Tần Trân vẫn đang ở cữ nên phần lớn thời gian đều nghỉ ngơi trên giường.
Nhìn thấy Thẩm Thất thuần thục dọn dẹp Tần Trân liền nói: “Em cứ yên tâm đi, Nhật Ninh đã cử người qua đó rồi, sẽ không sao đâu! Vả lại, mấy vệ sĩ đó đều là những vệ sĩ tinh nhuệ của Hạ gia, hơn nữa ngày nào cũng có tin tức gửi về em có gì phải lo lắng nữa?”
“Anh trai em từ nhỏ đến lớn đều rất ít khi rời xa em lâu như vậy.” Thẩm Thất cụp mắt trả lời: “Lần này ra ngoài lâu như vậy, nhìn anh ấy phơi nắng dầm sương em vẫn không yên tâm.”
Tần Trân lập tức cười lên: “Tiểu Thất, em phải nhớ, em là em gái, cậu ấy mới là anh trai! Khi còn nhỏ em bảo vệ cậu ấy mười mấy năm. Bây giờ nên đến lượt các anh trai bảo vệ em rồi! Em là công chúa của Thẩm gia, em nên cố gắng hưởng thụ sự đãi ngộ của công chúa đi.”
Thẩm Thất cười hì hì: “Muộn rồi, địa vị công chúa bị Tiểu Hà cướp đi rồi! Em vốn còn mong chị sinh một công chúa để tranh sự chiều chuộng với nó! Bây giờ xem ra nó vẫn còn được chiều chuộng rất nhiều năm nữa!”
Tần Trân và Thẩm Thất cùng cười lên.
Lúc này có người gõ cửa đi vào: “Cô cả, cô út.”
“Có việc gì vậy?” Thẩm Thất quay đầu lại nhìn người giúp việc đang cầm trong tay một cái thiệp.
“Đây là thư mời của bà Mã, nói là muốn mời cô chủ đi ngắm hoa.” Người giúp việc trả lời.
Thẩm Thất ngáp một cái rồi nói: “Cứ nói tôi sức khỏe không tốt, không đi được, để hôm khác đi.”
“Vâng.” Người giúp việc ra ngoài rất nhanh.
Từ khi Thẩm Thất về Thẩm gia ở Đông Bắc, thư mời nhiều như nước chảy, đám người này đều rất có bản lĩnh, đều có thể nghĩ cách đưa thiệp mời đến trước mặt Thẩm Thất.
Chỉ là, bây giờ Thẩm Thất hoàn toàn không muốn tham gia bất cứ buổi xã giao nào.
Cô chỉ muốn đi ngủ thôi!
Cô buồn ngủ!
Trong thời gian mang thai, ngủ bao nhiêu cũng không đủ.
Thẩm Thất từ chối tất cả lời mời, yên tâm ở nhà ngủ.
Chưa đến mấy ngày mà đã béo lên thấy rõ, Thẩm Thất lại bắt đầu giảm béo.
Nhưng gia đình cô nào có chịu?
Nói gì cũng không cho Thẩm Thất giảm béo, có thể không béo lên, nhưng tuyệt đối không được giảm béo.
Sau đó vẫn phải mời bác sĩ và chuyên gia sức khỏe đến, đặt ra phương thức tập luyện nghiêm khắc, Thẩm gia mới cho phép Thẩm Thất tiến hành tập thể thao ở mức độ vừa phải.
Sau khi hôn lễ kết thúc, Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất lại ở Đông Bắc thêm vài ngày nữa rồi mới trở về thành phố Vinh.
Sau khi Thẩm Thất nhàn hạ đến công ty, Mạc Thu suýt nữa ôm lấy Thẩm Thất khóc ròng: “Bà chủ của chị ơi, cuối cùng em cũng nhớ công ty này là của em rồi! Em còn không về là chị sẽ cướp ngôi đấy.”
Thẩm Thất vui vẻ trả lời: “Được rồi, được rồi, em tặng chị làm sính lễ được không?”
Mạc Thu đỏ mặt nói: “Bỏ đi, không nói cái này với em nữa! Mỗi lần nói việc chính với em, em đều lôi cái này ra với chị! À, đây là một đống thư mời. Tại sao họ lại gửi đến công ty thế?”
“Bởi vì Hạ gia không có ai nhận.” Thẩm Thất tùy tiện nhìn rồi để sang một bên. “Dù sao em cũng không đến.”
Mạc Thu quét mắt nhìn những lời mời này: “Không đi cũng tốt, đi làm cái gì chứ?”
“Không nói việc này nữa, chị với anh hai em thế nào rồi?” Thẩm Thất nhìn Mạc Thu với ánh mắt long lanh.” Mợ hai em đã hỏi em mấy lần rồi đấy, hỏi xem bao giờ chị về nhà với em! À không, về nhà với anh hai em.”
Mạc Thu đỏ mặt: “Không vội.”
“Sao lại không vội? Vội chết đi được ấy.” Thẩm Thất cười hì hì nói: “Thẩm gia đang muốn tổ chức một hôn lễ lắm rồi đấy!”
“Không nói với em việc này nữa, chị đi họp trước đây! Đơn hàng mấy ngày nay không ít chút nào, còn có rất nhiều đơn hàng từ nước ngoài.” Mạc Thu lườm Thẩm Thất: “Bà chủ lớn của chị ơi, em cứ tiếp tục cuộc sống như bà hoàng của em đi, chị số khổ phải làm việc thay em.”
