Dám cùng cô ta tranh giành đàn ông, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Lâm Tử Thường này mà đã thích một người đàn ông, chưa từng khó chiếm được như vậy.
Người đàn ông cô ta không thể có được, máy năm nay, Lục Hạo Thành vẫn là người đầu tiên không thể chinh phục.
Gia đình họ Có.
Bà nội Cố sáng sớm đã thức dậy, mỗi sáng bà đều có thói quen lướt qua di động, cũng thấy được tin tức của Lam Hân, bà lập tức trở nên kích động.
“Mộng Nghi, Tích Hồng, các con mau xuống đây mà xem, là người nào không biết xấu hổ khốn kiếp, lại đi bôi nhọ Tiểu Ức nhà chúng ta.”
Giọng nói phẫn nộ của bà, ngay cả ở trên tầng ba cũng nghe được.
Lâm Mộng Nghi cùng Cố Tích Hồng lúc này cũng từ tầng hai đi xuống dưới, nghe được lời của bà, Cố Tích Hồng vội vàng cười an ủi, “Mẹ, không có việc gì đâu, người hôm nay tung tin đồn nhảm nhát định sẽ bị bắt tận tay, đứa nhỏ là con của Hạo Thành, mẹ không cần lo lắng.
A Thành sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này.”
Bà nội Cố vẫn không vui và buồn bực, nhìn thấy hai vợ.
chồng con trai mà nhíu mày, bà lão rơi vào trầm tư, trầm ngâm một hồi mới nói: “Cam nhỏ vì sao lại không công bố tin vui như vậy trước mọi người chứ?”
Có Tích Hồng cười nói: “Mẹ, chúng con cũng không bao giờ nghĩ đến sẽ có người lợi dụng chuyện này mà gây chuyện, A Thành mấy năm nay luôn bận việc buôn bán, đắc tội rất nhiều người, trong giới kinh doanh, A Thành lại là một người mạnh mẽ dứt khoát, đắc tội một số người, chuyện như vậy, chúng ta đều biết đó là giả, Tiểu Ức cũng sẽ không quá để ý, mẹ cũng không cần phải lo lắng.”
Bà nội Cố vừa nghe, cũng an tâm vài phần.
Bà gật gật đầu, “Các con hôm nay không đi làm sao?
Vậy theo ngồi cùng đây với ta, xem Cam nhỏ nó sẽ giải quyết chuyện này như thế nào?”
Có Tích Hồng cùng Lâm Mộng Nghỉ gật gật đầu, Cố Tích Hồng nói: “Mẹ, bọn con có ý muốn dành thời gian ở cùng mẹ, nên mới không đi làm, hiện tại công ty đã có Ức Lâm, bọn con cũng không cần hao tâm tổn sức lo lắng nhiều.”
Bà nội Cố gật gật đầu, “Cũng phải, Ức Lâm thành thục ổn trọng, là người rất tốt để lựa chọn nói nghiệp, hai anh em chúng cùng quản lý một chỗ, sẽ không có gì phải tranh chấp.”
Bà nội Cố đối với điểm này, rất yên tâm.
Bà nghĩ nghĩ, rồi nói: “Qua vài ngày, sau khi đi đón Giai Kỳ trở về nhà, ta sẽ lập xong di chúc, tài sản của ta, tất cả đều để lại cho con cháu, tuy nhiên Cố An An không có một xu.
Bà nội Cố nhìn Lâm Mộng Nghĩ.
“Ta biết con thương xót nó, nhưng mà nó là đứa trẻ không an phận, tim không ở gia đình họ Cố chúng ta, nếu cô ta làm người ngay thẳng, ta cũng sẽ không hà khắc đến nỗi một cắc tiền cũng không để lại.
Lúc còn nhỏ nó quả thật là đứa nhỏ lanh lợi tươi sáng, nhưng từ sau khi lớn lên, liền thay đổi.”
Lâm Mộng Nghỉ cười nói: “Mẹ, đó là tài sản của mẹ, mẹ muốn dành cho ai, chúng con đều không có ý kiến.”
Bà nội Cố cười gật gật đầu, “Thương lượng về chuyện này, coi như con vẫn lý trí, sau khi nó cùng Lục Hạo Khải kết hôn, cổ phần công ty nên cho nó, chúng ta cũng không keo kiệt.
Tuy nhiên, các con có thể thử một chút, xem sau khi đem cổ phần công ty cho nó xong, nó sẽ làm cái gì, mấy ngày nay, nó không phải thường xuyên nhắc tới chuyện cổ phần công ty sao?
Chỉ sợ là đang nhắc nhở con đấy?”
Lâm Mộng Nghi gật gật đầu, “Mẹ, con đã biết, chờ sau khi nhà họ Lục xong chuyện, con sẽ giao lại cô phần cho An An.”
“Mẹ, vì sao phải đưa cổ phần cho Có An An?”
Cố Ức Lâm đột nhiên từ tầng hai đi xuống, trong giọng nói có chút không hài lòng.
Bà nội Cố vừa thấy, cười nói: “Ức Lâm, cháu vẫn còn chưa đi làm hả?”
Cố Ức Lâm cười nhẹ, cả người vô cùng sáng sủa, “Bà nội, lát nữa cháu sẽ đi đón Giai Kỳ đi khám thai, sau đó mới tới công ty.”