Chuyện của người lớn, đem đứa trẻ ra uy hiếp là chuyện thường thấy.
Lục Hạo Thành thấy cô sốt ruột, nhẹ giọng an ủi “Lam Lam, em không nên gắp gáp, anh đã sớm sắp xếp người bảo vệ ba anh em Tiểu Tuần và Phi Dương rồi.”
Lục Tư Tư cũng nói: “Lam Lam, em phải tin tưởng vào A Thành, Mấy đứa nhỏ Tiểu Tuấn nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.”
“Vâng, chị Tư Tư, ngoại trừ tin tưởng anh ấy, em cũng không có biện pháp khác.”
Lam Hân bát đắc dĩ cười, cô hiện tại chỉ hy vọng chủ tịch nhanh chóng tỉnh lại, đem chuyện tình trước mắt sớm giải quyết.
Một nhà các cô mới có thể sống những ngày tháng yên bình được.
Cô không hề có chút suy nghĩ muốn xen vào chuyện đấu đá tranh chấp tài sản trong gia tộc, như lại bị cuốn vào.
Lục Tư Tư nói: “A Thành, hiện tại phải xem em vậy, Tần Ninh Trăn dám làm như vậy, nhất định có thể nắm chắc được công ty, trước tiên phải tìm hiểu xem trong tay bà ta đang nắm được bao nhiêu % cổ phần.
Lục Hạo Thành bình tính gật gật đầu, dáng vẻ như nắm chắc thắng lợi: “Chị, Cảnh Nghiêu vẫn đang điều tra.
Tần Ninh Trăn rất vội, cũng chỉ có thể đợi cho tới sáng mai mới có thể hành động.”
“Aiiiif”
Lục Tư Tư thở dài một hơi, “Chị thật sự rất lo lắng, người đàn bà Tần Ninh Trăn kia thật sự sẽ làm ra chuyện gì đó đáng sợ, đến bây giờ hẳn là bà ta còn chưa biết mẹ đã trở lại, nếu không, bà ta đã sớm tìm đến mẹ để gây phiền toái rôi.”
Tần Ninh Trăn vẫn luôn là nỗi đau trong lòng mẹ cô, mẹ vốn cũng không yêu cha, nhưng vì công việc làm ăn mới gả cho cha cô, kết quả lại bị cha phản bội, may mắn mà chú Dịch vẫn luôn ở bên mẹ không rời.
Hiện tại mẹ thật vất vả mới có được hạnh phúc riêng, cô tuyệt không cho phép mụ đàn bà độc ác Tần Ninh Trăn kia phá hoại.
Lúc cô còn nhỏ, nhìn thấy mẹ bởi vì biết chuyện của cha và Tần Ninh Trăn mà lấy nước mắt rửa mặt, cô vô cùng căm ghét cha.
Nếu đã cưới mẹ, vì cái gì mà không thể đối xử tốt với bà ấy, mẹ một mình chăm sóc hai chị em cô, chăm sóc việc gia đình chu đáo, có thẻ để cha yên tâm ra ngoài làm việc, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng ông ấy lại yên tâm nuôi dưỡng kẻ thứ ba và những đứa con của bà ta.
Mỗi một lần tưởng tượng đến cảnh đó, cô liền vô cùng đau lòng, hiện tại nhìn thấy ông ấy rơi vào kết cục như vậy, đáy lòng cô cũng không hề có chút nào hả hê.
Lam Hân nói: “Chị Tư Tư, chắc là không biết thật, máy lần gặp qua bà ta, em cũng chưa từng thấy bà ta nhắc đến mẹ Hơn nữa, hiện tại bà ta cũng không thể làm gì tổn thương mẹ được nữa.”
Lục Tư Tư nhìn thấy cô, cười nhẹ, “Lam Lam, mấy năm nay, cám ơn em vẫn luôn ở cạnh mẹ.”
Cô hiểu được nỗi khổ tâm của mẹ, đời này mẹ sống cũng không dễ dàng.
Trong lúc mẹ khó khăn và cô đơn nhất, là Lam Lam vẫn luôn ở cạnh bà.
Lam Hân nhìn qua, cũng chân thành mỉm cười: “Chị Tư Tư, em cũng bởi vì có mẹ mà trở nên càng hạnh phúc.”
“Ù!” Lục Tư Tư gật gù.
Lại nhìn qua Lục Hạo Thành, “A Thành, em cùng Lam Lam đi về trước chuẩn bị một chút, ngày mai chị sẽ nghỉ ngơi, rạng sáng sẽ trở vê.”
Lục Hạo Thành nhìn cô, nói: “Chị, cùng nhau trở về đi, bệnh viện tư nhân này là do em đầu tư, tất cả đều là người của chúng ta, em đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, cha sẽ không có việc gì đâu, Tần Ninh Trăn cũng sẽ tìm không ra nơi này, tin tức đã hoàn toàn bị phong tỏa.
Cảnh Minh cũng đã sắp xếp bác sĩ tốt nhát, chuyện cha ở nơi đó cũng chỉ có máy người chúng ta biết đến.”
Lục Tư Tư nghe vậy thì khiếp sợ không thôi, nhìn thoáng qua bệnh viện xa hoa, cô kinh ngạc mở miệng: “A Thành, thằng nhóc như em càng ngày càng lợi hại, chị tuy rằng biết em rất có bản lĩnh, nhưng không ngờ lại có nhiều tiền đến vậy?
Đến cả bệnh viện tư nhân em cũng có.”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, cười với vẻ mặt dịu dàng, anh nhìn thoáng qua Lam Hân bên cạnh cũng đang nhìn anh với ánh mắt khiếp sợ, thấp giọng nói: “Đây đều là công lao của Lam Lam cả.”
Ở thành phố Giang, anh có rất nhiều bất động sản.