Khi Thiên Vân Nhận lần nữa đứng trước cửa lớn của Mẫu Đơn Các, liền có cảm tưởng như đã qua mấy đời.
Lần đầu tiên hắn tới nơi này, liền chỉ coi nơi này giống như một chốn giải trí cảnh đẹp ý vui, cũng không có ý định tới thăm lần thứ hai, mỹ thực trong cung điện hắn mặc dù hơi kém nhưng cũng có thể chấp nhận được, Âm Dương Tửu nồng cháy thì có thể sai người đi mua.
Thế nhưng không ngờ được lần thứ hai quay lại, hắn lại mang một tâm tình áp lực tới khó nói nên lời thế này…
Bên cạnh Thiên Vân Nhận chính là Lam Tu, cũng với một sắc mặt và tâm tình phức tạp, không biết phải diễn tả như thế nào. Hắn không nghĩ bản thân lại sẽ theo Thiên Vân Nhận tới Kim Thịnh Thành, tận mắt nhìn Mẫu Đơn Các luôn luôn tâm niệm trong đầu.
Thế nhưng Lam Tu… lại không có dũng khí bước vào.
Cổ trùng sẽ giết chết hắn không phải là vấn đề, Lam Tu sợ, sợ sẽ nhìn thấy một vẻ mặt chán ghét của Cẩm Nhuệ. Rồi nàng sẽ nhẹ nhàng buông một câu:
“Ta không hề muốn nhìn thấy ngươi.”
Lam Tu nghĩ, có lẽ trước khi chết đi nghe phải câu nói đó, hắn sẽ thành quỷ, ám lấy Cẩm Nhuệ cả đời!
“Ngươi không bước vào sao? Ta cứ tưởng ngươi tới Kim Thịnh Thành cùng ta chính là bởi vì muốn tới nơi này thăm lại người đã cứu mạng ngươi?” Thiên Vân Nhận khó hiểu nhìn Lam Tu.
“Không.” Lam Tu cười khổ lắc đầu: “Nàng không muốn nhìn thấy ta.”
Thiên Vân Nhận cũng không cưỡng cầu, vừa định bước vào Mẫu Đơn Các, lại đâm phải một người cũng đang bước ra.
“Thiên Vân Nhận!!?”
“Hy Tử Kỳ!!?”
===
Chương 7/15 =3=
Đọc xong like 1 cái, comment 1 cái ni =3=