Khoảnh Khắc Anh Bắt Đầu Động Tâm

Chương 9:




Bài đăng vẫn luôn trôi nổi trên trang chủ thẳng cho đến khi được đánh dấu bằng chữ “Hot”.
【Tôi đã xem mấy trăm bình luận rồi mà vẫn chưa được giải đáp? Có người nào tốt bụng có thể tiết lộ một chút rốt cuộc là ai được nhắc đến trong bài đăng không? 】
【Khoa Công nghệ, cực kỳ nổi tiếng. 】
【Lầu trên là sinh viên năm nhất đúng không? Đã nói rõ như vậy rồi mà cậu còn không có đoán ra được à? 】
【Sinh viên năm hai, cần vài giây để giải mã, người này rất nổi tiếng =.=】
【1551* tôi thật sự là không đoán ra được do ngày thường cũng rất ít khi đi dạo diễn đàn trường. 】
(*1551 là một cụm số lưu hành trên internet, có nghĩa là *bán manh (cố tỏ vẻ dễ thương) khóc thút thít.)
Diễn đàn trường có một số giới hạn đối với người sử dụng. Mỗi ID dùng trên diễn đàn cần được đăng ký với một số hiệu thẻ sinh viên. Do đó, những người không phải là sinh viên của trường thì không có cách nào trả lời bài đăng được
【Cậu truy cập lịch sử tin tức trên trang truyền thông công cộng của trường đại học đi, hầu như mỗi năm đều có chuyên đề nói về cô ta.】
【a a a đã biết, là người này đi OvO? 「Hình ảnh】
Một hình ảnh có độ phân giải cao cứ như vậy được đăng lên.
Trong ảnh chụp là một nữ sinh mặc quân phục rằn ri, phông nền xung quanh đều là sinh viên mặc đồng phục giống nhau. Tuy nhiên, do máy ảnh tập trung trên khuôn mặt của nữ sinh nên khiến những khuôn mặt của những người xung quanh bị xử lý nhòe đi trở thành phông nền.
Bức ảnh này được chụp trong dịp huấn luyện quân sự. Lúc đó, ảnh được dùng để làm bìa, dẫn đến lượt đọc cùng ngày trên trang điện tử truyền thông của trường vượt mức 50,000.
Phía trên bìa là sinh viên năm nhất Chử Dạng.
So với hiện tại, nữ sinh viên đã thay đổi rất nhiều. Gương mặt lúc ấy vẫn còn có chút nét phúng phính của trẻ con, ánh mắt trong sáng, khi phát hiện đằng xa có người đang chụp hình mình, cô nhìn ống kính nghịch ngợm giơ tay làm dấu chữ “V”.
Đôi mắt trong veo và nụ cười ngọt ngào như trái đào mọng nước tươi mát đáng yêu ngày mùa hè.
Thời gian chụp là hai năm trước. Lúc ấy, bức ảnh này đã gây xôn xao dư luận.
Ở góc dưới bên phải của bức ảnh có một kí hiệu hình mờ ghi “Được chụp bởi bộ phận Truyền Thông Mới của Khoa Công Nghệ”.
Toàn bộ khoa Công Nghệ bùng nổ. Hầu như tất cả tin nhắn trả lời đều bị đại quân khoa Công Nghệ chiếm giữ.
【Tôi không thể tin được đàn em xinh đẹp như vậy lại thuộc khoa Hoà Thượng =.=】
【Mẹ kiếp! Khoa Công Nghệ thật mạnh mẽ】
【Khoa Công thật lợi hại!! 】
【 Ô ô ô là đàn em của tôi!!! 】
【Đàn em nhìn thật đẹp. 】
Những tấm ảnh được chụp đã nhiều năm được cẩn thận đăng lên diễn đàn.
