Sắc mặt Đại trưởng lão rất khó coi, ông ta chỉ có thể nói là Sở Kiếm Thu đã âm thầm học phù trận từ trước, có điều vẫn không thể hiện ra, hôm nay vào thời điểm này mới làm cho ông †a trở tay không kịp.
Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng rồi phất tay áo rời khỏi sân luyện võ, cũng không thèm quan tâm Sở Hàn đang hôn mê ở sân cạnh đó.
Sở Kiếm Thu liếc nhìn Sở Hàn đang nằm hôn mê dưới lôi đài, nghĩ lại mà vẫn thấy sợ hãi. May mà chỉ là Ngụy Chân cảnh, không phải là Chân Khí cảnh thật sự, nếu là Chân Khí cảnh hàng thật giá thật thì hôm nay không biết Sở Kiếm Thu sẽ có kết cục như thế nào.
Với năng lực hiện tại của hẳn thì cho dù có phù tăng lực, nếu đối đầu với Chân Khí cảnh hàng thật giá thật thì có lẽ sẽ quá sức.
Sở Kiếm Thu không tiếp tục ở lại sân luyện võ nữa mà rời khỏi đó luôn, đi về chỗ ở của mình.
Đánh bại Sở Hàn, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành. Những chuyện còn lại các trưởng lão sẽ tự lo liệu.
Mặc dù đánh bại Sở Hàn thì tạm thời giải quyết được nguy cơ sinh tử, nhưng Sở Kiếm Thu cũng không dám mảy may lơ là luyện tập.
Sở Hàn chẳng qua chỉ là một chướng ngại vật nho nhỏ, trong lòng Sở Kiếm Thu cũng chưa từng coi hẳn ta là đối thủ thật sự. Đối thủ thật sự khó giải quyết là Liễu Thiên Dao và Âu Dương Uyên.
Âu Dương Uyên mới thật sự là thanh kiếm trí mạng treo trên đầu, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống tạo thành một đòn trí mạng.
Sở Kiếm Thu và Âu Dương Uyên sắp sửa có một trận đấu, mà thời gian của trận đấu này cũng không còn quá xa. Hai mươi ngày sau Huyền Kiếm tông ở thành Thiên Thủy sẽ tổ chức thi đấu chiêu sinh, khi đó chính là thời điểm hắn và Âu Dương Uyên quyết chiến sinh tử.
Huyền Kiếm tông là tông môn lớn mạnh nhất trong chín quận Thiên Nam của vương triều Đại Kiền. Cách mười năm mới tuyển đệ tử một lần, nếu bỏ qua lần này thì phải đợi thêm mười năm nữa.
Nhưng đệ tử mà Huyền Kiếm tông tuyển chọn đều từ hai mươi tuổi trở xuống, với võ giả trên hai mươi tuổi thì thông thường Huyền Kiếm tông sẽ không tiếp nhận, trừ khi đó là võ giả có tư chất bẩm sinh kiệt xuất.
Nói cách khác nếu Sở Kiếm Thu bỏ lỡ cơ hội lần này thì sẽ rất khó để trở thành đệ tử của Huyền Kiếm tông.
Hơn nữa cho dù mười năm sau hắn có đủ may mắn bước vào Huyền Kiếm tông thì hän cũng không có cơ hội để đợi thêm mười năm nữa.
Cho dù là Âu Dương Uyên hay Liễu Thiên Dao thì chắc chắn cũng sẽ không để cho hẳn sống sót, một khi bọn họ trở thành đệ tử của Huyền Kiếm tông thì sẽ không kiêng kị gì mà ra tay với Sở Kiếm Thu.
Bốn đại gia tộc ở thành Thiên Thủy, ở trước mặt con quái vật khổng lồ Huyền Kiếm tông thì thật sự như trò cười, còn không bằng con kiến.
