Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1078:




Tần Ninh Trân quay người, “bộp…… ” bà ta giơ tay lên mà không do dự, tát vào mặt Lục Hạo Khải, bị con trai nói ác độc, trong lòng bà ta rất buồn, vì hai anh em họ, một người mẹ như bà ta, đã trả giá quá nhiều quá nhiều.
“Ta chính là người như vậy, không phải con sớm đã biết rồi sao? Con không hài lòng với ta, sớm làm gì! Bây giờ hối hận ta là mẹ của con rồi, đúng không, néu không phải là ta đã hi sinh, con sớm đã ngủ trên đường phó rồi, còn có thể sống sung sướng mười mấy năm nay không?”
Nói xong, bà ta liếc nhìn Lục Dật Kha.
“Cha của con đã làm đến bước này, ông ta cũng đừng trách ta tàn nhẫn, tập đoàm Lục Trân và tất cả các bất động sản chỉ có thể là của con. Không biết kiếp trước ta đã tạo nghiệt rồi, vậy mà lại không có mắt lựa chọn Lục Dật Kha, đây là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tai”
Tần Ninh Trân giai điệu mỉa mai, như thể kết hôn với Lục Dật Kha, bà ta phải chịu rất nhiều ám ức vậy.
Lục Hạo Khải lúc này còn có chút lương tâm, hắn lấy điện thoại ra và gọi cấp cứu.
Nhưng điện thoại đã bị Tần Ninh Trân giật, bà ta nhìn hắn với cái nhìn thất vọng, “Lục Hạo Khải, con thỏ nhút nhát con, ta làm như vậy là vì ai, đều là vì tương lai của con và An An, con có bao nhiêu tiền đồ ta đều biết, con không thể chống lại con sói Lục Hạo Thành đó đâu, bây giờ lại thêm một Lục Tư Tư. Công ty của Lục Tư Tư đã được thành lập, bây giờ đang tuyển dụng nhân viên, cô ta trước đây là một nữ tổng tài rất có năng lực, với nguồn lực trước đây.
của cô ta, cô ta sẽ sớm có thể làm ở Giang thành. Lục Hạo Thành vẫn chưa bắt đầu trả thù, ta không biết tại sao.
Nhưng Lục Tư Tư tuyệt đối sẽ không bao giờ chờ đợi lâu như Lục Hạo Thành đâu.
Tập đoàn Lục Trân, nói trắng ra, là do Mộ Thanh và Lục Dật Kha một tay làm nên, chúng ta ngồi tận hưởng nhiều năm như vậy……, Nói đến đây, bà ta mỉm cười kỳ lạ: “Lục Tư Tư người phụ nữ đó, sẽ không bao giờ buông tha cho chúng ta đâu. Lục Hạo Thành cũng luôn bí mật tìm kiếm bằng chứng, vì vậy chúng ta chỉ có thể bắt đầu mạnh mẽ, để bảo vệ những gì thuộc về chúng ta.”
Lục Hạo Khải nghe xong, trái tim có chút rung động.
“Còn cha thì sao? Không thể tiếp tục nhìn ông ấy như thế này được?”
Tần Ninh Trân ác độc và nhìn Lục Dật Kha, “Ông ta có ba cao, rơi từ cầu thang cao như vậy, chảy nhiều máu như vậy, có thể sống sót hay không lại là hai chuyện, cứ để cho ông ta nằm đó một hoặc hai giờ đi. Lúc sắp tắt thở, rồi gọi cấp cứu.”
Cố An An nghe hai mẹ con họ nói chuyện, thậm chí trái tim còn run rẫy.
Cô ta luôn biết rằng Tần Ninh Trân là một người phụ nữ rất độc, nhưng không ngờ lại độc đến vậy.
Họ đã kết hôn được hai mươi năm, vậy mà bà ta thậm chí không có một chút cảm tình.
“Mẹ, nếu cha chết thì sao?” Trái tìm của Lục Hạo Khải vẫn còn rất lo lắng, cha rất nghiêm khắc với hắn, từ nhỏ đã đối xử rất tốt với hắn.
Chuyện hôm nay, cũng vì hắn đã làm sai, nên cha mới tức giận.
Nhưng cách làm này của mẹ quá tuyệt tình rồi.
Dù sao đi nữa, cha vì mẹ con ba người họ, mà bỏ rơi bản gốc của mình, thậm chí còn bỏ rơi con gái của mình.
Lục Hạo Thành từ nhỏ sống không được tốt, chủ yếu là vì hắn và bà ta, Lục Tư Tư từ nhỏ đã được cha gửi ra nước ngoài, nhưng cũng là mẹ mềm mài bóng cứng, nên cha mới đồng ý.
Lục Hạo Khải nhanh chóng lắc đầu, “Không được, mẹ, con không thể nhìn cha chết trước mặt con được, điều này sẽ trỏ thành cơn ác mộng của cuộc đời con.”
Lục Hạo Khải đưa tay cướp điện thoại của mình.
Tần Ninh Trân nhanh chóng tháo điện thoại ra, lạnh lùng nhìn con trai: “Lục Hạo Khải, con là muốn cứu cha mình, để ta đi tù, phải không? Hãy suy nghĩ cho kỹ, tại sao con lại đi đến bước ngày hôm nay?
Đó là bởi vì trong lòng của cha con còn có Lục Hạo Thành và Lục Tư Tư, tập đoàn Lục Trân sớm muộn ông ta cũng không giao cho con, là dành cho hai chị em bọn nó đó, nếu ta không làm như vậy, tập đoàn Lục Trân, con và Ân Ân đơn giản là không có được bất cứ thứ gì. Những điều này ta đã tính toán trước, đề cập trước cho hai anh em con lập kế hoạch, bây giờ làm thế nào ta nói là tính.”
Tần Ninh Trân trông có vẻ độc đoán, bà ta đã lên kế hoạch rất lâu để không thẻ mát tất cả chỉ vì một sai lầm nhỏ này.
“Mẹ.” Lục Hạo Khải tức giận nhìn bà ta, “Tài sản có được bằng cách này, con mỗi đêm không thể ngủ yên, còn có thể hưởng thụ sao?”
Lục Hạo Khải tức giận gầm lên, muốn lấy được tài sản này Lục Hạo Khải giậm chân, chỉ có thẻ tự trách mình bát tài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.