Giọng nói the thé vang xa của thái giám kéo Yến Bắc Nguyệt trở về với thực tại.
"Hoàng thượng, thái hậu nương nương, đại công chúa điện hạ đến!"
Ba người cùng một lúc tiến vào, hai bên đều lập tức quỳ xuống hành lễ. Thái hậu dắt tay đại công chúa, tiểu hài tử này hôm nay chải tóc hình xoáy ốc đơn giản, trên mái tóc mây có cắm một bộ trâm thoa bằng vàng. Mấy hạt ngọc trên chuỗi ngọc ở cổ vì nàng bước đi mà va nhẹ vào nhau, làm nổi bật lên cái váy lụa mỏng màu đỏ rực có những bông hoa nhỏ màu xanh mà nàng đang mặc kia. Tiểu công chúa đi cùng phụ hoàng và hoàng tổ mẫu lên chính điện, ngẩng mặt nhỏ quét mắt nhìn xuống, đôi mắt tròn đen như trái nho chớp chớp, rất đáng yêu.
Tôn Gia Kính cười một tiếng: "Miễn lễ. Hôm nay cung yến, không cần quá để ý lễ nghi, thoải mái một chút."
Mọi người cùng ngồi xuống, Tôn Gia Huyên cười nhẹ, thực sự là trông như thiên sứ: "Phụ hoàng, chúng ta cũng nên khai yến rồi. Đừng để mọi người đợi lâu."
Tôn Gia Kính sảng khoái cười, 'Hảo' một tiếng.
Cung yến bắt đầu, một dàn vũ công bắt đầu bước vào. Các nàng vũ y vàng nhạt, mắt cá chân treo cặp lục lạc bạc, đôi chân cũng rất xinh đẹp, tiếng chuông lanh lảnh vang vọng theo nhịp bước, không biết có mấy vị vương gia cùng bao nhiêu quan lại công tử ở đây xem mà mê say, thiếu chút nữa còn chảy nước miếng rồi.
Lý Phương gắp một miếng bò nạm kho cà chua, cảm thấy hợp khẩu vị, hương vị cũng có chút quen thuộc. Thời điểm hoàng thượng còn tiềm để, nàng hình như đã ăn qua món này ở vương phủ. Bất quá món này đầu bếp trong cung làm mùi gừng thực nhẹ, nàng ta liền cảm thấy không thích bằng.
Lý Phương chậc chậc hai tiếng, cũng chỉ là nhiều gừng hơi một chút, cái gì qua rồi liền để nó qua đi. Huống hồ, thực tại mới chính là quyền lực.
"Đại công chúa, bổn cung có chút quà nhân dịp sinh thần công chúa. Đây là tấm lòng của ta, mong công chúa đừng chê."
Tôn Gia Huyên nhìn Ngụy Huệ Nhụy, cười khanh khách nói: "Ngụy mẫu phi nói đùa rồi, ta sao có thể chê đồ của ngài."
Mấy cái thái giám bưng một cái rương nhỏ lên, mở ra bên trong là bốn cuộn vải. Tôn Gia Huyên từng được dạy qua, lại rất tinh tế, nhìn có thể nhận ra ngay loại vải này. Nó vốn xuất xứ từ huyện Giang Cảnh, là nơi có nhiều phần thái ấp thuộc quản lý của Trang Nghi công chúa. Loại vải này kêu vải Thanh Mai, may rất tỉ mỉ chuyên nghiệp, đẹp đến khó tin, lại còn thêm hai lớp lăng vân sa, không chỉ có tác dụng làm đẹp, còn có thể chống đao thương. Vừa rồi Giang Cảnh đưa đến phủ Trang Nghi công chúa bốn mươi hai cuộn, không ngờ lại đem vào trong cung cho Ngụy Huệ Nhụy mấy cuộn.
Ngụy quý phi cười cười: "Vừa rồi thúc thúc đưa vào cung cho bổn cung sáu cuộn, liền lấy bốn cuộn tặng công chúa. Tiểu cô nương khả ái như đại công chúa, lớn lên nhất định là cái mỹ nhân, mặc y phục làm từ loại vải này chắc chắn càng thêm xinh đẹp."
Thái hậu quan sát một màn này, vui vẻ cười nói: "Đúng là miệng lưỡi ngày càng trơn tru. A Huyên, mau cảm tạ Ngụy mẫu phi."
"Đa tạ Ngụy mẫu phi, mẫu phi có lòng."
