Kí Ức Ngày Đông

Chương 10:




17.
Lục Hữu khỏe hơn một chút liền được Lâm Ức Thần đón về nhà.
Mà cô giống như rất sợ chị gái Lục Tiện.
Mỗi lần gặp Lục Tiện cảm giác như cô muốn chào hỏi thật tốt nhưng mà sắc mặt cô luôn hoảng sợ tái nhợt.
Điều này càng làm cho Lâm Ức Thần tức giận, không khí trong nhà luôn kì quái, nên Lục Tiện thường xuyên không về nhà nữa.
Nhưng mà vẫn có những lúc chị ta phải về như là lúc mang bạn trai ra mắt gia đình.
Lần đầu tiên Trần Tề Minh tới Lục gia đã bị hoa viên hấp dẫn hắn.
Hắn khen hoa viên đẹp, mà bạn gái Lục Tiện của hắn lại tức giận.
Lúc đầu hắn không biết lí do, sau khi ăn cơm xong hắn đi dạo hoa viên mới phát hiện có một bóng dáng quen thuộc ở đó.
Lục Tiện có một người em sinh đôi tên là Lục Hữu, hắn biết điều này.
Còn quen thuộc là do hai người này lớn lên quá giống nhau.
Điểm không giống có lẽ là khí chất.
Dường như nữ sinh đang tưới nước nên trên những cánh hoa đều có vài giọt nước long lanh, hắn đứng ở sau bụi hoa mà nhìn cô, đợi một lúc cô mới phát hiện hắn.
Giơ lên bình nước tưới thẳng vào người hắn.
Lập tức tây trang sang trọng có vết nước, nhưng mà hắn vẫn bình tĩnh, không hề tức giận hay khó chịu.
Bởi vì nữ sinh đứng đối diện hắn, đang cười mí mắt cong cong. Hắn cảm thấy đây là cảnh trong mơ, không chân thật lắm.
“Vì sao mà em không vào nhà ăn cơm?”
Hắn mở miệng nói với cô.
Cô ngây ngẩn, nghiêng nghiêng đầu, hỏi hắn.
“Anh là ai?”
“Là bạn trai của chị em”
Giống như hai chữ “chị em” kích thích tới cô gái trước mặt, cô không vui mà nhíu mày, lại ngồi xuống mép bồn hoa, nhẹ nhàng “nha” một tiếng.
Gió thổi tóc cô lung lay, cô gái thật sự trắng, rất trắng mà hắn lại thấy cơn gió này có thể thổi bay cô đi.
Hắn không tự chủ được mà ngồi xuống cạnh cô.
“Hả?”
“Không thích chị em sao?”
Hắn như ma xui quỷ khiến mà hỏi như vậy.
“Chị tôi...”
Cô gái muốn nói lại thôi, sau đó đứng bật dậy, làm mặt quỷ với hắn.
“Bọn họ không cho tôi nói”
Nói xong câu đó cô liền chạy đi.
Hắn theo bản năng mà đứng dậy, tự bản thân thắc mắc tại sao lại muốn chạy theo cô?
Trở lại nhà, Lục Tiện trách hắn, đi đâu mà lâu vậy.
Đó là lần đầu tiên, hắn bực bội khi Lục Tiện xen vào chuyện người khác.
Trong đầu hắn không vứt đi được bóng dáng của em gái cô ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.