Bọn họ đi tới miếu thờ của Đế Thích Thiên Cảnh, nơi này là Đế cung điện của Thích Thiên Vương Phật. Đế Thích Thiên Cảnh cũng có không ít Phật quốc, lễ kính cung phụng vị Phật tổ này. Có không ít nhà sư ni cô tu hành ở trong miếu thờ. Nhìn thấy bọn họ đi tới, tất cả đều tiến lên chào hỏi.
Đế Thích Thiên Vương Phật vẫy vẫy tay, để cho bọn họ đi xuống, hai tròng mắt lấp lánh có thần nhìn chằm chằm vào Tần Mục, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Hắn hiển nhiên là một người cô đơn, cũng không thu đệ tử, ở nơi này nhà sư ni cô chắc là thái tử hoặc công chúa của những Phật quốc đó đến đây học tập phật pháp.
Đế Thích Thiên Vương Phật tuy rằng cũng truyền thụ cho bọn họ phật pháp, nhưng bình thường là cao hứng nhất thời mới bắt đầu bài giảng.
Chỉ có điều, mặc dù những thái tử công chúa không phải là đệ tử của hắn, nhưng tu vi thực lực đều không kém. Bọn họ không thể yếu hơn so với những phật tử đã chết ở trong tay của Tần Mục. Chắc hẳn bởi vì thành tựu của Đế Thích Thiên Vương Phật thật sự rất cao, cho dù là cao hứng truyền lại, pháp môn cũng cực kỳ cao thâm.
Tần Mục suy nghĩ một lát, nói:
- Ta có thể mở ra cánh cửa Thừa Thiên, đưa ngươi tiến vào U Đô, lấy thực lực của vương phật chắc hẳn có thể khiến thân thể xuyên qua cánh cửa Thừa Thiên, sẽ không bị lấy đi nguyên thần. Chỉ có điều...
Hắn do dự một chút, tiếp tục nói:
- Chỉ có điều, ta lúc trước giết rất nhiều phật tử, sau đó ta lại giải phong một người khác, ta cảm thấy có thể sẽ là một người khác của ta trốn ở sau cửa chuẩn bị ăn thịt người. Vương phật có thể đánh bại một người khác của ta hay không?
Đế Thích Thiên Vương Phật chớp chớp mắt. Hắn nhớ tới Đại Phạm Thiên cảnh bị ô nhiễm đến mức không sạch sẽ nổi, cẩn thận suy nghĩ một lát, vỗ tay cười nói:
- Ta hiểu được. Thổ Bá phong ấn một người khác của ngươi, là lấy một mảnh U Đô ra, giam hắn ở trong đó. Mà một người khác của ngươi cũng có pháp lực lớn, cướp lấy thần thông của ngươi, khiến cho cánh cửa Thừa Thiên không phải nối liền với U Đô, mà địa phương Thổ Bá trấn áp hắn. Kể từ đó, nguyên thần của những thần thông giả bị ngươi giết lại sẽ bị hắn lấy ra, ăn tươi. Nếu như ta thông qua cánh cửa Thừa Thiên tiến vào U Đô, tất nhiên sẽ xuất hiện ở mảnh đất trấn áp hắn mà không phải là U Đô.
Sâu bên trong con mắt thứ ba của Tần Mục, một mảnh đại lục bồng bềnh. Đó là một mảnh đại lục do Thổ Bá lấy từ trong chín khúc sừng của mình ra chế luyện thành. Nếu từ trên cao nhìn xuống toàn diện đại lục này, lại có thể thấy được đó là hình dạng một khối ngọc bội, hơn nữa thế núi trong đó vừa vặn là một chữ "Tần".
Một đứa trẻ sơ sinh to lớn bị nhốt ở giữa chữ Tần, không có cách nào chạy trốn ra ngoài, trên không trung còn có một vị phật lớn như ẩn như hiện trấn áp ở nơi đó.
Hài nhi khổng lồ này ngồi ở dưới đất, chân tay ngắn ngủn, mơ hồ nghe được lời Đế Thích Thiên Vương Phật nói không khỏi giận dữ, ngọng nghịu nói:
- Bại hoại, trứng thối, ta sẽ rơi đầu trứng thối nhà ngươi...
- Thì ra là thế!
