Ma Thần Tại Thượng! Vạn Năm Một Giấc Mộng

Chương 65: Đừng có hòng mơ mộng tới kẻ khác (H+)



Tay Y Ngạn đẩy hắn ra không được, lại dùng chân đá, tiếng va chạm khóa sắt vang lên như âm bài hoa lệ, hòa hợp theo mỗi nhịp giãy giụa bất lực của nàng.

" Đồ đê tiện! " Y Ngạn mắng mỏ.

Đúng vậy, ma thần này thật đê tiện, thật vô sỉ cũng thật biến thái, hắn càng ham thích nàng như thế, càng kháng cự hắn càng hưng phấn, mặc kệ nàng chống cự cầu xin thế nào, cuối cùng đều sẽ nằm dưới thân hắn rên rền rồi lên đến cao trào.

" Ngươi đừng nhẹ tay, phải thuần phục cho được nàng ta...để nàng ta còn chống đối mai sau ngươi sẽ mất tất cả... " tâm ma rót mật vào tai hắn ngay lúc dục vọng hắn đang dâng lên như thủy triều.

Nó muốn hắn làm ác, càng ác bao nhiêu nó càng có lợi, để Tinh Y Ngạn càng hận hắn, càng muốn rời xa hắn, đến lúc hắn mất nàng cũng là lúc nó sẽ có cơ hội chiếm trọn từ thể xác tới đầu óc hắn thuộc về nó.

Còn hắn, ma thần bây giờ nghe nó nói, mụ mị đầu óc bởi tính chiếm hữu Y Ngạn điên cuồng trong tâm hắn đang tăng, được nó thêm lời càng thèm khát nàng hơn.

" Nàng mắng tiếp đi, ta thích nghe giọng nói của nàng...ngọt lắm... "

Y Ngạn là hoa linh hoàn mỹ, dù làm gì cũng như đòn chí mạng dụ hoặc, hắn thật may mắn khi gặp nàng, đây cũng là số trời an bài cho rễ tình của hắn và nàng gắn kết với nhau.

Trong mắt hắn chỉ có nàng, còn trong mắt nàng thì...

" Cút ngay! Đừng đụng vào ta! " Y Ngạn giận dữ, thật sự là quá chán ghét hắn.

Ma thần một tay sức nắm lấy bàn chân đang làm loạn, xích sắt tinh xảo cọ vào bàn chân làm da thịt phiếm hồng nổi bật rõ ràng. Tay còn lại bắt đầu triền miên thâm nhập vào trong vạt xiêm y của nàng.

Y Ngạn ra sức trốn tránh sự thân mật, trâm cài bạc trên tóc theo lực đạo rơi xuống thât manh trên mặt đất.

Bàn tay hắn lần theo đường cong trên thân thể nàng, men theo từng tấc vải sờ vào chỗ sâu nhất, da thịt tinh tế mềm mại càng nóng lên.

" Nàng sợ hãi cái gì? Không phải đã quen rồi sao?

Ta là phu quân của nàng mà... "

" Ngươi câm mồm! Ta không gả cho ngươi!

Ta hận ngươi! "

* Bốp *

Theo tiếng quát tháo, Tinh Vương Minh nhận lấy một tát từ Y Ngạn, do mất kiểm soát mà nàng lớn gan đánh hắn, khiến cho gương mặt tuyệt mỹ của hắn in lên dấu tay đỏ lựng của nàng, ánh mắt căm ghét nhìn chòng chọc không một chút kiêng dè.

Nàng ra tay cũng thật ác, đáng đến mức hắn ê cả hàm, khóe miệng bên kia rớm chút tanh tanh mùi máu, xem ra nàng dùng hết lực mà đánh.

Hắn bình thản quẹt môi, giữ nguyên gương mặt tà ý của hắn nhìn nàng, đôi mắt nhỏ lại hóa đỏ dọa nàng không rét mà run.

" Không gả sao? Muốn làm lễ thành thân một lần nữa à? "

" Được thôi! Vậy ta sẽ chiều nàng, để cả tam giới nàng đến chứng kiến nàng thuộc về ta! "

" Ngươi đừng có mơ! Ta không bao giờ là của ngươi! " Y Ngạn mạnh mồm mạnh miệng, đánh vào khuôn ngực hắn chẳng nương tay.

Tiếng * bồm bộp * âm lên vài cái liền tắt ngấm, hắn giữ tay nàng, siết chặt như muốn bẻ gãy hai cổ tay bé nhỏ, làm Y Ngạn phải hứng chịu cơn đau nhức nhối, nhăn mặt nhăn mày.

