Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!

Chương 49: Bí mật động trời



Suốt cả buổi sáng làm việc, Giai Nghị không thể nào tập trung được khi Huân phu nhân liên tục gọi điện làm phiền anh. Vì đang trong giờ làm nên anh không thể khóa máy, lỡ như đối tác gọi đến lại không thể nghe được.

- Chút nữa đến giờ nghỉ trưa anh sẽ đưa em về nhà anh nghỉ ngơi, có lẽ anh phải đến bệnh viện một lát.

Cô đang ngồi làm việc, chợt thấy anh bước đến bên cạnh, giọng nói nhỏ nhẹ của Giai Nghị vang lên cận kề bên tai cô.

- Hay để em đi cùng anh. Anh phải đưa về nhà sẽ hơi bất tiện.

Anh ngồi xuống cạnh cô, Giai Nghị biết rõ Huân phu nhân đang có mặt ở bệnh viện, bà ấy lại không thích Lam Yên, để cô đi cùng e rằng khi gặp cô bà ấy lại nói những lời không hay. Ngoài ra lần này anh đến là vì để xem tình hình của Nhậm Ninh Vân, nếu cô ta nhìn thấy cô đi cùng anh thì càng không nên. Tốt nhất là để Lam Yên tránh xa những người có thể khiến cô tổn thương. Vợ của anh, Giai Nghị tuyệt đối thương yêu hết mực, không muốn cô bị bất kỳ ai chà đạp hay ức hiếp.1

- Em ở nhà nghỉ ngơi đi, anh đi một lát sẽ về ngay. Ở bệnh viện ngột ngạt nên cũng hạn chế ra vào.

Lam Yên gật đầu, chồng nói phải thì cô nghe theo thôi. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, Giai Nghị nghĩ rằng trong thời gian tới sẽ nhanh chóng tiến đến hôn nhau để cả hai danh chính ngôn thuận ở bên nhau, tránh việc mối quan hệ bị ảnh hưởng bởi những tác nhân không đáng có.1

- ------------------------------

Vừa lúc Huân phu nhân mở cửa phòng bệnh bước ra ngoài thì thấy anh đang đi vào. Bà ấy vui mừng như mở cờ trong bụng, vội vã cất lời:

- Cuối cùng con cũng chịu vào thăm Ninh Vân rồi. Con bé cứ nhắc con suốt. Ninh Vân không chịu ăn uống, lúc nãy mẹ đã cố gắng thuyết phục nên con bé mới ăn được ít cháo.

Anh im lặng không nói gì cả, chỉ sợ cất lời bà ấy lại thuận miệng nhắc về chuyện hôn sự thì lại thêm đau đầu. Ba mẹ của Nhậm Ninh Vân vừa lúc đi mua thêm ít đồ trở lại, nhìn thấy anh, Nhậm phu nhân liền cất lời cọc cằn:

- Cậu chịu đến rồi sao? Con gái của tôi vì cậu mà tự tử, ấy vậy mà đến bây giờ mới thấy mặt cậu, cậu thật là...1

Anh nghiêm mặt, ánh mắt sắc lạnh, giọng nói trầm xuống khiến Nhậm phu nhân phút chốc phải dè dặt:

- Tôi chưa từng hứa hẹn bất kỳ điều gì với con gái bác. Ngay từ đầu tôi cũng không chấp nhận hôn ước này. Vậy nên mong bác cẩn trọng lời nói.1

Xưa nay anh không hề thân thiết với vợ chồng Nhậm phu nhân như cách Nhậm Ninh Vân gần gũi với mẹ anh, vậy nên Giai Nghị không có lý do gì để nhân nhượng. Anh rất ghét bị áp đặt, càng ghét những ai được nước liền đổ lỗi. Cũng có chút cảm thông vì Nhậm phu nhân thương con nên có lẽ hơi mất bình tĩnh, nhưng anh muốn bà ấy hiểu rõ, anh đến đây thăm Ninh Vân vì chút nghĩa anh em quen biết nhau từ nhỏ chứ không phải với tư cách hôn phu của cô ta. Việc nào ra việc đấy, rạch ròi ngay từ đầu để nhà họ Nhậm đừng tưởng bở anh là con rể tương lai mà mang ra mạt xác.

Anh chẳng nói thêm gì nữa mà dứt khoát bước vào trong, chẳng muốn đứng đó day dưa kẻo lát nữa Nhậm phu nhân vì không kiềm chế được mà lời qua tiếng lại càng thêm mất hòa khí.

Nhậm Ninh Vân đang nằm rũ rượi trên giường bệnh, nét mặt sầu thảm rất ra dáng kẻ thất tình, trông không khác gì bị người yêu phụ bạc nên tâm trạng xuống dốc.

Nghe tiếng bước chân, cô ta liền hướng mắt về phía cửa, nhìn thấy vóc dáng quen thuộc mà cô ta hằng mong chờ, Nhậm Ninh Vân lập tức gượng sức ngồi dậy, đồng thời cất lời, giọng nói chẳng rõ thật sự yếu ớt hay chỉ giả vờ kiệt sức.

- Giai Nghị, cuối cùng anh cũng đến rồi, em cứ chờ anh suốt.

Mặt anh lạnh tanh, ngồi xuống cạnh giường bệnh, đưa mắt nhìn người phụ nữ khiến anh khó xử hết lần này đến lần khác.

- Nghe mẹ nói cô vì tôi mà làm chuyện dại dột? Tại sao phải làm khổ mình như vậy?

Cô ta tưởng rằng đang được anh quan tâm nên vội nhân cơ hội mà tỏ ra yếu đuối, bi lụy như thể cần anh chở che, vỗ về.

- Rõ ràng chúng ta đã có hôn ước với nhau, em là hôn thê của anh. Ấy vậy mà anh ngày ngày ở cạnh Sở Lam Yên, đến mức cả Eric đều biết mà đồn ầm lên. Anh nói thử xem, nhìn vị hôn phu của mình như vậy, em còn gì thiết sống nữa.

Hết dùng chiêu đem cái chết ra để nói với Huân phu nhân, bây giờ cô ta lại dùng đúng trò này để đánh vào tâm lý của anh. Nhưng có lẽ trong phút chốc vội vàng cô ta đã quên, người đang đối mặt với ả là Huân Giai Nghị, làm gì có chuyện anh dễ dàng bị người khác bắt thóp tâm lý mà trở nên hoang mang. Người phụ nữ duy nhất khiến anh bối rối đến mức khó xoay sở khi đối mặt chỉ có thể là Lam Yên.

- Cô luôn nói muốn kết hôn với tôi, tuy nhiên cô lại đang có mối quan hệ tình cảm với Chu Minh Đăng. Cô khiến tôi thấy thật nực cười.

Nhậm Ninh Vân mở to mắt nhìn anh, cổ họng cô ta nghẹn ứ. Còn tưởng có thể tỏ ra mong manh để anh vỗ dành, động viên, tưởng rằng anh đến đây để thăm nom cô ta. Nhưng thật không ngờ Giai Nghị lại biết được bí mật động trời mà Nhậm Ninh Vân muốn che giấu. Chuyện này rốt cuộc là thế nào?