Hiểu Mộng Đạo Quân dùng thanh âm lạnh như băng nói:
- Đương nhiên hắn còn có khoảng trống để tiến bộ rất lớn, có lẽ đã ngộ ra thêm tuyệt chiêu nào đó a.
Đám người Quang Minh Vương, Lê Tinh Cung chủ, sau khi trở thành Tứ bộ Đạo Quân mới dần dần tìm tòi ra được tuyệt chiêu phù hợp với chính mình.
Cửu Trần cũng bắt đầu lục lọi tuyệt chiêu của chính mình.
Ở trong mắt đám người Hiểu Mộng mà nói, có lẽ Kỷ Ninh cũng đã lục lọi ra tuyệt chiêu thuộc về mình.
- Bắc Minh Đạo Quân này thật sự là khó chơi.
Duyên Hổ Đạo Quân gầm nhẹ nói:
- Như vậy nếu muốn đánh bại hai người bọn họ để đoạt Động Minh ngọc phù, chỉ sợ cũng không dễ dàng a.
- Bọn hắn chỉ có hai người, chúng ta lại có ba a.
Hiểu Mộng Đạo Quân lạnh lùng nói:
- Chúng ta cũng không phải là hai tên ngu xuẩn Sửu Vương, Tuế Mộng kia a.
- Đúng, ba người chúng ta liên thủ, ngay cả Tửu Thánh đối với chúng ta cũng không có uy hiếp a.
Thiên Tàn Đạo Quân cũng tự tin nói.
Duyên Hổ, ở trong đám Đạo Quân nghịch thiên, hắn tự tin lực phòng ngự của mình là đúng đầu.
Hiểu Mộng thì tự tin công kích mình đứng thứ nhất, bởi vì hắn chính diện đánh bại Quang Minh Vương a.
Thiên Tàn Đạo Quân, thực lực tương đương với bọn họ.
Như Tuế Mộng, Sửu Vương đã chết đi, luận cận chiến đều là xếp hạng sau mười người. Thủ đọan Tâm Lực của Tuế Mộng đối với Kỷ Ninh không có hiệu quả. Mà ba người Duyên Hổ, Hiểu Mộng, Thiên Tàn Đạo Quân liên thủ lại thì khác. Bọn hắn chẳng qua chỉ lo lắng tới Tửu Thánh mà thôi. Còn những Đạo Quân khác bọn hắn cũng không để vào trong mắt!
- Tửu Thánh có Vũ Trụ chi bảo, nhưng mà Bắc Minh này mới thật là kinh tài tuyệt diễm.
Hiểu Mộng Đạo Quân lạnh lùng nói:
- Chúng ta nhất định phải toàn lực ứng phó, nếu không chỉ sợ sẽ phải thua ở trong tay của hai người Bắc Minh a.
- Đúng vậy.
Duyên Hổ, Thiên Tàn đều gật đầu tán đồng.
Nhìn tốc độ hai người Kỷ Ninh xông qua Hành lang không gian, đám người Hiểu Mộng cũng không dám coi thường một chút nào.
*******
Hành lang không gian trong tầng thứ nhất thế giới, hai người Kỷ Ninh đã gặp một gop giáp sĩ cuối cùng, trọn vẹn có ba mươi chín tên giáp sĩ vây công.
Ba mươi chín tên Đạo Quân đẳng cấp thứ hai vây công!
Nếu như chỉ có một mình Kỷ Ninh, nhất định đã sớm thất bại.
Oanh long long....
Cửu Trần hóa thành thủy triều mãnh liệt, quét sạch ba mươi chín tên giáp sĩ này. Nửa người trên của hắn hiện ra, cầm trường côn trong tay điên cuồng công kích tới những giáp sĩ kia.
Các giáp sĩ hình thành chiến trận, ngang nhiên vọt về phía trước.
- Phá.
Kỷ Ninh và đám giáp sĩ chính diện va chạm với nhau, từng đạo sương mù dày đặc bay qua, từng tên giáp sĩ một vừa mới gặp phải đã bị đánh bay. Thế nhưng cuối cùng bọn hắn là ba mươi chín tên giáp sĩ, mặc dù đại bộ phận đã bị đánh tan, thế nhưng một bộ phận khác cũng vẫn dũng mãnh xông lên. Dù có bị đánh tan vẫn lập tức tập hợp lại rồi giết lên.
Tìm cơ hội, tạo ra sơ hở!
Kỷ Ninh và Cửu Trần liều mạng, ác chiến hơn một tháng, rút cuộc cũng đem ba mươi chín tên giáp sĩ này đánh ra biên giới Hành lang không gian.