【Đây là Chử Dạng? 】
【Mẹ kiếp! Chử Dạng của hai năm trước nhìn trong sáng như vậy sao? 】
【Cô ấy trông thật trẻ khi không trang điểm nha. Quả nhiên phụ nữ sau khi trang điểm đều không đáng tin.】
【Nhan cẩu* quỳ, tôi không tin Chử Dạng với nụ cười xinh đẹp như vậy sẽ bị bao dưỡng. Tác giả của bài viết phải đưa ra bằng chứng xác thực. Nếu không, tôi trực tiếp báo cáo lên người điều hành.】
(Nhan cẩu = chỉ người không có sức chống cự đối với những người có giá trị nhan sắc cao.)
【Chẳng lẽ hiện tại có chỉ mình tôi thích Chử Dạng trang điểm theo phong cách thành thục sao? Tôi cảm thấy cô ấy rất thích hợp phong cách trang điểm sắc sảo, quả thật là có thể đi gây hoạ.】
【Bài viết này thậm chí không có được một chứng cứ xác thật, toàn là nhờ bạn bè của tác giả bài viết lên nói lung tung, cậu trực tiếp đem ảnh chụp đưa ra đi, chạy nhanh đi xin ảnh dẫn chứng đi. 】
Không đợi đến lúc người viết đưa ra bằng chứng, lâu chủ mất tích đã lâu rốt cuộc cũng online.
Những người theo dõi đều đang chờ mong cô ta đưa ra bằng chứng xác thật, tất cả đều đang ngồi hàng ghế đầu ăn dưa*.
(ăn dưa* = hóng chuyện, hóng tin đồn.)
Kết quả lâu chủ lại đổi hướng gió 180 độ, trực tiếp trả lời bằng lời xin lỗi.
【Không có bằng chứng xác thật nào cả, đừng hỏi. Là do tôi đỏ mắt ghen tị người kia cho nên bịa đặt ra mà thôi. Bây giờ, tại đây, tôi muốn hướng người kia xin lỗi. Tôi bịa đặt nên tôi không phải là con người. Tôi thật xin lỗi vì đã làm tổn thương danh dự của người kia. Bây giờ tôi đi tìm người kiểm duyệt để xin xóa bài. Mọi người cũng đừng đăng lại bài. Một lần nữa thật xin lỗi. Chúc người kia tiền đồ như gấm*, sớm ngày tìm được tình yêu đích thực. 】
(* Gấm = 锦 = ở đây để chỉ loại vải gấm, câu chúc ví tiền đồ sáng lạn, suôn sẻ, mướt như gấm lụa.)
Tuy rằng là lời xin lỗi nhưng ngữ khí này nhìn chung lại cảm thấy trong bông có kim*, nghe như là bị bắt buộc nên bất đắc dĩ lắm mới phải nói lời xin lỗi.
(*trong bông có kim = 绵里藏针 = một thành ngữ Trung Quốc. Nó có nghĩa là có một cây kim ẩn trong bông gòn, trong đó mô tả sự mềm mại nhưng có sự cứng nhắc; Đó cũng là một ẩn dụ cho vẻ bề ngoài và lòng nhân hậu nhưng lòng dạ hiểm độc.)
ẩn dụ cho vẻ bề ngoài và lòng nhân hậu nhưng lòng dạ hiểm độc)
【Hướng của bài đăng này là gì?】
【???】
【Lâu chủ tại sao cậu lại như vậy???】
【Bịa đặt, lâu chủ cậu bị uy hiếp à???】
【Người kia tìm tới cửa à???】
【Có ai biết rõ sự thật hay không? Như thế này là có ý tứ gì đây?】
Tình cờ có một người theo dõi bài đăng đang ở cùng tầng lầu với Chử Dạng, chịu sự gửi gắm của mọi người lấy thêm can đảm đi đến phòng ngủ của Chử dạng để dò hỏi.
Kết quả, vừa lúc cửa phòng ngủ của Chử Dạng không khoá.
Cô nàng cũng không biết phải mở miệng như thế nào, nhưng Chử Dạng lại tốt bụng mời cô vào phòng ngồi xuống, hỏi cô tìm cô ấy có chuyện gì không.
Cô nàng do dự một lúc, lấy hết can đảm hỏi: “Uh, tôi chỉ muốn hỏi cậu một chút, hôm nay cậu có đi dạo diễn đàn trường không?”