Tần Mục bừng tỉnh hiểu ra, thất thanh nói:
- Khó trách ta giết mỗi một vị phật tử đều cảm giác được nguyên khí tu vi của mình lại cao thâm hơn một phần, hóa ra là một người khác của ta mượn cơ hội cắn nuốt nguyên thần của phật tử để phá trừ phong ấn! Nguyên khí của ta nâng cao, chắc là nguyên khí của hắn lộ ra ngoài!
Thời điểm hắn dùng kiếm đâm mấy trăm vị phật tử của phật giới đã cảm giác được có chỗ không thích hợp, khi đó bất kỳ lúc nào nguyên khí của hắn cũng ở vào trạng thái đỉnh phong, không chỉ có nguyên khí không tiêu hao, thậm chí còn có mức độ tăng cường không hề nhỏ.
Nghĩ đến lúc đó chính là một ý thức Tần Phượng Thanh khác trong cơ thể hắn, trốn ở sau cánh cửa Thừa Thiên chờ nguyên thần của những phật tử đưa tới cửa, ăn vui vẻ tới quên cả trời đất.
Lúc đó, Tần Mục còn mở ra cánh cửa Thừa Thiên chiến đấu, nguyên thần của những phật tử này chỉ sợ đều rơi vào trong miệng một người khác của mình.
- Xem ra sau này không thể tùy tiện mở ra cánh cửa Thừa Thiên, bằng không sẽ thả một người khác của ta ra, ta cũng không khống chế được bản thân ta.
Tần Mục thầm nghĩ.
Đế Thích Thiên Vương Phật nói:
- Nếu như ta từ cánh cửa Thừa Thiên tiến vào U Đô, tất nhiên sẽ xuất hiện tại ở trong mảnh đại lục phong ấn. Phong ấn của Thổ Bá cũng sẽ trấn áp cả ta. Còn có phong ấn của sư huynh cũng sẽ ép qua. Khi đó, ta chưa chắc có thể đánh thắng được ngươi. Phương pháp này không được, ngươi còn có phương pháp khác hay không?
Tần Mục suy nghĩ một lát, nói:
- Ta có thể xây dựng một cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, nối liền với cầu dịch chuyển trao đổi năng lượng của Thái Hoàng Thiên, đả thông phật giới cùng Thái Hoàng Thiên, khiến cho năng lượng di chuyển. Kể từ đó chúng ta lại có thể thông qua cầu dịch chuyển trao đổi linh năng đi tới Thái Hoàng Thiên, đồng thời duy trì năng lượng cân đối giữa hai giới. Chỉ có điều, để tránh Thiên Đình truy xét đến Thái Hoàng Thiên, sau khi chúng ta truyền tống đi, cần phải hủy diệt cầu dịch chuyển trao đổi linh năng ở Đế Thích Thiên Cảnh.
Ánh mắt của Đế Thích Thiên Vương Phật nhất thời sáng lên, cười nói:
- Chuyện này đơn giản. Ta lưu lại đạo thần thông này, có thể khiến nó lại bạo phát vào lúc chúng truyền tống rời khỏi Đế Thích Thiên Cảnh, phá hủy cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
- Còn có một điểm nữa.
Tần Mục tính toán nói:
- Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng cần các loại phương trình, phù văn tính toán, cấu tạo khác nhau. Chỗ ta cần chuẩn bị phần bản vẽ. Chỉ có điều xây dựng cầu dịch chuyển trao đổi linh năng là một công trình vĩ đại. Bên cạnh ta không có nhiều nguyên liệu như vậy, cũng không có nhân thủ chế luyện bảo vật.
Đế Thích Thiên Vương Phật cười nói:
- Ngươi chỉ cần vẽ bản đồ cho ta, xây dựng với ta mà nói lại không khó.
Tần Mục lấy giấy bút ra, nói:
- Ta tạm thời liệt kê ra nguyên liệu cần thiết, vẫn mong vương phật đi chuẩn bị.
Hắn cầm bút viết nhanh, rất nhanh liệt kê ra nguyên liệu dày hơn mười trang. Đế Thích Thiên Vương Phật nhìn một chút, loại nguyên liệu không nhiều, nhưng số lượng mỗi loại nguyên liệu cần ngược lại rất nhiều.
