Mãng Hoang Kỷ

Chương 1192:




- Đầu tiên đi đường vòng về quê nhà ta đã.
Kỷ Ninh cười nói:
- Không tính xa, về sau chúng ta lại đi Đạo Minh Thánh Thành.
- Que nhà của chủ nhân?
Tô Vưu Cơ hiếu kỳ nói:
- Ở đâu?
- Đến lúc đó các ngươi sẽ biết rõ.
Kỷ Ninh cười nói:
- Nhưng các ngươi không được nói vị trí quê nhà ta cho người ngoài biết.
- Vâng.
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo đều đáp.
Kỷ Ninh gật đầu.
Đi Đạo Minh Thánh Thành cần hơn một ngàn năm, đi một chuyển trở về tam giới dùng tốc độ hiện tại chỉ cần hơn một trăm năm!
- Sư phó và Phong Ma đều ý định đột phá sau đó rời khỏi tam giới đi vô tận cương vực mở mang kiến thức.
Kỷ Ninh nhíu mày, nói:
- Vòng xoáy thông đạo giữa tam giới và Đạo Mạc Vực cũng không ổn định, bên trong chứa nhiều vết nứt không gian. Nếu như vận khí không tốt chui vào trong vết nứt không gian, bị chuyển dời tới một khu vực không ai biết.
- Ta nhiều năm qua chưa từng nghe qua chút tin tức nào của Nữ Oa nương nương, chỉ sợ Nữ Oa nương nương năm đó rất có thể đã lâm vào vết nứt không gian, bị chuyển đưa đi nơi xa xôi.
Kỷ Ninh có suy đoán.
Vòng xoáy thông đạo không ổn định vô cùng nguy hiểm.
Thực lực của Kỷ Ninh hôm nay có thể dựa vào kiếm ý áp chế và bảo trì ổn định. Đám người Bồ Đề không có được thực lực như Kỷ Ninh hôm nay.
- Xem ra cần phải khai hoang một lần.
- Mở ra một con đường đi thông tới Đại Mạc Vực an toàn.
Kỷ Ninh nghĩ thầm trong lòng.
Vô tận cương vực có rất nhiều đường an toàn, là vô số người tu hành lục lọi ra.
- Nguyên thần thứ hai của ta ở tại tam giới, ta ở bên ngoài cũng có thể cảm ứng được vị trí của nguyên thần thứ hai.
Kỷ Ninh thầm nghĩ, nói:
- Chỉ cần một đường tiến lên, cuối cùng sẽ đi tới vị trí nguyên thần thứ hai, như vậy con đường này sẽ được khai hoang thành công.Thực lực của ta hôm nay có thể sánh ngang Đạo Quân tứ bộ, càng có áo giáp chúa tể trên người, khai hoang với ta không phải việc khó.
...
Hơn trăm năm sau, khu vực biên giới Đại Mạc Vực.
- Tiến lên.
Trong hư không hỗn độn không biết tên, trên một tàu cao tốc.
Khai hoang là việc rất nguy hiểm, nói không chừng sẽ gặp một ít hiểm cảnh, Kỷ Ninh gia tăng thực lực rất lớn nên mới dám làm như thế.
Chỉ thấy Kỷ Ninh ngồi khoanh chân trên bong thuyền cao tốc, hắn cảm ứng được một ít nguy hiểm ở nơi xa xôi, hắn nắm giữ kiếm đạo chung cực mới có tư cách xem như kiếm đạo chi chủ, vũ trụ kiếm đạo bổn nguyên lan ra khắp nơi, chúng đã thành con mắt của Kỷ Ninh, hồn phách Kỷ Ninh càng mạnh, cảnh giới kiêm đạo càng cao, mượn nhờ kiếm đạo cảm ứng khoảng cách càng xa.
Hôm nay hồn phách Kỷ Ninh trải qua thanh hoa vụ khí chi lực uẩn dưỡng, đã phát triển đến mức sánh ngang Đạo Quân tứ bộ.
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn xa xa:
- Cách sáu ngàn tỷ dặm sẽ có nguy hiểm, Đạo Quân tiến cũng có thể chết.
Kỷ Ninh lại đánh dấu vào tinh đồ, Kỷ Ninh đang vẽ tinh đồ mới.
Lại đánh tiêu chí hỗn độn tinh, đánh dấu địa phương nguy hiểm, như thế không cần lo lắng mất đi phương hướng.
...