Chử Dạng nhìn cô nàng chớp chớp mắt, nhìn qua bộ dáng có vẻ như vẫn chưa biết gì.
“Không có nha. Hôm nay tôi viết báo cáo thử nghiệm cả ngày,” cô trả lời vấn đề đầu tiên của cô nàng, tiếp theo cười hỏi “Có chuyện gì sao? Có chuyện gì vui xảy ra trên diễn đàn à?”
Cô nàng liên tục xua tay ”Không có không có, tôi chỉ đến để hỏi một chút thôi.”
Chử Dạng giống như càng có vẻ tò mò, cô cầm di động lên định đăng nhập vào diễn đàn trường..
Cô nàng vội vàng đè tay cô lại: “Thật ra cũng không có chuyện gì chỉ là diễn đàn có một ít tin đồn không hay về cô.”
“A, như vậy sao….” Chử Dạng cô đơn gật gật đầu, giống như là không có gì đáng để kinh ngạc, nhưng cô nàng có thể nhìn thấy rõ ràng sự bất đắc dĩ trong mắt cô.
Nhìn thấy biểu hiện phiền muộn trên gương mặt của cô ấy, cô nàng bỗng nhiên cảm thấy mình thật không phải người, tự nhiên lại đi ăn cái bánh hấp máu người* này, còn lại đây thăm dò.
(*bánh hấp máu người = được dùng để châm biếm hành vi lợi dụng bất hạnh của người khác để trục lợi, bề ngoài có thể họ đang nói vì lợi ích chung, nhưng thực chất mục đích của họ là lợi ích cá nhân.)
Đang muốn lên tiếng an ủi, Chử Dạng lại giả vờ nhẹ nhàng cười cười “Không sao đâu. Trên diễn đàn họ muốn nói gì cũng không ảnh hưởng đến tôi. Tôi không quan tâm, cứ mặc kệ họ đi.”
…… Cái rắm.
Là tiên nữ sao!!!!
Thật là một tiên nữ am hiểu lòng người lại lạc quan và đáng yêu!!!!
Ai bôi đen Chử Dạng đều là chó!!!!
Cô nàng bỗng nhiên trở nên kích động nắm lấy tay Chử Dạng.
“Cô không cần để ý đến những tin đồn vớ vẩn đó, tôi tin tưởng cô.”
Chử Dạng phụt một tiếng bật cười” “Cô thật đáng yêu, tôi không để ý đâu, yên tâm đi, cảm ơn cô đến đây quan tâm tôi”
Tiên nữ khen cô đáng yêu!! Ô ô ô!!!
Cô nàng bị nụ cười của tiên nữ làm mù mắt, lập tức tim đập nhanh, trước khi rời đi, tiên nữ còn tặng cho cô một trái táo.
Quả táo đã được tiên nữ cầm qua, phía trên còn lưu lại mùi hương của thần tiên.
Cô nàng quyết định sẽ bôi một lớp chất bảo quản lên vỏ quả, vĩnh thế trân quý.
Chỉ trong vòng vài phút, hướng đi của bài đăng lại thay đổi, quần chúng ăn dưa cứ như những ngọn cỏ mạnh mẽ đung đưa trong gió. Trong gió lớn, tư thế của họ lắc lư từ bên này sang bên kia, cảnh vật đang chuyển động.
【Tôi mới vừa ghé phòng ngủ của Chử Dạng xem, cô ấy căn bản không hề biết những chuyện này, cũng không thèm quan tâm, cho nên cũng sẽ không truy cứu. Không biết lâu chủ rốt cuộc lại thấy không vừa mắt cô ấy ở điểm nào lại có thể tung ra tin đồn ác độc như vậy. Tôi chỉ có thể nói là do đố kỵ, ganh ghét nmsl*. Mọi người nên mau giải tán đi, đừng đăng bài nữa, điều này không tốt đối với Chử Dạng. 】
(*Nmsl= Câu chửi bậy thường dùng trong khẩu ngữ tiếng Trung có nghĩa là gần giống như “mẹ mày chết đi”.)
