Phốc!
Sương mù hình một thanh kiếm hình xuất hiện, đâm vào một tầng hắc quang ở bên ngoài thân thể của Hắc Giáp Thần Tướng. Phốc một cái, ba tầng hắc quang liên tiếp bị đâm thủng, thế nhưng kiếm cũng nhanh chóng trở nên chậm chạp.
Không xuất ra chiêu thì thôi.
Ra chiêu thì đã lập tức bắn tới trước mặt ngươi!
- Cái gì?
Hắc Giáp Thần Tướng biến sắc, chiến đao trong tay lập tức lóe lên, định đi ngăn cản một kiếm này của Kỷ Ninh. Chiến đao của hắn đánh ra đao thuật phòng ngự rất là hoàn mỹ, cơ hồ lập tức chặn lại một kiếm này của Kỷ Ninh.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Ngay khi chiến đao của Hắc Giáp Thần Tướng và một thanh Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh đụng vào nhau. Trong nháy mắt này, năm thanh Bắc Hồng kiếm khác cũng đột nhiên xuất hiện. Biến thành năm thanh kiếm hình sương mù, đồng thời đâm xuyên qua ba tầng hắc quang kia.
- Cái gì?
Bởi vì chiến đao đã bị Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh làm cho ảnh hưởng, cho nên tốc độ của Hắc Giáp Thần Tướng cũng đã chậm đi chút ít.
Sưu...
Năm thanh Bắc Hồng kiếm còn lại của Kỷ Ninh quá là nhanh.
Chiến đao ở trong tay Hắc Giáp Thần Tướng tạo thành một vòng tròn tinh diệu ở trước người. Cuối cùng phòng ngự vẫn là thứ chiếm cứ ưu thế, bởi vì phòng ngự chỉ cần phòng thủ tốt một mảnh nhỏ phạm vi ở chung quanh là đủ rồi, mặc cho địch nhân có nhiều công kích hơn nữa thì cũng có thể ngăn lại.
Thế nhưng, mỗi một lần chiến đao va chạm với Bắc Hồng kiếm của Kỷ Ninh đều sẽ làm ảnh hưởng đến chiến đao, ảnh hưởng tới chiêu thức phòng ngự của hắn.
Phốc.
Trong đó có một đạo kiếm hình sương mù đâm vào phù văn hạch tâm ở bên trên ngực của Hắc Giáp Thần Tướng.
- Cái gì?
Hắc Giáp Thần Tướng ngây ngẩn cả người, sững sờ đứng ở đó, nói:
- Thua, nhanh như vậy đã thua rồi hay sao?
Thua quá nhanh, nhanh đến mức khiến cho Hắc Giáp Thần Tướng cũng không thể tin được.
- Cái này, cái này...
Xa xa, sáu gã Kim Giáp thần tướng đã sớm lui qua một bên, ba gã Xích Giáp thần tướng cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Luận thực lực, Hắc Giáp Thần Tướng có đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ a! Đương nhiên hắn và so sánh với Đế Quân bát đại Thánh Thành chi chủ chính thức mà nói, vẫn còn có chỗ thiếu hụt.
Chỗ thiếu hụt chính là chỉ có một thanh binh khí! Đế Quân chính thức đều hiện ra sáu cái cánh tay để nghênh địch. Mà Hắc Giáp Thần Tướng này bởi vì lúc trước Tây Tư tộc sắp xếp, cho nên cũng chỉ biết sử dụng một thanh chiến đao để nghênh địch mà thôi.
Dù sao thực lực hơn kém quá lớn, vừa phất tay một cái thì Đạo Quân đỉnh phong cũng sẽ bị nghiền áp. Chỉ riêng ba tầng hắc quang ở bên ngoài thân thể, Đạo Quân đỉnh phong tầm thường dù đánh cũng không phá được!
Coi như là Tửu Thánh, tuy rằng Tửu Thánh mạnh mẽ, thế nhưng Tửu Thánh cũng chỉ có một kiện Vũ Trụ chi bảo mà thôi. Cho nên Tửu Thánh cũng chỉ có uy lực tay phải mứoi có thể đạt tới đẳng cấp bát đại Thánh Thành chi chủ. Hắn lại hiện ra sáu cái cánh tay, năm cánh tay khác uy lực cũng không đủ, cho nên mới dây dưa lâu như vậy.
Kỷ Ninh thì khác!
Kỷ Ninh có sáu thanh Bắc Hồng kiếm, mỗi một thanh đều rất là cao minh! Tăng thêm Tâm Kiếm Thuật! Khiến cho sáu thanh Bắc Hồng kiếm của hắn có uy lực cực lớn, có thể đâm thủng ba tầng hắc quang ngăn cản ở bên ngoài!
