Long Vương Xuất Thế

Chương 11: Cậu có kẻ thù?




Tê Thiên quay về phòng, vài phút sau, hai người Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng cũng quay về cùng nhau.
Thấm Thu Thủy nhìn Tê Thiên mà không nói gì
Kiều Lăng lại mảng một tiếng “thãng hèn nhát” không chút khách khí, sau đó cô ấy đi lên lầu cùng với Thẩm Thu Thủy.
Chuyện vừa rồi Tê Thiên không để trong lòng, anh ngồi xuống sofa, lấy điện thoại ra, trao đổi những thứ này với Ác Long Bắc Hải
Trong thư phòng ở trên lầu, Kiều Lăng vừa bước vào phòng. đã không nhịn được nói: “Thu Thủy, tớ càng nhìn tên Tê Thiên này càng cảm thấy buồn nôn! Lúc gặp nguy hiểm anh ta chạy. nhanh như thỏi!"
Thẩm Thu Thủy chẳng quan tâm mà lắc đầu: “Dù sao giữa hai chúng tớ cũng không có tình cảm gì, anh ta bỏ chạy vào lúc đó, tớ không hề bất ngờ, Kiều Lăng, hôm nay may mà có cậu ở đấy”
Kiều Lăng trợn mắt nhìn Thẩm Thu Thủy: “Với quan hệ của chúng ta, sao cậu lại nói những lời này chứ, lúc trước, nếu không có cậu giúp đỡ, nhà họ Kiều của tớ đã toang rồi, chuyện ngày hôm nay, tớ đã cho người đi điều tra rồi, rất nhanh sẽ có kết quả”
“Không cần” Thấm Thu Thủy lắc đầu: “Tớ nghĩ tớ biết là do ai đứng sau rồi”
Kiều Lăng nhăn cặp mày lá liễu: “Cậu có kẻ thù?”
Thẩm Thu Thủy liếc ra ngoài cửa sổ: “Thẩm Bằng Bân sắp quay về rồi lắn!”
Kiều Lăng mặt đối sắc:
Thẩm Bảng Bân, con trai thứ hai của nhà họ Thẩm, trước kia là nhân vật tàn nhẫn ở Thiên Ngân, sau khi hẳn ta rời khỏi Thiên Ngân hai năm, Kiều Lăng cũng từng điều tra người này, kết quả nhận được khiến Kiều Lăng cảm thấy sợ hãi, đây là một nhân vật khủng bố!
Sắc mặt Kiều Lăng thay đổi vài lần, sau đó lo lắng nói với Thẩm Thu Thủy: “Thu Thủy, Thẩm Bằng Bân chưa quay về mà đã động tay với cậu, từ đó có thể thấy quyết tâm lần này của hẳn, cậu định làm thế nào?“
Thấm Thu Thủy lắc đầu: “Không biết nữa, thực ra thì mấy chuyện tranh đấu gia tộc thế này, tớ không quá am hiểu, đối với tớ, hiện giờ cũng chỉ có thể mượn dùng thế lực của Cố Văn mà thôi..."
Thẩm Thu Thủy thở dài, nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc mặt vô cùng lo lắng.
Kiều Lắng nhìn bộ dạng của Thẩm Thu Thủy lúc này mà không biết nên an ủi như thế nào, đối với Kiều Lăng, Thẩm Bảng Bân là nhân vật khó giải quyết
Hai cô gái Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng ở trong thư phòng hơn một tiếng đồng hồ, vì chuyện vừa mới xảy ra, hai cô gái đều không có tâm trạng ăn uống.
Trong một tiếng đồng hồ, Kiều Lăng đều lo lắng chuyện
của Thẩm Bắng Bân, Thẩm Bắng Bân tàn ác như vậy, lần này không lật đổ được Thẩm Thu Thủy, chắc chắn hãn ta sế không dừng lại
Tính cách của Thẩm Bằng Bân này rất tuyệt tình, điểm này. thì Kiều Lăng cực kì rõ ràng.
Kiều Lắng cởi áo, lấy ra một mặt dây chuyền ngọc bích từ. trên cổ.

Thẩm Thu Thủy thấy vậy, vội vàng đứng lên ngăn cản động tác của Kiều Lăng: “Kiều Lăng, cậu định làm gì vậy?”
Kiều Lăng cầm ngọc bội ở trong tay: “Thu Thủy, lúc trước, nếu không có cậu giúp đỡ, làm sao còn có nhà họ Kiều chúng tớ hôm nay, người nhà họ Kiều không phải loại vong ơn, nếu hôm nay cậu gặp nguy hiểm, tớ há có thế đứng nhìn mặc kệ."
Thẩm Thu Thủy gật đầu: “Kiều Lăng, tấm lòng của nhà họ Kiều các cậu, tớ hiểu, nhưng mà lúc trước rơi vào tình cảnh. như thế, cậu còn không dùng đến khối ngọc bội này, nếu hôm nay, chỉ vì tớ gặp một chút rắc rối mà cậu đã..."
Kiều Lăng trực tiếp cắt ngang lời nói của Thẩm Thu Thủy: “Thu Thủy, cậu nên biết đây không phải rắc rối nhỏ, Thẩm Bằng Bân là muốn lấy mạng cậu, hôm nay không làm việc này, ông nội tớ ở dưới suối vàng biết được, chắc chản sẽ mảng Kiều Lăng tớ là kẻ vô ơn!”
Kiều Lăng nói xong, mặc kệ sự ngăn cản của Thẩm Thu Thủy, trực tiếp đập ngọc bội xuống sàn nhà
Ngọc bội giá trị không nhỏ lập tức vỡ thành hai nửa, bên trong ngọc bội giấu một mảnh giấy, trên giấy ghi một dãy số điện thoại
Kiều Lắng bấm số điện thoại được ghỉ trên tờ giấy, sau đó gọi đi, Kiều Lăng thở dốc, bởi vì cô ấy không thể đảm bảo qua nhiều năm như vậy rồi, số điện thoại này còn có ai dùng hay. không
“Alo!”
Trong điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp của một người đàn ông, điều này làm cho Kiều Lăng thở phào nhẹ nhõm, Kiều Lăng vội vàng nói: “Lúc trước có người cho chúng tôi số điện thoại này, nói là sẽ giúp chúng tôi một lân”
Giọng nói đầu bên kia điện thoại ngắn gọn: “Địa chỉ, yêu cầu!"
Kiều Lăng hít một hơi thật sâu nói: “Thiên Ngân, Thấm Bắng Bân muốn ra tay với Thẩm Thu Thủy nhà họ Thẩm, tôi muốn Thẩm Thu Thủy bình an”
“Đợi đó”
Sau khi đầu dây bên kia truyền đến hai chữ lạnh nhạt, đối phương liền ngắt điện thoại.
Nghe tiếng tít tít, Kiều Lăng không nói thêm gì nữa, ngọc. bội này là do ông nội để lại cho cô ấy, chỉ dặn là khi gặp vấn đề khó khăn thì đập vỡ ngọc bội, gọi cho số điện thoại trong đó là có thể giải quyết được mọi chuyện, nhưng cụ thể như thế nào, Kiều Lăng vẫn chưa xác định được, nhưng mà cô ấy hiểu ông nội của minh, ông nội đã nói như thế thì người ở đầu dây điện thoại bên kia chắc chẵn có thực lực mạnh mẽ, điều này không thế nghỉ ngờ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.