Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 720:




Lam Hân bỗng nhiên nhớ tới Mộc Tử Hoành, “Đúng rồi, A Thành, chúng ta có nên đi bệnh viện thăm quản lý Mộc không?”
Lục Hạo Thành nhíu mi, nghĩ đến tin nhắn wechat mình gửi, ba người kia lại ghét bỏ, anh nghiền răng nói “Không đi, chờ cậu ta xuất viện chúng ta sẽ đi.”
Lam Hân gật đầu: “Anh ấy là vì Nghiên Nghiên mà bị thương, lần này tai nạn xe cộ cũng khá nghiêm trọng, may mắn anh ấy không gặp nguy hiểm gì quá lớn, nằm viện vài ngày là có thể xuất viện.”
Lục Hạo Thành cười cười: “Anh thấy cậu ta bị thương còn khá vui vẻ.”
Lam Hân cũng cười cười: “Đây chính là sức mạnh của tình yêu.” . truyện ngôn tình
Hai người chỉ lo trò chuyện, không có chú ý tới phía sau, Lục Tư Ân cũng tới đây mua sắm, vốn muốn cùng anh cả chào hỏi, bỗng nhiên nghe được Lục Hạo Thành cùng Lam Hân nói chuyện.
Anh Tử Hoành bị thương, lại là vì một người phụ nữ, còn là tai nạn xe cộ?
Đáy mắt tràn đầy lo lắng, Lục Tư Ân lập tức không còn tâm tư đi dạo phố, liếc theo bóng dáng Lục Hạo Thành cùng Lam Hân vội xoay người ra khỏi siêu thị.
Lúc đi ra, cô ta gọi điện thoại cho mẹ Mộc Tử Hoành.
Gió lạnh ập tới, tóc Lục Tư Ân bay bay che mắt nửa khuôn mặt, nhưng không che được vẻ mặt lo lắng.
Điện thoại nhanh chóng được kết nói, Lục Tư Ân cầm điện thoại có chút khẩn trương.
“AloI”
“Dì Mộc, là cháu, Ân Ân.”Mặc dù nói qua điện thoại, nhưng Lục Tư Ân vẫn cười rất dịu dàng.
“AI Là Ân Ân hả! Cháu có chuyện gì sao?”Giọng từ đầu dây bên kia rất thân thương.
Lục Tư Ân cười cười, bởi vì thích Mộc Tử Hoành, cô ta cũng có quan hệ tốt với mẹ anh.
“Dì Mộc, là như vậy, anh Tử Hoành trong khoảng thời gian này không có về nhà sao?”
Lục Tư Ân căng thẳng, lẳng lặng nghe.
“Ân Ân, A Hoành trong khoảng thời gian này bận việc công ty, vẫn không có thời gian trở về, cháu tìm nó có việc gì thì gọi điện thoại cho nó nhé.”
Lục Tư Ân vừa nghe, ánh mắt nở nụ cười kì quái, môi đỏ mọng nhếch lên, cơ hội tới rồi: “Dì Mộc, xem ra dì còn không biết, anh Tử Hoành đã xảy ra chuyện, hiện tại còn đang nằm ở bệnh viện.”
“Cái gì?”
Lục Tư Ân: “Di Mộc, trước tiên dì không cần lo lắng, vừa rồi cháu nghe anh cả nói, hình như là vì một nữ người phụ nữ mà xảy ra tai nạn xe cộ.Dì Mộc, trước tiên không nên gấp gáp, cháu sẽ qua với dì đi bệnh viện thăm anh Tử Hoành, nhưng cháu cũng không biết anh ấy ở bệnh viện nào?”
“Ân Ân, hiện tại cháu ở đâu?
Nếu quá xa thì lát nữa dì gửi vị trí, cháu trực tiếp đến bệnh viện.”
Lục Tư Ân nhìn thoáng qua chung quanh, nói: “Dì Mộc, nhà cháu cách nhà dì rất gần, nhưng dì đừng nói với anh Tử Hoành, chuyện này là cháu nói cho gì, anh Tử Hoành không muốn nói chuyện này, là không muốn để dì lo lắng, vừa rồi do quá nóng vội nên cháu mới gọi cho dì.”
“Ân Ân, chuyện này dì còn phải cảm ơn cháu, vậy hiện tại cháu qua đây, ta gọi điện thoại cho A Hoành, rất nhanh có thể biết nó ở bệnh viện nào.”
“Được, Dì Mộc, dì cũng đừng quá lo lắng.”
Lục Tư Ân cúp điện thoại, vẻ mặt âm trầm.
Mộc Tử Hoành bị thương, tại sao lại xảy ra tai nạn xe, Nghiên Nghiên là ai?
Trong khoảng thời gian này cô ta bận rộn tập thể hình, nên không chú ý tới.Còn có người phụ nữ khác xuất hiện bên cạnh anh Tử Hoành..
Hiện tại đây chính là cơ hội tốt để tiếp cận anh Tử Hoành.
Lục Tư Ân đi đến ven đường bắt taxi, đi thẳng tới biệt thự nhà họ Mộc ở khu Giang Phổ.
Nhà họ Mộc ở thành phố Giang, coi như là gia đình danh giá, nhà họ kinh doanh rượu và đồ uống, có nhà xưởng riêng, cha của Mộc Tử Hoành cũng là một doanh nhân thành đạt.
Đây mới là nguyên nhân Lục Tư Ân muốn gả cho Mộc Tử Hoành. Mộc Tử Hoành thành thục ổn trọng, đôi khi cũng hài hước, cùng anh ở bên nhau, bản thân cũng sẽ không cảm thấy khó chịu.
Hơn nữa, bọn họ cùng nhau lớn lên, coi như là thanh mai trúc mã.
Mười lăm phút sau, Lục Tư Ân tới trước biệt thự nhà Mộc Tử Hoành.
Cha mẹ Mộc Tử Hoành, Mộc Vĩ Ngạn cùng Từ Phượng, hai người đã ở cửa chờ.
Mộc Vĩ Ngạn mặc bộ vest sẫm màu, dù đã lớn tuổi nhưng vẫn rất nổi bật và điển trai..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.