Nam nhân kia không chút xót thương, dùng ngón tay chạm vào bụng dưới của nàng, đê tiện mà nói.

" Không thuộc về ta sao? Chỗ này...chứa nhiều tinh hoa của ta lắm rồi...

Không thuộc như thế nào đây? "

" Ngươi... " Y Ngạn uất nghẹn.

Căn phòng lạnh lẽo loe ngoe vài ánh sáng mờ nhạt của đèn lưu ly sắp cạn, hắn xốc váy lên hở da thịt làm nàng càng run rẩy vì lạnh.

Kẻ tàn ác này nhốt nàng ở đây, ngày đêm phát tiết dục vọng, dùng ngôn ngữ hèn hạ sỉ nhục nàng, vô pháp vô thiên.

Y Ngạn nhớ rất rõ, hôm qua khi hắn xong việc hắn cũng cần thận lau thân thể cho nàng, rồi chọn một bộ xiêm y đẹp nhất mặc cho nàng, nhưng lại không mặc tiết khố, thuận tiện cho hắn dễ dàng chiếm đoạt nàng bất cứ lúc nào.

Khi nãy hắn thay đồ cho nàng cũng thế, ngoài lớp xiêm y diễm lệ ra, nội y không hề có, dễ dàng thâm nhập cơ thể của nàng.

Ngón tay ôn nhu xoa nắn ở địa phương mãn cảm của nàng, rồi lại tăng tốc độ thô bạo công kích vào trong, cảm giác bị vật thể lạ cắm vào xâm phạm khiến đóa hoa bức thiết chảy nước.

Nam nhân tuấn mỹ ưu nhã như vậy, đáng ra phải quang minh chính trực theo chính nghĩa, đáng tiếc hắn là ma thần, bản thân sa đoạ vì quá ham mê nàng.

Đóa hoa bỉ ngạn trong tay hắn, đơn thuần xinh đẹp, ngây thơ cao quý từ trước tời giờ chưa biết tới cái gọi là ái dục, bị hắn dạy hư. Trước sự khiêu khích của hắn bản năng sinh lý thân thể nổi lên, nàng không nhẫn nại nổi, chất dịch cứ thế vì vui sướng mà tuông ra.

" Không... "

Y Ngạn muốn xua tan cảm giác kì lạ này, đấy hắn ra nhưng sức lực quá yếu, vặn vẹo lại thuận thế ngã xuống giường lớn, nam nhân kia cũng đổ theo đè lên người nàng, ngón tay càng cắm sâu bên trong đóa hoa mà di chuyến.

Nàng áp mặt vào gối che đi khuôn mặt xấu hổ, gian nan áp lực yêu kiều rên rền, hơi thở gấp gáp lạ thường, bên trong nóng ướt vô cùng.

Ngón tay giữa của hắn vừa cứng vừa dài, lộng hành khắp các ngõ ngách trong hoa nhỏ. Tuy không to bằng thứ kia của hắn, nhưng khi vật như vậy cắm vào sớm đã làm bản thân nàng có cảm giác. Kỹ năng của hắn quá bá đạo, kích thích nàng thống khoái, tiếng nước sục sạo theo mỗi nhịp làm ngày càng kêu to.

" Có cảm giác không? Vẫn còn muốn từ chối ta sao? " hắn nằm trên người nàng, nhả giọng khàn khàn dụ hoặc.

" Ngoan ngoãn nghe lời ta...chỉ cần yêu ta...thứ gì ta cũng cho nàng... "

" Ta hận ngươi...Tinh Vương Minh... "

Y Ngạn khó chịu lắc đầu, không muốn cơ thể phản chủ này tiếp nhận hắn, tay run run nắm chặt gối, tóc tai tán loạn cố gắng chống lại khoái cảm đang dâng trào.

Hắn " chật " lên một tiếng, khóe miệng cong lên một đường tà d.âm.

" Lì lợm thật...đợi đến lúc nàng mang thai...xem nàng còn có thể chối bỏ ta là phu quân của nữa không? "

" Không... "

Nàng vừa thốt lên được một tiếng, hắn chọc thêm một ngón tay nữa vào trong, kích thích căng thẳng tràn đầy chảy ra bao nhiêu là nước.

" Không! Buông ra! " Y Ngạn cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến thứ to lớn thô dài kia sắp cắm vào trong, tức giận đến nỗi chỉ muốn giết hắn mà không được.

Tinh Vương Minh rút ngón tay ra, bên trên còn dính đầy dịch nóng ướt, hắn đứng phía sau lưng nàng, giam nàng vào lồng ngực, đôi tay đè cổ tay nàng lại, đôi chân dài ấn sát đè năng khiến nàng không thề giãy giụa được nữa.

