Vãn Vãn giống như biến mất khỏi thế gian!
Đêm hôm ấy, rốt cuộc cảm thấy lỗ tai không còn cảm giác nóng nữa, Giang Thiệu Cạnh quay đầu lại, nhưng lại phát hiện phía sau không có một bóng người.
Lần đầu tiên anh cầu hôn người khác, chờ đợi được là.... cô chạy? !
Lúc ấy, tâm tình của anh cực kỳ tức giận đến khó có thể hình dung.
Anh lập tức đi ô-tô về nhà, bên trong biệt thự lại là một màu đen như mực.
Giận, thật rất giận, thì ra là thỏ cũng có lúc phản kháng? Giận dữ ngút trời, anh lập tức lại lái xe một tiếng đồng hồ đến nhà của cô.
Cũng là một màu tối đen, anh bắt đầu đập cửa.
"Hạ Vị Vãn, cô đi ra cho tôi, đứng trốn tránh tôi nữa!" Anh giận dữ mắng mỏ.
Chẳng lẽ anh đáng sợ như vậy? Anh ghê tởm đến vậy sao!
Cửa bị anh đập đến không ngừng chấn động, hơn nữa anh không ngừng gào thét, làm những nhà gần đó khiếu nại. Nhân viên cao ốc đi lên ngăn cản, nói rất xác định, hoàn toàn không có nhìn thấy cô về nhà.
Rốt cuộc đây là thế nào! Giang Thiệu Cạnh cảm giác mình quả thật giống một đứa ngốc, trong ngực chèn ép một đốm lửa, muốn tìm người phát tiết cũng không được.
Đốm lửa này đốt tới Yến Thiên Hạ, đám cấp dưới của anh, người nào cũng cảm thấy lo lắng, chỉ sợ gió bão quét qua, cây non chết vô tội.
Đúng lúc này, Giang Thiệu Cạnh phát hiện lại có thể không thấy Giang Diệc Hãn rành nhất về quan hệ giữa người với người, quả thật có thể sánh ngang với chuyên gia xử lý nguy cơ!
Giang Diệc Hãn biến mất vào thời gian này, quá khéo, khéo đến mức khiến Giang Thiệu Cạnh quả thật đứng ngồi không yên. Gọi điện thoại cho Vãn Vãn thì đều là trạng thái tắt máy, đổi thành gọi cho Giang Diệc Hãn, lại có thể cũng là tắt máy. Trạng thái quỷ dị này, quá giống quá giống với tình cảnh đêm hôm trước!
Loại trùng hợp này khiến Giang Thiệu Cạnh càng trở nên nóng nảy và tức giận.
"Anh là loại phụ tá thối nát gì, lại có thể không biết cấp trên đi đâu?!" Ánh mắt anh rất lạnh, nổ súng với phụ tá của Vãn Vãn, "Xưởng in ấn không cần phụ tá thất trách không trông coi được bà chủ, tôi muốn khai trừ anh!"
"Tổng giám đốc Giang, thật xin lỗi, lúc bà chủ không có ở đây, tôi đã làm tốt công việc của mình. Tôi cảm thấy mình thật sự là một phụ tá tốt." Đối phương không kiêu ngạo không tự ti, "Hơn nữa, ngài cũng không có quyền đuổi tôi."
Người phụ tá này cực kỳ trấn định, nhân tài như vậy sẽ không bằng lòng ở một xưởng in ấn nhỏ, nhất định là Giang Diệc Hãn phái qua! Đây là trực giác đầu tiên của Giang Thiệu Cạnh.
Rốt cuộc Giang Diệc Hãn muốn làm gì?
Anh nhất định phải bắt được Giang Diệc Hãn, tuyệt đối không thể để cho bọn họ như hình với bóng, đang lúc ấy thì....
"Giang tổng, xin hỏi ngài biết chủ tịch Tống vừa qua đời sáng nay không?" Đèn flash lóe lên không ngừng.
Làm bạn hợp tác mới, chủ tịch Tống đột nhiên qua đời, đối với Yến Thiên Hạ mà nói là một chuyện cực kỳ bất lợi.
Sau khi sững sờ, anh lập tức thông báo bộ phận PR khẩn cấp an bài tất cả công việc, có rất nhiều ký giả nên hiện trường tương đối hỗn loạn, nhưng đối với Giang Thiệu Cạnh anh mà nói, áp chế trường hợp này khẳng định không có vấn đề.
Chỉ là, đột nhiên một đạo tin tức khác....
"Giang tổng, xin hỏi Yến Thiên Hạ còn có thân càng thêm thân với tập đoàn Tống thị không?" Một ký giả hỏi.
Thân càng thêm thân? Rất tốt, anh cũng muốn biết, rốt cuộc thì lúc nào Giang Diệc Hãn mới cưới Tống Ngữ Yên!
"Giang tổng, trên thực tế, hôm nay chúng tôi nghe được một tin...." Ký giả khác hỏi, "Nghe nói đổng sự trưởng Giang bỏ trốn với người khác, sẽ không thành hôn với thiên kim của Tống thị."
Bỏ trốn?
