa xong.
Không chỉ có thể chuyển động và phát ra âm thanh mà ngay cả rong rêu cũng đã được lau chùi sạch sẽ.
Tuy rằng không đẹp như khi còn mới nhưng đã tốt hơn so với khi vừa được vớt lên rồi.
Anh ta cầm hộp nhạc trong tay.
Thời gian 30 phút vừa đến, thấy giao diện của mình hiện lên dòng thông báo thuận lợi hoàn thành, Giang Hòe Gia cũng thở phào một hơi.
Có một bóng người như ẩn như hiện xuất hiện trước mặt anh ta, nhìn dáng vẻ thì chắc là một bé gái.
Chỉ thấy bé gái lấy đi hộp nhạc trong tay Giang Hòe Gia, vui vẻ nói tiếng cảm ơn, rồi vừa chạy vừa nhảy mà biến mất.
Mà Giang Hòe Gia cũng thuận lợi kiểm tra được bối cảnh của nhiệm vụ.
"Cũng gần giống với nội dung nhiệm vụ của Kim Thịnh, bé gái này sau khi bị cha dượng gi.ết thì vẫn luôn bám lấy người trong nhà, muốn đòi lại công đạo, kết quả bị ném vào trong hồ, bên trên bối cảnh có viết [Bây giờ cô bé đã rời khỏi đáy hồ để trở về tìm người nhà của mình rồi]."
Hứa Tri Ngôn gật đầu.
Đã có hai đồng đội dẫn trước hoàn thành nhiệm vụ nên cậu cũng đại khái hiểu được tình huống sắp xảy ra.
Đây cũng là nói thứ mà họ câu được ở trung tâm hồ chính là vật chứa oán niệm, chỉ cần hoàn thành nguyện vọng nhỏ của vật chứa oán niệm đó là có thể để những ác linh mang oán khí đó rời khỏi hồ chứa Núi Hổ Phách, tự mình đi báo thù.
Phỏng đoán rằng có lẽ đây là oán linh thích đá bóng nên Hứa Tri Ngôn không vội nhận nhiệm vụ mà đi khởi động làm nóng bản thân trước đã, kéo giãn cơ thể, phòng cho lúc cần đến.
Hai đồng đội kia cũng rất tán thành.
"Oán linh của cậu 8 phần chắc là người yêu thích bóng đá, có thể là vận động viên muốn báo thù chẳng hạn, ngộ nhỡ thật sự đòi đá bóng cùng cậu thì khởi động trước là tốt nhất."
Vài phút sau, Hứa Tri Ngôn hoàn tất việc khởi động.
Cậu tràn trề niềm tin cầm lấy quả bóng đầy vết xước, chỉ thấy quả bóng này nặng quá, giống như được bơm đầy nước bên trong vậy.
【Cho hỏi người chơi có muốn tiếp nhận nhiệm vụ nhánh hay không?】
Cậu tiện tay nhấn có.
Một giây sau, chi tiết nhiệm vụ hiện ra.
Vẻ mặt Hứa Tri Ngôn từ tự tin chuyển sang nghi hoặc, đầu đầy dấu hỏi.
【Chúc mừng người chơi đã kích hoạt nhiệm vụ nhánh đặc thù!】
【Nhiệm vụ nhánh đặc thù: Cơ Thể Bị Thất Lạc
【Ghi chú: Đầu lâu trong tay bạn đang rất khao khát có được một cơ thể, bây giờ mời người chơi giúp nó hoàn thành nhiệm vụ nha!】
【Phần thưởng đặc thù: Danh hiệu 'Người Vớt Xác'】
【Nhắc nhở: Sau khi người chơi vớt được được hai cái đầu lâu không cùng một xác chết trên cùng một vùng nước thì sẽ nhận được danh hiệu này.】
【Người Vớt Xác: Người chơi có danh hiệu này sẽ dễ dàng vớt được xác chết hơn tại bất kỳ thủy vực nào.】
*thủy vực là vùng có nước, khu vực nước.
Vừa xem xong chi tiết nhiệm vụ, Hứa Tri Ngôn chỉ thấy trước mắt tồi sầm, sắp ngất tại chỗ, còn cái danh hiệu này nữa, khiến huyết áp người ta tăng cao.