Khuôn mặt nam nhân anh tuấn hiện lên tia cười quỷ dị, nàng muốn giết hắn? Chỉ sợ là không đủ sức đi, rõ ràng đã hưởng thụ kích thích của hắn mà run rẩy, thế nhưng cứng miệng không muốn tiếp nhận.

Dục vọng sớm đã ăn mòn linh hồn, hắn khó chịu liếm đôi môi khô khốc, ghé sát môi vào bên tai nàng tà khí nói.

" Ngạn Nhi...ngoan ngoãn sinh cho ta một tiểu ma thần...ta sẽ cho nàng được ra ngoài... "

" Ta không muốn...cút!

Cút ra khỏi người ta ngay! " Y Ngạn còn già mồm chửi được, vô tình kích thích hắn hơn.

" Việc đó không tới phiên nàng quyết định đâu...

Ngoan ngoãn làm tròn bổn phận ma hậu đi...nếu không đừng trách ta ác... " hắn gằn giọng dọa.

Không phải một hai lần, mà từ sau khi hắn xích và nhốt nàng ở đây, còn bị chiếm đoạt điên cuồng khiến nàng sinh ra bức bối, chống đối hắn mỗi ngày, quên luôn những gì đã hứa với hắn.

Để nàng ngoan ngoãn, không có ngày nào hắn không hăm dọa nàng, và, mỗi lần bị uy hiếp, Y Ngạn miễn cưỡng mình phải tuân theo.

Vào lúc này, Y Ngạn lại đã bị nhu cầu sinh lý chiếm cứ lấy ý thức, thanh âm nỉ non thở ra ngày càng gấp gáp. Hắn nắm chặt eo nhấc tà váy dài của nàng lên, để lộ ra kiều mông trắng nõn, bàn tay hắn đầy nước vuốt ve lên đó rồi tách rộng ra, làm cánh mông lớn cũng nhiễm đầy nước sáng bóng lên.

Tư thế này làm hắn thấy rõ đóa hoa xinh đẹp đỏ tươi, hai bên mông tách rộng tràn đầy hỗn hợp hoan ái, cánh hoa run rẩy khép vào nhả ra như muốn câu dẫn.

Hắn không nhẫn nại được nữa, nhanh chóng cởi bỏ quần áo thúc hải sâm cứng nóng vào bên trong thân thể nàng, sáp chặt vào người nàng không còn khe hở, cơ đùi rắn chắc ép vào xương hông mềm mại, đâm vào nơi nhu nhược nhất của nàng. Tiết tấu thong thả trầm trọng, hắn từ từ vào rồi lại rút ra, cố khiêu khích nàng.

Hoa viên ướt nóng dần dần đón nhận lấy hắn, thừa nhận xâm lấn, mỗi cú va chạm bên trong nóng ướt làm hắn muốn nổ tung.

Y Ngạn không nhịn được nữa rên rền ngâm lên, đại não chỉ biết nghe theo phản ứng nguyên thủy, cái chày thô lớn cọ sát các ngóc ngách bên trong, cảm giác mãnh liệt tràn đầy này khiến nàng khó chịu không thôi.

" Tiếp nhận ta còn muốn chối bỏ ta...Tinh Y Ngạn...nàng đừng mơ thoát khỏi ta kiếp này... "

Ma thần nâng mông nàng lên cao, hai tay đè chặt hông bắt nàng phối hợp, mỗi lần va chạm sâu thì kéo theo một ít thịt hồng tươi mới bên trong lộ ra, tiếng thở dốc của nam nhân cùng với tiếng kêu kiều mị của nữ nhân hòa nhập vào cuộc giao hoan.

Hắn tăng nhanh tiết tấu gia tốc đâm sâu vào, hải sâm của hắn càng làm càng sưng trướng dữ tợn. Y Ngạn cảm nhận rõ thứ nóng bỏng hung hãn thúc vào trong, mỗi cú đâm nhập vào mạnh mẽ phát ra những tiếng nhơ nhớp * phạch phạch * làm toàn thân nàng tê dại.

Nàng vất vả vặn vẹo thân thể nhưng đã bị hắn giữ chặt không động đậy nổi, hắn bóp eo di chuyển nhanh hơn, làm tới làm lui nhục nhã đến như vậy, mà nàng lại đạt tới cực hạn sung sướng, chới với đón lấy từng cú nhấp của hắn, mắt hoa không nhìn rõ nữa.

" Thích không? Chỉ có ta mới có thể làm nàng thích!

Đừng có hòng mơ mộng tới kẻ khác... " hắn thì thào, hạ thân không tha cho nàng, làm đến khi nàng ngất đi mới thôi.