Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1082:




Lục Hạo Thành: “…… ” Anh nhanh chóng cúp luôn điện thoại.
Chạy tới bên người Lam Hân rồi dắt tay cô, đi về phía Tần Ninh Trăn.
Lam Hân nhìn anh hỏi: “Hiện tại không thể thăm hỏi soa?”
Lục Hạo Thành gật gật đầu, “Lam Lam, chúng ta hãy đi trước, cha không thể để ở lại bệnh viện này.”
Lam Hân nhìn thoáng qua đám người Tần Ninh Trăn, đáy lòng đột nhiên hiểu được, chỉ sợ là chủ tịch bị thương lần này không chỉ đơn giản như vậy.
Tần Ninh Trăn vừa nghe muốn đem Lục Dật Kha chuyển viện, lập tức như xù lông nhím “Lục Hạo Thành, mày muốn đem cha mày chuyển đi chỗ nào, ông ấy hiện tại đã hôn mê bắt tỉnh, nếu mày chuyển ông ấy đi, chẳng khác nào muốn mạng ông ấy.”
Ánh mắt Lục Hạo Thành thâm trầm lạnh như băng nhìn qua bà ta, vẻ mặt châm chọc: “Người muốn mạng ông ấy là ai?
Trong lòng bà cũng rất rõ ràng.
Không ngờ tới bà lại không có kiên nhẫn tới vậy, chỉ với chút chuyện đêm nay mà đã xuống tay với cha tôi.
Tần Ninh Trăn, bà phải gắng mà chịu đựng, trò hay, vừa mới bắt đầu mà thôi.”
Tần Ninh Trăn sửng sót.
Lục Hạo Khải cùng Cố An An nháy mắt cũng trở nên bất an.
Ánh mắt Lục Hạo Thành âm thầm lướt qua sắc mặt của ba người kia, chỉ thấy sắc mặt của cả ba rất kỳ lạ, đặc biệt là Cố An An, có vẻ vô cùng kích động.
Lục Hạo Thành vừa thấy, đáy lòng rõ ràng hiểu được, Cố An An chỉ sợ cũng biết lý do vì sao mà cha anh bị thương.
Đều nói là gừng càng già càng cay, Tần Ninh Trăn lập tức phản ứng lại “Lục Hạo Thành, nếu mày muốn mang theo cha mày đi, trước tiên hãy bước qua xác tao trước.”
Lục Dật Kha là bị bà ta đẩy xuống cầu tha, bà ta nhất định sẽ không thể để Lục Dật Kha còn sống, hiện tại Lục Dật Kha, cũng chỉ là một người thực vật không biết sống chét, chết sớm cũng là chuyện tốt.
Cho dù ông ta không chết, bà ta cũng không thẻ để ông ta sống dậy, bà ta bắt nạt con sói con Lục Hạo Thành nhiều năm như vậy, còn sợ không đối phó được nó sao?
Khuôn mặt tuấn tú của Lục Hạo Thành âm u như mưa rền gió dữ, giọng điệu buốt giá: “Bà không cần phải gấp gáp đến vậy, còn sợ không đến lượt bà sao?”
“Lục Hạo Thành, nói chuyện đừng có mà quá đáng, cha vẫn đang ở trong này rất tốt, vì cái gì mà anh một mực đòi chuyển viện, chắc không phải do anh muốn cha chết để một mình độc chiếm tập đoàn Lục Trăn chứ.”
Lục Hạo Khải cũng biết chuyện, tuyệt không thể để Lục Hạo Thành đem cha mang đi.
Nếu cha mà tỉnh lại, cả hắn và mẹ mình đều xong đời.
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, sắc mặt lại âm trầm đến khó coi, toàn thân trở nên lạnh lẽo, hơi thở mạnh mẽ uy nghiêm lan tràn bốn phía, liền ngay cả Lam Hân, cũng cảm giác được Lục Hạo Thành lúc này đáng sợ đến thế nào.
Lục Hạo Khải ngửa mặt, đấu mắt với Lục Hạo Thành.
“Hừ! Người muốn cha tôi chét là ai, đáy lòng các người rất rõ ràng, kẻ muốn độc chiếm tập đoàn Lục Trăn là ai, trong lòng các người cũng hiểu rất rõ, bất quá, các người thật sự tưởng làm như vậy sẽ đạt được ước nguyện sao?”
Lục Hạo Thành lạnh lùng cười, nắm tay Lam Hân rời đỉ.
Tần Ninh Trăn lập tức chặn hai người lại.
Ánh mắt châm chọc nhìn qua anh, “Lục Hạo Thành, Lục Dật Kha là chồng tao, mày muốn mang ông ấy đi phải được sự đồng ý của tao, nếu không, mày đừng nghĩ được động vào ông ấy dù chỉ một ngón tay.”
Người khác sợ Lục Hạo Thành, bà ta mới không sợ.
Lục Hạo Thành từ nhỏ đã ăn không ít khổ dưới tay bà ta, hiện tại cậu ta trưởng thành rồi thì thế nào, trong tập đoàn Lục Trăn có bao nhiêu mối quan hệ dây dưa rối rắm, cậu ta muốn lấy được tập đoàn Lục Trăn cũng là chuyện không hề có khả năng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.