Mà Vô Ảnh thức lại khiến cho Hắc Giáp Thần Tướng không có cách nào liệu trước được tiên cơ. Khi Kỷ Ninh ra tay cũng đã đâm thủng ba tầng hắc quang của hắn, đương nhiên cũng khiến cho hắn luống cuống tay chân.
Kiếm của Kỷ Ninh lại rất nhanh.
Sáu thanh đều nhanh!
Chẳng những nhanh, mà lại còn quỷ dị khó lường, vì vậy sáu thanh Bắc Hồng kiếm đối phó cũng chỉ có một thanh chiến đao Hắc Giáp Thần Tướng, mà lại tại Vô Ảnh thức tới gần đến trước người tập kích xuống, thoáng cái phải tay rồi.
- Ta dùng một đao cũng có thể đánh bay ngươi.
Hắc Giáp Thần Tướng không thể tin được, khẽ lắc đầu nói.
- Thế nhưng đao quang của ngươi ngay cả một lần cũng không có chạm được vào người ta a.
Kỷ Ninh lắc đầu, cuối cùng Hắc Giáp Thần Tướng cũng không phải là Đế Quân chân chính. Ngay cả lĩnh vực, bí thuật cũng không có, như Tửu Thánh dựa vào hình chiếu thế giới và bí thuật cũng sẽ khiến cho Vô Ảnh thức của Kỷ Ninh không có cách nào tới gần được. Bởi vì một khi tới gần sẽ hiện ra chân thân.
- Để cho ta lặng lẽ không một tiếng động đến bên cạnh ngươi, mà lại không hề có một chút báo hiệu nào! Dùng tốc độ sáu thanh Bắc Hồng kiếm của ta mà cũng không chạm phải phù văn hạch tâm trên ngực ngươi. Như vậy ta đây và bát đại Thánh Thành chi chủ cũng có chênh lệch cũng quá không hợp thói thường a.
Kỷ Ninh có chút thoải mái, thoải mái vì thực lực của mình, cũng thoải mái vì cuối cùng mình đã thành công.
- Động Minh ngọc phù...
Cửu Trần thì nhìn chằm chằm vào Động Minh ngọc phù ở bên trên vương tọa, hai con mắt đều sáng lên, vô cùng kích động. Chí bảo hợp đạo mạnh nhất trong truyền thuyết này đã hấp dẫn cơ hồ tất cả các Đạo Quân đỉnh phong trong Vô Tận cương vực. Cửu Trần hắn có thể thành công lấy được hay sao?
- Nhìn cái gì vậy, còn không đi lấy đi?
Kỷ Ninh quát.
- Cái kia, ta cầm sao?
Cửu Trần vẫn có chút hổ thẹn, dù sao lần này chủ lực là Kỷ Ninh. Nhưng trên thực tế Cửu Trần cũng đã lập được công lao rất lớn. Bởi vì Cửu Trần Thủy Hành Bất tử thân của hắn vô cùng khó chơi, hắn hóa thành sóng biển dây dưa với địch nhân, làm cho Kỷ Ninh nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Nếu không chỉ có một mình Kỷ Ninh xông lên, ngay cả tầng thứ nhất thế giới cũng sẽ bị nhốt.
- Ta đã nói cho ngươi cầm rồi, nếu như còn nói nhảm thì ta sẽ đoạt đó.
Kỷ Ninh nói.
Sưu.
Tay phải Cửu Trần duỗi ra, nhanh như thiểm điện, nhanh chóng nắm lấy Động Minh ngọc phù ở bên trên vương tọa.
- Cửu Trần, tốc độ cái tay này của ngươi...
Kỷ Ninh trừng mắt:
- Ta xem thế nào cũng đã siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo a.
- Ngươi cứ cười nhạo a, cứ việc cười nhạo ta đi. Ta không quan tâm, ha ha ha...
Giờ phút này Cửu Trần giáo chủ rất là đắc ý, cho dù Kỷ Ninh có đánh vào người hắn trên trăm kiếm trên ngàn kiếm thì hắn vẫn sẽ cười ha hả như trước.
Kỷ Ninh cũng cười.
Vốn trong lòng có một chút áy náy, hiện tại cũng đã tốt hơn nhiều.
Sưu.
Xa xa có một đạo lưu quang xuất hiện, bay đến khu vực này, người này chính là Tửu Thánh.
- Chư vị Đạo Quân.
Một đạo thanh âm to lớn vang lên mỗi một chỗ trong toàn bộ Xích Ba điện:
- Ba miếng Động Minh ngọc phù thì miếng thứ hai đã bị Cửu Trần Đạo Quân lấy được!