Ngay khi cậu còn chưa kịp làm thêm gì thì quả bóng trên tay dần dần nứt ra.
Đầu người lộ ra ngoài như là thịt quả vừa được bóc vỏ, chủ nhân của cái đầu này chắc là một bé trai nhỏ tuổi, có lẽ là khoảng mười mấy tuổi.
"Anh trai, em rất muốn có được một cơ thể."
"Anh cho em cơ thể của anh có được không?"
Đầu lâu bé trai nhìn chằm chằm người trước mặt, dùng giọng điệu ngây thơ để nói lời thoại tàn nhẫn nhất.
Thấy đối phương không trả lời, nó như lấy lui làm tiến mà bổ sung thêm một câu: "Anh ra giữa hồ giúp em vớt xác của mình cũng được."
Không chỉ Hứa Tri Ngôn ngây người.
Mà Giang Hòe Gia cũng vậy.
Chỉ có duy nhất Kim Thịnh là còn giữ được vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí còn giải thích cho đồng mới mới một chút: "Đừng hoảng, anh Hứa lợi hại lắm, câu xác chết chỉ là thao tác cơ bản mà thôi."
Nghe xong, Giang Hòe Gia chấn động rồi thu lại biểu cảm.
Anh ta âm thầm thề sau này nhất định phải nhịn một chút, ít chống đối với Hứa Tri Ngôn hơn.
Hứa Tri Ngôn không có hơi sức đâu mà để ý đến đồng đội của mình, cậu ném đầu người xuống đất, thuận tiện tìm một chiếc khăn lau tay rồi ủ rũ nói: "Anh cũng rất muốn đi vớt xác cho em, nhưng em thấy đó, chỗ anh không có thuyền."
Hứa Tri Ngôn nói quá chân thành, dường như thật sự là bởi vì không có thuyền.
Cậu âm thầm lấy ra Golden Lynx, chỉ cần đối phương xông lên thì cậu sẽ đập nát cái đầu này.
Ai ngờ đầu người bé trai lại chằng nhảy lên mà trái lại còn nói: "Em có thuyền."
Mặt hồ xuất hiện vài tiếng lọc bọc theo lời cậu bé.
"Ào ào- -"
Ngay sau đó, một chiếc thuyền nhỏ cũ nát trồi lên từ đáy hồ.
"Chỉ cần anh treo em lên đầu thuyền thì sẽ không có thủy quỷ nào đến đẩy thuyền của anh đâu..." Cái đầu bé trai nói vậy với vẻ mặt ngập tràn khát vọng.
Hứa Tri Ngôn chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhảy bộp bộp.
Xem ra, không thể không xuống nước rồi.
******
Thật ra mng xem thấy HTN tấu hề thì vui, nhưng hai phó bản rồi, nội dung phó bản nào cũng tàn nhẫn.
Phó bản 1: trẻ em bị nhận nuôi và bị làm cho đui mù để bán cho trường học, trường học tìm kiếm và bồi dưỡng, nuôi nhốt những đưa trẻ có năng lực để thực hiện giao dịch đen điển hình như giam cầm Bạch Tẫn ở pb trước, bạo lực học đường đối với Khúc Quý- kẻ yếu, đáng buồn hơn là vì lòng tham của những người nhà giàu mà nhà trường sẵn sàng chọn lọc và loại bỏ những đứa trẻ bình thường theo đúng nghĩa đen. Học sinh và giáo viên trở thành quái vật, và quá trình chuyển đổi rất đau đớn, như Khúc Quý đã bị quái vật trên lưng móc thịt ăn á rồi thịt lại mọc lại... còn nhiều mà hui không chuyên văn ko phân tích đc nhiều.
Phó bản 2: người phạm tội ác thì giam cầm linh hồn nạn nhân rồi tiếp tục hưởng thụ cuộc sống, nạn nhân thì bị nhốt dưới hồ ko thể trả thù hay siêu thoát, Xà Thần thì bị giam cầm, dân làng nữa, chắc là có lý do, nhưng lâu lâu nhắc mấy bạn là nội dung phó bản của truyện này nó tàn nhẫn thôi, và có nhiều khúc ghê ghê làm tui muốn gắn tag trên 18 rồi hẳn đọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.