【Chử Dạng là Phật sao? 】
【Đương sự đã lựa chọn mặc kệ chúng ta còn ở đây xem náo nhiệt cái gì nữa, giải tán thôi. 】
【Mẹ kiếp, lâu chủ đố kỵ thật đáng sợ, tin đồn này cũng có thể tạo ra. 】
【Người xấu xí thì có nhiều trò tuỳ tiện ngang ngược, không vừa mắt Chử Dạng xinh đẹp, thành tích lại tốt. 】
【Chắc là do Chử Dạng sắp sửa tranh cử vị trí Chủ tịch của Ban Chấp Hành của chi nhánh trường? Nếu thành công, cơ hội xin học lên thạc sĩ sẽ cao hơn. Mục đích của bài đăng này đã quá rõ ràng. 】
【Loại việc này phải dựa vào hành động quang minh chính đại. Tôi khuyên lâu chủ nên đích thân xoá bài, bằng không đến lúc đó công bố ID của cậu là xong đời. 】
Bài đăng vào buổi sáng còn được đưa lên hot search đã bị người điều hành xóa vì “thông tin không đúng sự thật”, lâu chủ bị cấm đăng bài trong vòng một tháng.
Ngay sau khi Chử Dạng tiễn cô nàng đến phòng tìm hiểu tin tức không bao lâu, Thư Mạt từ nhà vệ sinh bước ra.
“Chử Dạng, mẹ nó cậu không đi đóng phim thật sự quá đáng tiếc đó”, Thư Mạt nhếch miệng, thật lòng tán thưởng cô “Bởi vì cậu có thể giả vờ, giả vờ đến nỗi tớ cũng sắp tin cậu luôn.”
Chử Dạng khiêm tốn đón nhận lời khen, đồng thời phát biểu cảm nghĩ “Quá khen, tớ diễn xuất bất quá so với người khác kỳ thật chỉ tốt hơn một chút mà thôi.”
“Mệt tớ đã giúp cậu làm tốt việc chiến đấu với đám người đăng bài nói xấu cậu, bị người ta mắng, kết quả cậu chỉ cần như vậy đã có thể giải quyết,” Thư Mạt cảm thấy một bụng thô tục của mình lần này không có đất dụng võ, lắc đầu tiếc hận “Cậu biết cái người tung tin đồn bịa đặt về cậu là ai sao?”
“Biết.” Chử Dạng điều chỉnh phương hướng của ghế dựa, hai tay lướt nhanh trên bàn phím và con chuột “Tớ đã đánh cắp được thông tin, hiện tại tớ đã đăng nhập vào tài khoản mạng sinh viên của cô ta.”
Hiện tại, ngoại trừ bài tập là phải nộp trên giấy, hầu hết đều là trực tiếp làm việc trên mạng nộp trực tuyến, đặc biệt là các bài tập tài liệu như bài tiểu luận và báo cáo dự án.
Sinh viên trường đăng nhập bằng thông tin sinh viên để nộp bài tập hoặc tham gia các khóa học mở trực tuyến để lấy tín chỉ.
Thư Mạt mò lại gần: “Cậu tính làm gì?”
“Tớ giúp cô ta thu dọn sạch sẽ danh mục bài tập tài liệu,” Chử Dạng nhẹ nhàng bâng quơ khẽ cười nói “Nhân tiện cũng giúp cô ta củng cố nội dung học trên lớp, giúp cô ta xoá tiến độ của các môn tự chọn.”
Thư Mạt: “… Cậu cũng quá ác độc đi.”
Chử Dạng bất mãn, thay chính mình biện hộ “Tớ không có thay đổi mật khẩu tài khoản của cô ta đã giúp cô ta tiết kiệm được thời gian lấy lại tài khoản của mình, như vậy tớ đã rất lương thiện rồi.”
“Cậu đừng có làm nhục hai từ “lương thiện” nha.”
Quả thật chính là có thù tất báo. Người khác phụ cô, cô liền muốn làm bà mẹ chồng độc ác.
Giải quyết xong chuyện này, Chử Dạng duỗi người, thu hồi ánh mắt từ trên máy tính.
Nhưng sự việc vẫn chưa có kết thúc.