Một khi Liễu Thiên Dao và Âu Dương Uyên trở thành đệ tử của Huyền Kiếm tông, lúc đó bọn họ sẽ ra tay với Sở Kiếm Thu, sẽ không có một trưởng lão nào của Sở gia dám che chở cho hắn.
Cho nên đây là con đường không có đường lùi, chỉ có thể đi về phía trước mới có thể có một chút hy vọng sống. Chỉ có thành công trở thành đệ tử của Huyền Kiếm tông thì mới có hy vọng sống tiếp.
Hai mươi ngày, thời gian cho mình khá gấp gáp.
Âu Dương Uyên lại là cường giả Chân Khí cảnh tầng sáu, cách rất xa năng lực hiện tại của mình.
Thực lực, nếu muốn sống thì chỉ có cách tăng thực lực của bản thân lên.
Mình là người mang Hỗn Độn Thiên Đế Quyết, chỉ cần có đủ thời gian tôi luyện thì thực lực của mình có thể tăng lên vô hạn, cho nên việc quan trọng nhất bay giờ có lẽ là kiếm tiền!
Quan sát tình tình tiêu thụ phù tăng lực lúc trước, nhu cầu thị trường phù tăng lực có lẽ rất lớn.
Chỉ có điều sau này việc buôn bán phù tăng lực không thể do mình tự thân xuất mã được, có thể suy xét hợp tác làm ăn với Linh Phù các.
Đến lúc đó theo cảnh giới tu vi của mình tăng lên, khi tăng lên một cảnh giới cũng cần có một số lượng Thối Thể Đan rất lớn, tiết kiệm mấy chục mấy trăm khối linh thạch thì cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Thứ hai, lượng khách tiêu thụ phù tăng lực này quá lớn, bản thân mình cũng không có nhiều thời gian để dành hết cho. việc bán phù.
Cái này nếu hợp tác với Linh Phù các, mặc dù phải nhường bớt một phần lợi nhuận nhưng thứ nhất có thể tiết kiệm được. thời gian cho chính mình, thứ hai cũng có thể sử dụng Linh Phù các này làm một con đường mở rộng phạm vi buôn bán, hơn nữa còn thể tăng thêm quan hệ với Linh Phù các.
Sau khi quyết định như vậy, Sở Kiếm Thu không do dự nữa, luyện chế xong một xấp phù tăng lực rồi lập tức lên đường đi đến Linh Phù các.
Lương Cửu Sơn vừa nghe Sở Kiếm Thu đến thì ngay lập tức đích thân đi ra ngoài đón.
“Sở công tử đến rồi! Nào, hoan ngênh, hoan nghênh!” Lương Cửu Sơn này luôn trưng vẻ mặt băng sơn cứng ngắc nhưng mỗi lần nhìn thấy Sở Kiếm Thu thì thái độ đều sẽ khác, tỏ ra nhiệt tình khó có thể tưởng tượng nổi.
Vì Sở Kiếm Thu luyện chế ra phù tăng lực có phù đảm thượng phẩm, thật sự đã tăng thể diện cho giới phù trận quận Thiên Thủy của bọn họ, với lại mấy lần Sở Kiếm Thu bán phù cũng đã tăng độ nổi tiếng của Linh Phù các, cho nên dạo gần đây Linh Phù các làm ăn rất tốt.
“Lương trưởng lão, Dương các chủ có ở đây không?”
Chuyện này có hơi làm khó Lương Cửu Sơn, nếu là lúc bình thường thì ông ta sẽ đưa Sở Kiếm Thu đi gặp Dương Chấn Hải ngay, cũng không cần phải thông báo. Nhưng bây giờ Dương Chấn Hải đang tiếp khách, vị khách quý kia có địa vị quá lớn, không thể để xảy ra một chút sai sót nào.
“Sở công tử, Dương các chủ có lời mời!" Lúc này đột nhiên có một quản sự tiến lên trước, hành lễ nói với Sở Kiếm Thu.