Thẩm Thất cười haha nhìn Mạc Thu ôm tài liệu nghiến răng nghiến lợi đi họp.
Mạc Thu làm việc giúp Thẩm Thất, còn Thẩm Thất thì làm gì?
À đúng, việc của cô là sống cuộc sống thường ngày của bà hoàng.
Vậy cuộc sống thường ngày là gì? Dạo phố, ăn cơm, chơi chim, xem chương trình truyền hình, nghe nhạc, chăm sóc thai nhi, tiện thể làm chút đồ ăn ngon đãi chồng và làm phần thưởng cho các con.
Những buổi tiệc đó, từ chối được cô sẽ từ chối.
Lưu Nghĩa cũng định cư ở thành phố Vinh, tuy nhiên Lưu Nghĩa sống thảm hơn Thẩm Thất rất nhiều.
Đó là Lưu Nghĩa nôn rất nhiều!
Thẩm Thất kéo Lưu Nghĩa ra ngoài ăn cơm, cuối cùng cô không ăn được miếng nào, liên tục vào nhà vệ sinh vô số lần.
Thẩm Thất không chịu được nữa liền lôi cô đến chỗ bác sĩ của nhà mình để kiểm tra sức khỏe.
Tất cả đều bình thường.
Chính vì sức khỏe của Lưu Nghĩa quá tốt, vì em bé quá khỏe mạnh nên phản ứng nôn mửa khi mang thai càng mạnh mẽ.
Nghe thấy lời giải thích này của bác sĩ, Thẩm Thất cảm thấy quả thật cô đã nhìn thấy ma rồi!
Sức khỏe quá tốt nên mới hay buồn nôn?
Đây là đạo lý gì vậy?
Thế là Lưu Nghĩa không ra khỏi nhà được, một mình Thẩm Thất ra ngoài cũng không có ý nghĩa gì.
Đầu óc nóng lên, Thẩm Thất lại đi học tiến sĩ!
Thế là Hạ gia xuất hiện bầu không khí học tập kỳ lạ.
Thế là các bà vợ của gia tộc khác nhìn thấy cô chủ của Hạ gia ở nhà ôn bài, ôn thi tiến sĩ, cả thành phố đều nổi lên phong trào học tập kỳ lạ.
Các bà vợ bắt chước học tiến sĩ, khung cảnh này cũng rất tuyệt.
Các ông chồng của các bà vợ đó, nhìn thấy vợ mình cho dù là học thật hay là học theo phòng trào thì ai cũng duy trì sự tán thưởng cao!
Đây gọi là chạy theo tiết tấu của Hạ gia!
Chưa biết chừng cô chủ Hạ gia vui vẻ lại thành bạn học với vợ mình thì sao?
Đó chẳng phải là làm thân với Hạ gia rồi sao?
Vậy nên các bà vợ ở nhà nhàn hạ không có việc gì làm không muốn học cũng bị ép đi học!
Thế là trong một đêm, các lớp bồi dưỡng mở ra như nấm mọc sau mưa!
Trong khi tình hình ở thành phố Vinh tốt đẹp thì ở trên đảo W mấy ngày nay cũng đang có việc rất quan trọng xảy ra.
Thẩm Lục biết Thẩm Thất tất cả đều tốt, cũng yên tâm ở lại trên đảo W tiếp tục đợi Sùng Minh.
Anh tin chắc, Sùng Minh nhất định sẽ đến tìm anh!. truyện ngôn tình
Nhưng bây giờ Sùng Minh có chút không quan tâm được đến việc đi tìm Thẩm Lục nữa.
Bởi vì, sau khi Nam Cực nói chuyện với Sùng Minh ở buổi bán đấu giá, hắn thấy trước mắt phải giải quyết việc hóc búa trong tầm tay này đã.
Nội dung cuộc nói chuyện giữa Nam Cực và Sùng Minh chỉ có hai người có mới biết.
Cụ thể là nói những gì người trong cuộc ai cũng giữ kín.
Điều duy nhất mọi người có thể cảm nhận được là, người mới lần đầu tiên đến là Thẩm Lục lại phá lệ có được thân phận khách quý vinh quang của đảo W.
Hơn nữa, đảo W còn tỏ thái độ rõ ràng, chỉ cần Thẩm Lục ở trên đảo ngày nào thì sẽ bảo đảm an toàn cho anh ngày đó.
Thái độ này của đảo W làm những người khách trên đảo lại xôn xao.
Nhưng suy nghĩ kỹ thì hành động này của đảo W có chút thừa thãi.
Thử hỏi, Sùng Minh ở đây, ai dám làm gì Thẩm Lục?
Ai dám?
Cho dù Sùng Minh có không ở đây, người khác cũng không dám to gan làm gì Thẩm Lục!
Huống chi hắn còn đang ở đây!
Cho nên, mọi người đều đang khinh bỉ đao W chủ động vung tiền khoe khoang.
Không ai biết đảo W có chủ động vung tiền khoe khoang hay không, nhưng tin tức này đột nhiên bị tiết lộ ra ngoài.
Nghe nói đảo W sắp gây chuyện rồi.