Giọng điệu lạnh lùng của Thư Mạt từ phía sau truyền đến “Nếu mọi chuyện đã được giải quyết vậy có phải cậu nên bắt đầu trả lời các vấn đề của tớ có phải không?”
Bỗng nhiên, Chử Dạng có cảm giác không ổn, giây tiếp theo là tiếng rống giận xuyên thủng màng tai của Thư Mạt.
“Đêm qua rốt cuộc cậu đi đâu vậy!!!! Đi lêu lổng cùng tên man rợ nào!! Nói!!!!”
Lúc xảy ra sự việc, Thư Mạt không có hỏi gì cô liền giúp cô bịt miệng bạn cùng phòng, còn thay cô tạo chứng cứ ngoại phạm.
Nếu lại gạt cô ấy thì có vẻ không quá nghĩa khí.
Chử Dạng hít sâu một hơi, rốt cuộc thừa nhận: “Cùng đàn anh Từ.”
Cô cho rằng cả người Thư Mạt đều sẽ nổ tung, nhưng sự thật chứng minh cô ấy không làm vậy.
Thư Mạt hận rèn sắt không thành thép chọc đầu cô: “Tớ nói cậu, mọi chuyện đều đã được làm sáng tỏ, cậu còn cần thiết phải giấu giếm tớ sao? Cậu có bạn trai thì có bạn trai, tớ cũng không phải là sẽ cướp bạn trai của cậu, vậy cậu lấy đàn anh Từ ra làm lá chắn để làm cái gì?”
“………”
Chử Dạng trầm mặc, lại lần nữa nói rõ: “Là sự thật.”
“Cậu đừng có gạt tớ. Cậu cùng đàn anh Từ quen biết nhau có bao lâu đâu mà có thể hẹn hò. Cậu lại không phải là hồ ly tinh đầu thai mà nam nhân thấy cậu liền không có cách nào bỏ qua? Tớ còn không hiểu cậu sao? Nói về dụ dỗ nam nhân thì cậu đúng là bậc thầy trên giấy tờ thôi, Chủ tịch của Ban Chấp Hành cậu còn tranh giành không nổi, cậu còn tưởng có thể tranh giành được đàn anh Từ sao?”
Chử Dạng thở dài, có chút bất đắc dĩ: “Cậu có thể không nhắc đến Cố Thanh Thức được không, tớ cùng hắn không có nửa xu quan hệ, thật đó.”
Thư Mạt tự nhiên biết những gì nên nói và không nên nói nên kịp thời ngăn lại tổn thương “Bỏ qua đi, không đề cập tới cũng không nhắc lại nữa, tớ cũng không có ý gì khác. Bất quá cậu thật không chịu cho tớ mặt mũi, tớ ở chung phòng với cậu ba năm, cậu cư nhiên có bạn trai, tớ hỏi xem là ai cậu lại pha trò có lệ với tớ.”
Chử Dạng không biết làm cách nào để giải thích với cô ấy, đành phải dùng hành động thực tế chứng minh với cô ấy.
“Ngay bây giờ tớ sẽ nhắn tin Wechat cho anh ấy.” Chử Dạng tự tin lên tiếng. “Cậu chờ mà tự vả mặt mình đi.”
Cô lấy di động ra, nhấn vào app Wechat, tìm được Wechat của Từ Nam Diệp.
Nhấn gửi đi tin nhắn buồn nôn 【Anh yêu】
Đợi hơn mười phút, cuối cùng nhận được hồi âm.
【?】
Chử Dạng nhướng mày: “Nhìn thấy không?”
Thư Mạt cười hắc hắc, nịnh nọt lấy lòng “Chị gái, cậu tiếp tục nhắn đi, đừng có dừng lại, cho tớ xem khía cạnh mà đàn anh Từ không muốn người khác biết.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
【Người ta bên này bị mắc mưa, anh có thể đem dù đến cho người ta không?】
Thư Mạt liếc nhìn bên ngoài, trời trong không mây, không trung xanh thẳm đáng sợ.
“Cậu có bệnh à? Trời đang nắng lại kêu người ta đem dù qua?”
