Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1101:




Động tác bối rối của Tần Ninh Trăn để lộ ra tâm trạng lo lắng bắt an của bà ta.
“Tiểu Khải, nếu không phải Lục Hạo Thành làm, thì có phải cha con đã sớm có đề phòng với chúng ta không? Ông ấy đã dòi đi tất cả tài sản?”
Hiện tại ngoại trừ ý nghĩ này, bà ta cũng không biết phải làm gì nữa.
Người luôn gặp may mắn như bà ta, sao có thể đột nhiên đen đủi liên tiếp tới vậy chứ.
Lục Hạo Khải đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, lập tức ngắng đầu nhìn mẹ: “Mẹ, cổ phần công ty của cha, chúng ta lập tức quay về công ty, đem cổ phần công ty của cha chuyển nhượng dưới danh nghĩa của mẹ hoặc của con, cứ như vậy, chúng ta còn có thể kéo dài thời gian.”
Tần Ninh Trăn đột nhiên có người nhắc nhở, liền gật gật đầu, sắp xếp lại tâm trạng bối rối của bản thân, bà ta không thể chưa đánh đã loạn trận tuyến được, phải bình tĩnh xử lý việc này.
Tần Ninh Trăn nói: “Tiểu Khải, chúng ta lập tức quay về công ty.”
Mẹ con hai người này lại hấp tấp rời đi.
Nhà họ Cố!
Lâm Mộng Nghi cùng Có Tích Hồng và bà nội Cố, đang ngồi trong phòng khách xem tin tức, biết được chuyện của nhà họ Lục, Lâm Mộng Nghỉ mang vẻ mặt không thể tin nỗi.
“Tần Ninh Trăn thật sự đã tham ô công quỹ sao?”
Bà nội Cố cười lạnh nói: “Người phụ nữ kia chuyện gì cũng có thể xảy ra được.
Buổi tối ngày đó Dật kha gặp chuyện không may, ta rõ ràng nghe được cách vách có âm thanh tranh cãi ầm ý.”
Vẻ mặt Lâm Mộng Nghi khiếp sợ nhìn qua mẹ chồng, “Mẹ, trên mạng đều đang đồn đại, Lục chủ tịch bởi vì cùng A Thành cãi nhau, mới trượt chân lăn xuống cầu thang, nhưng con có hỏi Lam Lam, Lam Lam nói, A Thành lúc đó đang ở cùng con bé.”
Hơn nữa sau buổi tối ngày đó Lục Dật Kha gặp chuyện không may, Cố An An cũng đi theo qua đó, lúc cô ta trở về thì vẻ mặt rất bất an.
Buổi tối bà dậy đi vệ sinh, lúc cô ta nhìn thấy bà, rõ ràng vô cùng kích động.
Bà nội Cô nhìn qua con dâu, giọng nói có chút khàn khàn, “Tiểu Ức sẽ đi lửa con sao?”
Lâm Mộng Nghỉ lắc đầu: “Mẹ, Tiểu Ức tất nhiên sẽ không lừa con, tuy nhiên chuyện Lục Dật Kha ngã xuống cầu thang thật sự giống như mê cung, quá thần bí.
Hiện tại chỉ có đợi ông ấy tỉnh lại, tất cả bí ẳn mới có thể được gỡ bỏ.”
Có Tích Hồng nói: “Cũng không phải sao?
Nghe nói, A Thành đã chuyển bệnh viện cho cha mình ngay trong đêm, hiện tại ai cũng không biết Dật Kha đang nằm ở bệnh viện nào.
Chỉ có bọn A Thành là biết, sáng hôm nay tôi còn thấy Tần Ninh Trăn cùng một gã đàn ông mặc tây trang giày da, sau khi thấp giọng nói chuyện với nhau vài câu, người nọ đã vội vàng rời đi.”
Bà nội Có trầm giọng nói: “Mấy ngày nay, không chỉ là Tần Ninh Trăn lén lút, liền ngay cả Cố An An cũng lén lút, buồi tối hôm đó, Cố An An không phải cùng mẹ con Lục Hạo Khải đi tới bệnh viện sao 2 Sau khi cô ta trở về, một chữ cũng không đề cập tới, trong chuyện này nhất định có cái gì đó gian trá, con nhỏ chết tiệt kia từ nhỏ ra vẻ không thích nói chuyện, nhìn qua thì ngoan hiền ít nói nhưng từ trong xương đã là một người vô cùng ngoan độc.”
Lâm Mộng Nghi vừa nghe lời này, nhân cơ hội hỏi bà: “Mẹ, con có thể hỏi mẹ lý do tại sao đột nhiên không thích An An không, con nhớ rõ lúc còn nhỏ mẹ cũng khá thích An An.”
Bà nội Cố cúi đầu không nhìn qua con dâu “Không thích con bé kia tất nhiên là có nguyên nhân.
Về phần nguyên nhân là gì, con cũng không cần hỏi, ta sẽ không nói cho con biết đâu.”.
Một kẻ trộm cắp, lại còn là một kẻ trộm cắp thích nịnh bợ làm thân, bà có gì mà phải yêu thích chứ.
Chuyện Cố An An đi trộm tiền, bà đã bắt gặp không chỉ một hai lần.
Lâm Mộng Nghi tuy rằng rất nghiêm túc dạy dỗ cô ta, quản giáo cô ta cũng rất kỷ luật, nhưng bản thân cô ta lại không biết quý trọng, chạy đi làm nên những chuyện đáng xấu hỗ đến vậy, bà còn có thể quý mến loại người như vậy sao?
“Mẹ, thật sự có nguyên nhân sao?”Có Tích Hồng cũng tò mò hỏi.
Bà nội Cố nhìn qua con trai, tùy ý cười cười: “Tích Hồng, đứa trẻ này, tâm địa bất chính, những chuyện bản thân đã làm sai thì chưa bao giờ thừa nhận, ngược lại còn vu oan hãm hại người khác, ta nhớ rõ một bữa tiệc được tổ chức mắy năm trước ở nhà Cảnh Nghiêu.
Có An An đã làm vỡ một đồ cổ rất có giá trị, bản thân nó không dám thừa nhận, lại đem chuyện đổ oan cho em họ của Âu Cảnh Nghiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.