Giang Thiệu Cạnh nghe thế, mắt dùng sức liếc người ký giả kia, trong kẽ răng nhảy ra một câu, tiếng nói thô ngạnh, "Ai, anh ta và ai?!"
Mày rậm của anh nhíu thành một đường, mặt mũi lạnh lẽo, các ký giả bị sợ đến lui về phía sau mấy mét ....
Cho nên nói, Giang Diệc Hãn quả nhiên là ở chung một chỗ với Vãn Vãn?! Anh muốn giết người ....
"Kỷ, Kỷ Oánh...." Tin tức này tới rất đột ngột, nhưng tin tức cũng rất đáng tin, bởi vì người trong cuộc cũng thừa nhận.
Kỷ Oánh? Ai vậy? Đối với cái tên xa lạ này, Giang Thiệu Cạnh có chút ngoài ý muốn.
"Kỷ Oánh là nữ minh tinh hạng hai, chỉ là danh tiếng bên ngoài của Kỷ Oánh cũng không tốt.... Nghe nói hoàn toàn là một cô nàng hám tiền!" Ký giả nhỏ giọng nói.
Giang Diệc Hãn sẽ thích loại phụ nữ này?
"Bây giờ Kỷ Oánh đang quay phim ở Hoành Điếm, nghe mấy đồng nghiệp nói, chính mắt thấy được tối ngày hôm qua, Giang Diệc Hãn đã xuất hiện ở Hoành Điếm, ra vào một đôi với Kỷ Oánh." Chuyện này nhanh chóng biến hóa, khiến cả người Giang Thiệu Cạnh đều sửng sốt.
Kỷ Oánh? Giang Diệc Hãn và nữ minh tinh hạng hai ở chung một chỗ?
....
"Bạn học Giang, rốt cuộc anh không hiền hậu hay là quá có năng lực? Tôi chỉ là để cho anh giúp người bạn Kỷ Oánh của tôi tuyên truyền một chút, không ngờ anh sẽ làm đến náo loạn như vậy." Chức Tâm than thở ở trong điện thoại."Kỷ Oánh sẽ phối hợp với anh, chụp xong mấy tấm đùa giỡn đó, cô ấy lập tức trốn ở Hoành Điếm, ẩn núp một hồi, làm cho người ta có một loại cảm giác thật đến bên trong một hòn đảo nhỏ riêng tư bí mật nào đó để gặp anh...."
"Chiêu giương đông kích tây này của anh thật là cao minh, tôi nghĩ Giang Thiệu Cạnh hết bận tang lễ của chủ tịch Tống, lại đi tìm hành tung của Kỷ Oánh, có thể chân chánh tìm được anh và Vãn Vãn, đoán chừng đã sớm qua hết nhiều năm liên tục rồi."
Một chiêu này của Giang Diệc Hãn cũng quá âm hiểm.
"Chuyện này coi như lăng xê đi, đối với Kỷ Oánh cũng không có chỗ xấu. Cô là người thông minh, chỉ cần phối hợp với tôi, trong một đêm mà có thể từ hạng hai biến thành minh tinh hạng một, sau trò đùa này nhất định có thể thành nữ chính!" Đây cũng là chuyện đôi bên cùng có lợi.
"Bạn học Giang, thật may là anh không có dã tâm, nếu không làm kẻ địch của anh thì sẽ rất đáng sợ." Cúp điện thoại trước, Chức Tâm cảm khái.
Dùng ipad lên mạng bằng wifi ở quán rượu xong, nhìn tin tức thời sự, nhìn nhóm người trong đoạn tin tức, đó là hình ảnh của Giang Thiệu Cạnh - đại diện Yến Thiên Hạ làm bạn bên cạnh Tống Ngữ Yên.
Đối với hình ảnh này, nhìn ở trong mắt Giang Diệc Hãn đặc biệt xứng đôi, như một đôi tính nhân xinh đẹp.
Mới vừa rồi, anh thông qua cuộc điện thoại với phụ tá của Tống Ngữ Yên, biết được rõ ràng cảm xúc không ổn định mấy ngày nay của Tống Ngữ Yên, Giang Thiệu Cạnh đại diện Yến Thiên Hạ đều thường tới nhà họ Tống.
Lúc này Tống Ngữ Yên cần nhất một bờ vai, mà Giang Thiệu Cạnh rất cần vụ hợp tác này.
Thật hy vọng, bọn họ ở chung trong cuộc sống, có thể cọ xát ra tia lửa....
Về phần Vãn Vãn....
Anh hai có thể muốn bất kỳ thứ gì của anh, nhưng anh không thể nhường Vãn Vãn, tuyệt đối không thể!
Lần nữa gửi ipad ở quầy khách sạn, bên ngoài gần như đã lật trời, nhưng một phút tắt Internet kia, thế giới ồn ào bên ngoài đều không còn liên quan với anh.
Mà Vãn Vãn, anh để cô tạm thời sống ở bên trong tòa thành mạng nhện mỏng manh mà dầy đặc do chính anh xây dựng, không thể có một chút tiếp xúc với thế giới bên ngoài.
Aizz, cho nên, thiên thời địa lợi nhân hòa, anh cũng phải gia tăng cố gắng, nhanh giải quyết Vãn Vãn mới có thể an tâm!