Không Phải Đóa Hồng Trắng

Chương 48: Phòng thủ



Edit: Quanh

Beta: Quanh

Trở lại lâu đài, Subaru nhanh chóng hồi phục, cũng may không bị tấn công bởi vũ khí bằng bạc, ngay đêm hôm đó cậu đã tỉnh lại.

Christa thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu cùng Reiji phân chia công việc.

Mọi người định ai về tòa nhà của người đấy, nào ngờ KarlHeinz lại thông báo, yêu cầu mọi người tới Eden.

Vì thế Christa và Reiji bắt tay sắp xếp lại phòng ở.

Cô thì ở đâu cũng được, vấn đề chính là đám nhỏ. Shu không muốn cùng một tầng với Reiji, Reiji không muốn cùng một tầng với anh em sinh ba, Ayato sợ Kanato ăn vụng takoyaki của mình, nên kiên quyết không muốn ở một tầng với Kanato, Laito thì ở đâu cũng được, đáng tiếc năm người còn lại không ai nguyện ý ở cùng tầng với cậu ta. Mà mấu chốt chính là, ngoại trừ phòng khách, phòng trưng bày kho báu, nhà kho,... chỉ có duy nhất hai tầng có thể ở.

Christa: "...."

Nếu không muốn ở cùng nhau, tại sao hồi đầu còn đồng ý ở chung một căn biệt thự? Tới nơi này lại bắt đầu nhiễu sự.

Cuối cùng Reiji cưỡng chế ép buộc, anh em sinh ba ở chung một tầng, cậu ta, Shu và mẹ con Subaru ở chung một tầng, nếu không muốn nhìn mặt đối phương, vậy thì chia ranh giới đông – tây, phản đối thì tự cút về tòa nhà của mình mà ở.

Hiếm khi Nhị thiếu gia nổi trận lôi đình, rốt cuộc cả đám cũng ngoan ngoãn, ai về phòng người ấy.

Christa thầm nghĩ, quả nhiên vẫn là Reiji có biện pháp, đúng là người từng trải, kinh nghiệm hơn hẳn.

Đúng lúc này, Christa phát hiện ra một vấn đề.

Phòng thủ của lâu đài trở nên yếu hơn rất nhiều. Lúc trước vẫn luôn có cấp dưới phụ trách, lần này trở về, vị cấp dưới kia biến mất, toàn quyền giao cho Christa xử lý.

Cũng bởi vì cô quản lý, vậy nên Christa mới nhận ra điểm không đúng. Thị vệ đều được thay mới, thị vệ trưởng cũng không trung thành cung kính như đám người cũ.

"Đức vua có dặn, các thị vệ cũ đang làm nhiệm vụ khác." Quản gia bình tĩnh trả lời.

Cho dù có là vậy đi chăng nữa, cũng không thể tới mức thay đổi hoàn toàn...

Trừ phi, anh ta cố ý làm suy yếu phòng thủ của lâu đài.

Christa trầm mặc.

Rốt cuộc anh ta đang suy nghĩ gì, Christa không thể hiểu.

Giống như hiện tại, con trai thương nặng, mọi người trong lâu đài tìm kiếm che chở, nhưng anh ta vẫn không lộ mặt, chỉ phái cấp dưới tới thông báo qua loa.

Chẳng lẽ anh ta muốn làm gì đó? Hay định biến tòa lâu đài này thành mồi ngon, dụ rắn ra khỏi động?

Christa xoa xoa huyệt thái dương, thôi không nghĩ nữa, hiện tại Subaru vẫn cần cô chăm sóc, cô chỉ có thể gồng mình bảo vệ nơi này, được đến đâu hay đến đó.