Trong lúc không khí bên trong phòng khám bệnh của Cẩm Nhuệ đang càng lúc càng trầm trọng nặng nề, Lye liền ôm một cô nhóc tiến vào, sau đó con bé liền ô ô a a, dướn người về phía giường bệnh mà bi bô.
“Ôi… cục cưng… đừng khóc mà…” Lye buồn bã vỗ vỗ đứa trẻ, con bé lại càng lúc đôi mắt càng đỏ hoe, nước mắt như trân châu đứt chuỗi chảy xuống từng hạt, nom vô cùng đáng thương.
Tiểu Nhị khóc tới rơi rụng, Lye đành phải để con bé lên giường bệnh, mọi người nhìn tiểu nhị bé xíu mò lên người của Hy Tử Kỳ, sau đó “bẹp” một phát nằm dính lên ngực hắn mà chảy nước dãi, vừa chảy vừa a a kêu gào.
Dễ thương quá đi…
Mặc dù có chút không hợp thời điểm, thế nhưng trong chốc lát tâm tình của mọi người liền khá lên nhiều, chỉ trừ ai kia đang sấm sét ầm ầm.
Con bà nó, rốt cuộc hai người này đã ăn nằm với nhau bao lâu rồi! Không chỉ một mà những 2 cái bánh bao! Thiên Vân Nhận cắn răng nghiến lợi, sau đó càng lúc càng hậm hực, càng bực bội.
Sau này mặc dù đã không còn hiểu nhầm não bổ, hắn vẫn là hậm hực thành tính, trực tiếp mắc chứng hậm hực, một chốc làm việc không như ý liền hậm hực tới ăn cơm không ngon, ngủ cũng không yên.
Tiểu nhị mới không thèm quan tâm đại thúc kia hậm hức cái gì nha, con bé đang bò tới bò lui trên lồng ngực rộng lớn của Hy Tử Kỳ mà bi bô gọi, mày nhíu lại thành một đoàn, lại có tư thế muốn khóc nháo!
Lye dở khóc dở cười muốn chạy tới ôm bé con đi, lại bị Cẩm Nhuệ đứng bên cạnh ngăn cản lại, lắc đầu ra hiệu nàng để yên, Lye cái hiểu cái không rồi vẫn làm theo.
Trong ánh mắt quan sát của Cẩm Nhuệ, tiểu nhị càng quấy càng hăng, ánh mắt càng lúc càng sáng cũng càng nhiều hơi nước, một tư thế lão nương sắp quậy banh nóc nhà trên người nhà ngươi rồi nha nha nha, một bàn tay liền run run đặt lên đầu con bé, cùng với một giọng nói khàn khàn: “Bảo bối… đừng… nháo.”
===
Chương số 11/15 =.=/
Còn 4 chương hụ hụ...
các babe đọc xong ném cái like cái comment, liền sẽ có càng nhiều đợt bão chương nha nha