Phi tử có phân vị cao nhất là quý phi Ngụy Huệ Nhụy đã tặng quà chúc mừng sinh thần cho công chúa, Triệu Viên Viên cư nhiên cũng phải bước ra, uốn gối thi lễ một cái: "Nhà mẹ đẻ bổn cung không được như của quý phi tỷ tỷ, không có vải vóc tốt, chỉ có thể tặng đại công chúa một tấm áo hồ cừu (*) viền lông màu xanh đen. Dù bây giờ mới tháng ba, bất quá mùa đông rất nhanh sẽ đến, tiểu hài tử như công chúa nên giữ ấm thân thể."
Tôn Gia Huyên ra hiệu một ma ma tiến đến nhận lấy, cười nhẹ: "Đa tạ Triệu mẫu phi đã nghĩ cho A Huyên."
Đến lượt Huệ phi, nàng ta bước ra, vui vẻ ngước nhìn lên, nói tặng đại công chúa một bộ xiêm y hoa khai sen tịnh đế nàng ta tự tay may, khen ngợi tiểu cô nương nàng mặc lên cả người nhìn nhất định rất thanh thuần, bất quá Tôn Gia Huyên dễ dàng nhận thấy đôi mắt Lý Phương chính là nhìn vào phụ hoàng nàng không dứt.
Tôn Gia Huyên tuy còn nhỏ, đã được các ma ma dạy cho, hiểu chuyện biết rằng phụ hoàng mình là đế vương, tất nhiên sẽ có tam cung lục viện, nhưng không phải là như thế này, một phi tần ngay tại cung yến sinh thần cho nàng liếc mắt đưa tình với phụ hoàng nàng, lại nhớ đến nhiều cung nhân từng nói ngày xưa sinh mẫu mình cùng Lý Phương là đối địch gay gắt nhất, trong lòng tức khắc không vui, trực tiếp cắt ngang lời Huệ phi, nhàn nhạt nói: "Lý mẫu phi có lòng."
Huệ phi ban đầu là sửng sốt, bất quá Tôn Gia Kính còn đang ở đây, nàng cũng đang ở trước mặt nhiều người, không dám làm cái gì quá phận, chỉ có thể miễn cưỡng cắn răng trở về chỗ ngồi, lòng rất không cam chịu.
Tiếp đến là đến Tôn Tình Thiên, nàng ta sắc mặt có chút trầm đi, trước cung yến quá tập trung vào những cái khác như động tĩnh bên Chiêu Hạ điện, việc lấy lòng Tôn Gia Kính, nên không có đi nghe ngóng xem các cung khác chuẩn bị gì. Nàng ta chuẩn bị chính là một kiện áo choàng lớn màu đỏ thêu mẫu đơn văn cẩm trù, có chút giống với của Triệu Viên Viên chuẩn bị. Tuy là ai cũng biết nàng không phải cố ý, chính là miệng lưỡi người đời ngứa ngáy khó chịu, nàng sẽ là bị dị nghị. May mắn thay cho nàng ta, thiết kế áo xem như khác biệt, không thực sự trùng với Hiền phi. Nếu không, thái hậu không thích nàng như vậy, có thể sẽ lấy cớ chèn ép Tôn Tình Thiên.
Nguyên Hoàn quý tần căng thẳng khoa tay múa chân một hồi, trở về chỗ ngồi rồi thì tiếp đến sẽ là Yến Bắc Nguyệt, bởi Khương Xuân Liễu hoàng thượng nói nàng sức khỏe nếu chưa thực sự ổn định, có thể nghỉ ngơi, không cần đi cung yến. Nói về nhân lực, Yến Bắc Nguyệt chính là có lợi thế lớn nhất. Bởi vì biết quà tặng của các chỗ khác đều liên quan đến may mặc, nàng quyết định chọn một thứ hoàn toàn khác. Một cung nữ lớn tuổi mang vào chiếc khay bạc khảm hoa sen, phía dưới có lót tấm lụa đỏ rực, bên trên đặt một chiếc trâm hợp hòa như ý bằng vàng ròng có khắc chữ song hỷ và một cái ngọc bội khắc hình dơi, ở đầu trâm và ngọc bội có chạm hình Hợp hòa nhị tiên.
"Ta hôm nay tặng công chúa cây trâm và cái ngọc bội này, ngụ ý công chúa cùng tương lai phò mã hòa hợp hạnh phúc, con đàn cháu đống, đầu bạc răng long."
Tôn Gia Huyên thập phần cảm kích, đồng thời cảm thấy ngượng ngùng, mặt cũng đỏ lên.
"A Huyên đa tạ Yến nương tử. Mai sau, A Huyên nhất định sẽ dùng cây trâm này trong ngày thành thân."
(*) Áo hồ cừu: Áo làm bằng lông chồn, nhẹ và ấm.