Lục Hạo Thành gật gật đầu, nhìn qua Lâm Tử Thường, vẻ mặt trở nên đáng sợ như sắp hủy diệt cả thế giới 2??? Lâm Tử Thường sớm đã ngây ra như phỗng, nếu chủ tịch công ty cô ta biết chuyện này, nhất định sẽ thẳng tay đối phó với cô ta.
Vốn dĩ chức vị giám đốc điều hành chi nhánh, chỉ cần có năng lực là có thể ngồi lên vị trí kia.
Tổng giám đốc công ty bọn họ cũng là một người đàn ông đẹp trai, anh tuần lại có chút đề bạt cô ta, sau khi cô ta về đây, Tiêu Kỳ vẫn luôn có ý nhằm vào vị trí này, anh ta vẫn luôn cố ý đề phòng, hiện tại cô ta lại làm ra chuyện như vậy, tin tức lại là từ công ty cô ta truyền ra, Tiêu Kỳ khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ.
“Lục Hạo Thành, anh nhất định phải làm tuyệt tình đến mức này sao?”
Cô ta nhìn anh với đôi mắt đỏ hoe.
Lục Hạo Thành vẫn mang vẻ mặt đông cứng cười lạnh nói: “Là các người đối xử vô tình với tôi trước, hiện tại lại trách tôi quá nhẫn tâm, mặt của của cô dày đến đâu vậy, hay là Lâm tiểu thư căn bản không biết xấu hổ?”
“Lục Hạo Thành, anh….. ” Lâm Tử Thường tức giận đến đỏ bừng mặt, gắt gao nhìn chằm chằm Lục Hạo Thành.
Giờ khắc này cô ta trông có chút giống Cố An An.
Những lúc Cố An An bị Lục Hạo Thành nói những lời làm tổn thương, cũng sẽ nhìn chằm chằm vào Lục Hạo Thành.
Nét mặt Lục Hạo Thành thay đổi liên tục, trên mặt lạnh lẽo không có một tia độ ám.
2 Cố An An nhìn qua anh, mặc kệ ở nơi nào, anh cũng tồn tại như một vị thần, khiến người thường không thể bỏ qua sự có mặt của anh Mà sự dịu dàng của anh lại khiến cho người ta say mê, anh như vậy luôn khiến cô ta vừa yêu vừa hận.
Người ra vào nhà hàng càng lúc càng ít, Âu Cảnh Nghiêu đi qua lấy một sắp tiền đưa cho quản lí, bảo anh ta không được tiếp đón những vị khách khác nữa và đứng ở cửa chờ.
20 phút qua đi, Lục Dật Kha cùng Cố Tích Hồng, Cố Ức Lâm, Lâm Mộng Nghi, cùng gặp nhau, còn có một người khiến cho Lâm Tử Thường rất bắt ngờ, là cha của cô ta Lâm Nghiên.
Nhìn thấy cả cha mình cũng đến, Lâm Tử Thường mới biết được, Lục Hạo Thành rốt cuộc có bao nhiêu vô tình.
Lâm Mộng Nghi nhìn qua Cố An An, vẻ mặt giận dữ, “Chuyện này rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra?”
Cố An An nhìn thấy cha mẹ mình cùng anh hai cũng đi qua đây, nháy mắt trở nên vô cùng khiếp sợ, cổ phần công ty cô ta còn chưa được tới tay, hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy, chuyện về cổ phần công ty, chỉ sợ sẽ bị trì hoãn đến lần này đến lần khác.
Lục Hạo Thành nhìn thấy bọn họ, khuôn mặt tuấn tú nhuốm một tằng sương lạnh.
Đôi mắt đen láy của anh đảo qua cha mình, khí chất cao quý bẩm sinh cùng sự ngạo nghễ kia, ở trong mắt Lục Dật Kha quả thật rất giống ông ta thời còn trẻ.
Đứa con này của ông ta, từ trước đến nay thật sự vô cùng xuất sắc.
“A Thành, con gọi tất cả chúng ta đều đến nơi này, chẳng lẽ là bởi vì chuyện hôm nay sao?”
Giọng Lục Dật Kha mạnh mẽ có lực, đủ khiến Lục Hạo Khải phải chắn động.
Hắn như thế nào cũng không có nghĩ đến, Lục Hạo Thành sẽ dùng đến chiêu này.
Lục Hạo Thành cười lạnh nói: “Đúng vậy, để ông lại đây nhìn xem, đứa con trai ngoan ông nuôi dạy từ nhỏ, lén lút đâm sau lưng tôi.”
Lam Lam của anh là người anh muốn dành trọn muôn vàn sự cưng chiều trên thế gian, không phải ai cũng có thể bắt nạt cô ấy.
Sắc mặt Lục Dật Kha nháy mắt biến đổi, hôm nay ở trong phòng làm việc, ông ta còn ra sức mắng chửi tên khốn nào dám bôi nhọ cháu trai và cháu gái mình.
Giờ thì hay rồi, lại chính là thằng nhóc thối Lục Hạo Khải này.
“Lục Hạo Khải, mày cũng chỉ có được chút bản lĩnh này thôi sao?”
Lục Dật Kha hét lớn.
Sắc mặt Lục Hạo Khải đột ngột thay đổi, đã không còn dáng vẻ cao ngạo trước đó, cúi đầu không dám cãi lại.
Lục Hạo Thành nghe được cha mình rống giận, trong nháy.
mắt giống như gió tuyến đóng băng ngàn dặm, ở trong trí nhớ của anh, ông ta vẫn luôn che chở cho Lục Hạo Khải, đây là lần đầu tiên anh thấy ông ta mắng chửi Lục Hạo Khải ở trước mặt mình.