Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 718:




Lam Tử Kỳ: “Nhưng mẹ nhìn không được, muốn quản lý con nhà người khác, sao không quản lý ba đứa nhà mình trước?”
Lam Tử Kỳ nói xong liền ngáp một cái, lát nữa nên đi ngủ rồi, cô bé nhìn hai anh trai, cả hai đều lợi hại hơn mình, nếu không chú ý, anh cả và anh hai sẽ vượt mặt mình mắt.Phải cố gắng đọc sách mới được.
“Em trở về phòng ngủ.”
Lam Tử Kỳ tay chân vẫn chưa thuận tiện, đi đường còn khập khiễng, thật ra cô bé phải về phòng đọc sách, muốn xem trước nội dung bài học ngày mai, đợi giáo viên giảng tới rồi, sẽ nhanh hiểu hơn.
Trong nhà có ba anh em, nếu bị tụt lại thì thật xáu hồ.
Lam Tử Kỳ ôm ý nghĩ như vậy, rầu rï không vui trở về phòng tiếp tục đọc sách.
Lam Tử Nhiên nhìn Tử Tuấn cười tinh nghịch, “Anh còn AC š HIẾN muôn tiệp tục nghịch máy tính sao?
Thật ra em vẫn rất tò mò, trình độ thành thạo máy tính của anh theo em biết thì thật là đáng sợ, không phải là anh đang làm chuyện gì trái pháp luật chứ?
Ví dụ, trong một cuốn tiểu thuyết em đọc đêm qua, có nhắc đến hacker đó. “
Lam Tử Tuấn thản nhiên liếc em trai: “Làm tốt chuyện của em đi, chuyện anh không cần em quản.”
Lam Tử Nhiên cười cười, “Anh, cái này không đúng rồi, chúng ta là anh em ruột, anh nói cho em biết, em cũng sẽ không nói cho mẹ, là ai dạy anh?”
Lam Tử Tuấn: “Trời dạy.”
“Ha ha, khụ khụ...” Lam Tử Nhiên bị sặc, nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Loại chuyện này cũng có thể do trời sinh, cậu không tin.
“Anh, hai chúng ta còn cần nói những câu như vậy sao?
Em là em trai anh, sẽ không bán đứng anh, em đã quan sát rất lâu, phát hiện những bình luận tiêu cực về mẹ, không đến máy giờ đã bị xóa khỏi toàn bộ bài post, hơn nữa lúc mẹ gặp chuyện không may, anh đều nhốt mình trong phòng, chỉ nghe tiếng bàn phím lao xao, to như tiếng xe cộ ngoài đường.”
Lam Tử Tuấn liếc cậu em trai một cái, xoay người, bước Vào phòng mình.
Lam Tử Nhiên vừa thấy, bất đắc dĩ lắc đầu, mình đã phát hiện ra rồi, anh còn muốn che giấu soa?
Nhưng có một câu anh nói rất đúng, trời sinh đã vậy.
Tựa như mình có khả năng diễn xuất, trời sinh ra để diễn xuất, để làm đào kép.
Phil Cái gì mà đào kép, cậu là ngôi sao sáng, là ngôi sao nhí, ngôi sao chói lọi nhát, tỏa sáng nhất.
Lam Tử Nhiên đắc ý sải bước đi theo phía sau Lam Tử Tuần, phong thái như đang đi trên sàn diễn.
Lam Tử Tuấn: “Đừng có đi theo, quay về phòng em nghỉ ngơi đi.”
Lam Tử Nhiên nghe vậy cũng để ngoài tai, “Anh, hiện tại chúng ta ở chung phòng, phòng em đã bị người cô kia chiếm, cho nên, anh chê em phiền cũng không còn cách nào, dù sao em trỏ về cũng chỉ là bình phong, sẽ không quấy rầy đến anh.”
Lam Tử Tuần quay đầu lại nhìn thoáng qua em trai nhây của mình, không nói gì, nếu tính về độ lầy và đen tối, thằng em này có khi còn hơn cả mình.
“Nếu fan của em thấy em trong bộ dạng này, khẳng định trong một đêm liền thoát fan.”
Lam Tử Tuần nói xong, tiếp tục đi.
“Ha ha...” Lam Tử Nhiên cười cười, “Anh, em chỉ làm vậy trước mặt anh, trước mặt người ngoài cũng sẽ không như: vậy.
Lam Tử Tuấn không nói gì, Lam Tử Nhiên đi theo vào thì đóng cửa Lam Tử Tuấn mở máy tính, tiếp tục nghiên cứu số liệu.
Mà Lam Tử Nhiên, ngồi vào một bên khác đọc kịch bản, cụ thể mà nói cũng không phải kịch bản, mà là đọc tiểu thuyết.
Bàn tay nhỏ bé cầm di động, từ nào không biết sẽ dùng di động tra.
Lúc tập trung vào công việc riêng của mình, cả hai anh em đều rất nghiêm túc.Dưới ánh đèn, hai khuôn mặt xinh xẻo lúc nghiêm túc trông rất có sức hút.
Lam Tử Nhiên vốn định đóng phim truyền hình, đây là bộ phim mẹ Cẩn Nghiên giành về cho cậu trong kỳ nghỉ, có thời gian một tháng để tranh thủ hoàn thành việc quay phim.
Hiện tại phải xem vai diễn này bản thân có hứng thú không, nếu là vai diễn cậu thích, mới có thể diễn được một cách sinh động.
Hiện tại danh tiếng trên mạng của Nghiên Nghiên rất tốt, những kẻ trước đó mắng cậu được thổi phồng giờ đã ngậm miệng.
Người nỗi tiếng, thị phi nhiều, ngay cả một cậu nhóc cũng không buông ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.