- A a a...
Cửu Trần nhìn Vương tọa màu đen kia, ngửa đầu gào xuống:
- Rút cuộcđã đánh tan toàn bộ a.
Sưu.
Kỷ Ninh cũng tươi cười.
Chỉ là trong lòng lại có chút tiếc nuối.
Bọn họ ở trong tầng thứ nhất thế giới ác chiến trong thời gian gần mười năm, chỉ là thức thứ mười Sát Tâm trong Tâm Kiếm Thuật hắn cũng không có học được.
- Ba người các ngươi chậm rãi ở phía sau chơi đùa đi.
Cửu Trần quay đầu nhìn về phía đằng sau, ở phía sau cách đó không xa. Đám người Thiên Tàn Đạo Quân, Hiểu Mộng Đạo Quân, Duyên Hổ Đạo Quân đang tại bị ba mươi sáu tên giáp sĩ vây công.
- Đáng chết.
- Bọn hắn sẽ đi tới tầng thứ hai thế giới.
- Những giáp sĩ quá này khó nhằn, dùng lực lượng Đạo phù, không ngờ lại cũng bị phá giải a.
Ba người Thiên Tàn Đạo Quân đều có chút lo lắng, bọn hắn cũng đã thử dùng Đạo phù qua. Thế nhưng quả cầu màu vàng trên bầu trời lại phóng ra kim quang mịt mờ, sẽ nhanh chóng nghiền ép mai một uy năng của Đạo phù. Nơi này là thứ Tây Tư tộc dùng để ma luyện Đạo Quân a, không cho phép có bất kỳ một chút mưu lợi nào.
Kỷ Ninh thì nhìn thật sâu về phía ba người đằng sau. Nếu như không phải hắn học được thức thứ chín Tâm Túy, như vậy nếu muốn thông qua Hành lang không gian này cũng phải tốn mất mười năm, khi đó chỉ sợ đã bị ba người đằng sau đuổi theo.
- Ba người bọn hắn, không thể xem nhẹ.
Kỷ Ninh thầm nói.
- Đi thôi, Bắc Minh.
Cửu Trần nói.
- Đi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Kỷ Ninh và Cửu Trần đều trực tiếp đi tới chỗ Vương tọa màu đen.
Lập tức quả cầu màu vàng ở trên bầu trời bắn xuống kim quang nồng đậm, kim quang bao phủ toàn bộ khu vực mười trượng chung quanh Vương tọa màu đen:
Oanh.
Thiếu niên mặc áo trắng lưng đeo Thần Kiếm màu vàng và nam tử mặc áo bào màu bạc cầm trường côn trong tay đồng thời biến mất không còn tung tích.
- Mau mau nhanh, liều a, liều, mau chóng đến tầng thứ hai thế giới.
Ba người Thiên Tàn Đạo Quân cũng triệt để trở nên điên cuồng.
******
Ở bên trong không gian đang biến ảo, tình cảnh ở chung quanh Kỷ Ninh và Cửu Trần dần dần trở nên ngưng thực.
- Hả?
Kỷ Ninh nhìn về phía trước.
Trước mắt là một đại sảnh cực lớn của cung điện, đại sảnh trong cung điện có từng cây cột cây màu đen. Trên cây cột có một lượng lớn điêu khắc, các loại đồ án, có đồ án kiếm pháp, có đồ án đao pháp, có đồ án hỏa diễm, có đồ án sóng nước cuồn cuộn. Còn có kim quang Thần Linh đồ, có đồ án hỏa diễm chiến xa, có đồ án dị thú... Các loại đồ án, tất cả đều đại biểu cho ý cảnh huyền diệu.
- Hừ.
Ở phía trước có sáu gã Kim Giáp thần tướng đang đứng ở đó.
Ở phía xa còn có ba gã Thần Tướng mặc khải giáp đỏ thẫm đang kề vai sát cánh đứng đó.
Ở bên trên Vương tọa chỗ xa nhất thì lại có một Thần tướng mặc khải giáp màu đen đang ngồi. Thần Tướng mặc khải giáp màu đen kia còn đang vuốt ve một khối ngọc thạch lớn cỡ bàn tay.
- Động Minh ngọc phù.
Kỷ Ninh, Cửu Trần lập tức nhìn chằm chằm vào xa xa ngọc thạch lớn cỡ bàn tay ở trong tay Thần tướng mặc khải giáp màu đen ở bên trên Vương tọa. Hai người bọn họ đều từng được nhìn thấy Động Minh ngọc phù a, cho nên liếc mắt cái đã nhận ra được.