Từ Đại Mạc Vực tới tam giới kỳ thật còn rất xa, Kỷ Ninh khai hoang đã qua ba trăm năm, chính thức làm cho Kỷ Ninh đều cảm giác cực độ nguy hiểm chỉ có một nơi, địa phương khác có một ít cảm giác nho nhỏ. Những địa phương này với Thế Giới Cảnh mà nói là tuyệt địa chân chính.
- Ha ha, nhanh, cách tam giới rất gần.
Kỷ Ninh có thể cảm ứng được vị trí nguyên thần thứ hai, hắn tươi cười, nói:
- Đoán chừng tiếp qua vài chục năm là có thể đi tới tam giới.
Mở ra con đường an toàn, đối với tam giới mà nói là chuyện tốt.
Chỉ cần giữ bí mật con đường này, như vậy người từ ngoài đến căn bản không biết nên tiến vào như thế nào. Cho dù Đạo Quân tứ bộ cũng khó chạm vào, Kỷ Ninh có nguyên thần thứ hai làm tham chiếu, có thể thời thời khắc khắc cảm ứng được vị trí nguyên thần thứ hai cho nên không bị lạc.
- Chủ nhân, chúng ta hơn ba trăm năm qua phát hiện nhiều nơi nguy hiểm như thế.
Tô Vưu Cơ lúc này nói:
- Chung quanh quê hương của ngươi có phải có quá nhiều nơi nguy hiểm hay không?
- Đúng là hơi nhiều.
Kỷ Ninh gật đầu.
Kỷ Ninh cũng hiểu được, mật độ địa phương nguy hiểm ở nơi này hơi cao.
- Vũ trụ mênh mông thần bí, tất cả đều có khả năng.
Kỷ Ninh cười nói, bỗng nhiên hắn biến sắc sau đó vẻ mặt cổ quái.
- Ân?
Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phương xa.
- Chủ nhân?
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo cũng phát hiện Kỷ Ninh không đúng.
Kỷ Ninh vẫn nhìn chằm chằm vào phương xa, trên mi tâm của hắn xuất hiện Thanh Hoa ấn ký, Thanh Hoa ấn ký vào lúc này đang cộng minh với một nơi, ngay cả Thanh Hoa không gian trong người cũng chấn động.
- Vậy mà làm cho Thanh Hoa ấn ký cộng minh.
Kỷ Ninh lại giật mình, vừa khẩn trương vừa cẩn thận
Hắn gặp gỡ không bảo là không nhiều, Đan Tôn Giả, chúa tể vĩ đại đều là cấpđoộ chúa tể! Mình cũng đạt được truyền thừa của kiếm đạo chúa tể đã chết, Kỷ Ninh kiến thức to lớn nhưng không cảm thấy có gì vượt qua Cửu Trọng Cấm Chế sinh ra Thanh Hoa không gian, còn sinh ra thanh hoa vụ khí chi lực, đây là thủ đoạn Kỷ Ninh khó tưởng tượng nổi.
Mà cửu trọng hỗn độn cấm chế lại là năm đó Tam Thanh đạo nhân đạt được chung quanh tam giới, Kỷ Ninh vẫn cho rằng hỗn độn chung quanh tam giới có bí mật nhưng những năm qua không phát hiện mà thôi.
Hiện tại hắn quay về và khai hoang một con đường cho tam giới, vậy mà Thanh Hoa ấn ký sinh ra cộng minh.
- Chúng ta đi nhìn xem.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
Vèo, tàu cao tốc bị Kỷ Ninh điều khiển bay về nơi có cảm ứng.
- Như thế nào, chủ nhân?
Tô Vưu Cơ không nhịn được hỏi.
- Từ giờ trở đi, hai người các ngươi phải nghe hiệu lệnh của ta.
Thần sắc Kỷ Ninh trịnh trọng, càng tới gần, Thanh Hoa ấn ký cộng minh càng mãnh liệt.
Hắn phi hành thêm mười ngày.
Hỗn độn vô tận phía trước bỗng nhiên hoàn toàn tiêu tán, nó là tinh không tinh khiết, trong hư không không có một tia năng lượng, thậm chí ngay cả lực lượng vũ trụ kiếm đạo bổn nguyên cũng bị áp chế không thể tới gần, chẳng những kiếm đạo bổn nguyên, các lực lượng vũ trụ bổn nguyên cũng không thể tới gần.
- Đó là...
Kỷ Ninh nhìn vào hư không tinh khiết trước mặt, ở cuối hư không có một đám sương mù màu vàng, nhìn những sương mù màu vàng kia, trong nội tâm Kỷ Ninh có cảm giác uy hiếp rất mạnh.
- Vưu Cơ, Đan Bảo, hai người các ngươi chờ ở đây, không được tới gần.
Kỷ Ninh quát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.