Chử Dạng trừng cô ấy: “Cậu biết cái gì, tớ chính là muốn vô cớ gây rối, càng vô cớ gây rối, đàn ông càng cảm thấy cậu ỷ lại vào anh ta.”
“……” Gà đen bát cá*
(乌鸡鲅鱼 = Gà đen bát cá = đây là một câu thô tục đối với hành vi của người kia là không còn lời gì để nói, không biết phải bình luận như thế nào (mình nghĩ giống cụm từ “bó tay” dùng trong tiếng việt)
Xem cách cô thành thục như vậy, lại không lừa được tên ngốc nào ế ba năm, giả vờ nói chuyện như một người thành thạo làm cái gì.
【Bạn của em đâu? 】
【Bạn của em cũng không mang theo dù TvT】
Từ Nam Diệp lại hồi âm.
【Đem mấy cái*?】
(送几把 = đem mấy cái? = câu này còn có thể dùng thông dụng như một cách chửi bậy. Theo nhưng mình được cắt nghĩa thì 几把 đồng âm với 鸡巴, suy ra câu trên có 2 nghĩa là "đem mấy cái (dù)" và "đem cái con khỉ ấy” (dịch thô là 'đem con c*c)". Ở đây nam chính nghĩ trong sáng còn nữ chính thì đen tối ☺)
Tốt, đúng là người đàn ông rất táo bạo, thật đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm.
(tri nhân tri diện bất tri tâm = Biết người thì biết được mặt thôi chứ không biết được tấm lòng của họ)
Chử Dạng và Thư Mạt đồng thời cùng trầm mặc.
Thư Mạt rung đùi đắc ý: “Không nghĩ ra đàn anh Từ lại có mặt táo bạo như vậy, không đem liền không đem, còn mắng chửi người, tớ đối với anh ấy có cái nhìn mới nha, tớ muốn defan*
(*defan: rời khỏi nhóm fan hâm mộ, không còn là fan nữa.)
Thư Mạt bắt đầu chuyển qua lải nhải và than thở đến việc riêng của mình.
Chử Dạng cũng cảm thấy Từ Nam Diệp quá không có cho mình mặt mũi, thẹn quá hóa giận.
【Không đem thì không đem, hung dữ mấy cái*, cút đi nam nhân thúi. 】
(*凶几把 cũng cùng cách giải nghĩa bên trên. 凶 = hung dữ, 几把 đồng âm với 鸡巴, suy ra 凶几把 có 2 nghĩa là "hung dữ cái con khỉ ấy” (dịch thô là 'hung dữ con c*c’).
Sau đó, quả nhiên chọc giận Từ Nam Diệp.
Ở văn phòng bên này, thư ký Vương đang đứng trước bàn làm việc hơn nửa ngày chờ đợi Từ tiên sinh phân phó.
Sắc mặt Từ tiên sinh nhìn qua có chút không tốt lắm.
Tin nhắn “Anh hỏi em muốn anh đưa qua mấy cây dù” còn chưa kịp nhấn gửi đi đã bị đối phương từ chối.
Thư ký Vương đành phải lên tiếng nhắc nhở “Tiên sinh, cậu đã hỏi rõ ràng chưa?”
Từ Nam Diệp nhíu mày, trực tiếp quyết định “Anh đi mua đem qua cho cô ấy mười mấy cây đi, để phòng hờ cô ấy có nhiều bạn.”
“Còn địa chỉ?”
“Không biết, không có thời gian để hỏi,” Từ Nam Diệp cũng cảm thấy có chút phiền phức, gõ gõ máy tính để bàn “Anh tìm hiểu xem quanh đây có thành phố nào trời đang mưa?”
Thư ký Vương cảm thấy thật hoang mang.
Rõ ràng tối hôm qua anh xem dự báo thời tiết thấy ngày hôm nay toàn tỉnh hừng nắng.
Tối hôm qua phu nhân còn đi cùng với tiên sinh tại sao hôm nay đã chạy đến tỉnh khác rồi?
Sợ không phải chạy rất nhanh đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.