- Ở Đế Thích Thiên Cảnh ta có những nguyên liệu này, ta bình thường tồn trữ một ít, chỉ có điều không được đầy đủ. Còn cần lấy từ trong quốc khố của những Phật quốc đó ra một ít. .
||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||
Đế Thích Thiên Vương Phật lập tức rời đi, nói:
- Ngươi tạm thời chuẩn bị cho tốt bản vẽ, ta thông báo với Đế Thích Thiên Cảnh Phật quốc, để cho bọn họ dâng lên nguyên liệu cần thiết.
Tần Mục lấy ra bản vẽ để dành trong túi Thao Thiết của mình, chất đống cùng một chỗ.
Đây là thói quen tốt tạo thành sau nhiều năm. Hắn rất thích chuẩn bị thêm một phần. Hắn cùng với Hắc Hổ Thần tính ra bản vẽ về cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, bởi vì quá mức quý trọng, cho nên Tần Mục sao chép một phần đặt ở trong túi Thao Thiết.
Trừ hắn ra, Duyên Khang quốc sư bên kia cũng sao chép một phần bản vẽ cầu dịch chuyển trao đổi linh năng. Đây cũng là thói quen tốt sau nhiều năm.
Cũng không lâu lắm, Đế Thích Thiên Vương Phật trở về, nhìn thấy được bản vẽ chất đống thành tường, hắn không khỏi bị dọa cho giật mình, thất thanh nói:
- Nhiều như vậy sao?
Tần Mục cười nói:
- Vương phật, ngươi truyền Lăng Tiêu chân kinh của ngươi cho ta, ta tìm hiểu trước. Ngươi nghiên cứu bản vẽ một chút. Đợi đến khi nguyên liệu đưa tới lại có thể chế tạo ra cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
Đế Thích Thiên Vương Phật quan sát những bản vẽ này, trong lòng có chút bỡ ngỡ. Hắn lấy ra một quyển sách hơi mỏng ném cho Tần Mục, nói:
- Đây là Đế Thích Thiên Vương Kinh của ta, ngươi xem trước, ta tới nghiên cứu bản vẽ.
Tần Mục lật xem, chỉ thấy có chừng mười trang, thất thanh nói:
- Ít như vậy sao?
- Công pháp từ tâm của ta, không có nhiều đạo lý lớn như vậy, ta cầu chính là chữ như châu ngọc.
Đế Thích Thiên Vương Phật nói đến đây, lấy ra kinh phật chồng chất giống như núi, ầm ầm ném vào trước mặt Tần Mục, nói:
- Đây là công pháp trong ta, mỗi một chú thích như châu ngọc.
Tần Mục ngước mắt nhìn lên núi sách, đầu lớn như cái đấu, hắn quay đầu nhìn vị Phật tổ trẻ tuổi này. Đế Thích Thiên Vương Phật cũng nhìn bản vẽ chồng chất thành tường trước mặt, lại quay đầu nhìn về phía hắn.
Tần Mục thử dò xét nói:
- Vương phật, nếu tổn thương lẫn nhau, chỉ sợ chúng ta cũng không có cách nào sống sót rời khỏi phật giới.
Hắn từ trong tường bản vẽ rút ra hơn mười trang bản vẽ, nói:
- Đây là cầu dịch chuyển trao đổi linh năng chủ thể. Ngươi luyện được chủ thể, ta lại có thể cùng ngươi đánh dấu vết ấn ký phù văn, như vậy lại đơn giản hơn rất nhiều.
Đế Thích Thiên Vương Phật cười ha ha, vung tay áo rung lên. Núi sách biến mất. Hắn lấy ra một chuỗi phật châu treo ở trên cổ của Tần Mục, cười nói:
- Nếu như ngươi xem những kinh phật, có khả năng mấy chục năm mới có thể hiểu được. Chỉ có điều bình thường lúc tu luyện, treo chuỗi phật châu này là dùng trí tuệ của ta luyện ra. Ngươi đeo vào trên cổ lại có thể xem hiểu Đế Thích Thiên Vương Kinh, không cần nhìn những kinh phật này.
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, hai người nhìn nhau, cười ha ha.
Tần Mục mang theo phật châu tiếp tục nhìn một quyển sách Đế Thích Thiên Vương Kinh hơi mỏng này. Chỉ thấy phía trên mỗi một phạn văn đập vào mắt lại hóa thành tin tức vô cùng phức tạp, dũng mãnh tràn vào trong đầu. Trong mỗi một chữ chất chứa tin tức to lớn quả thực giống như long ngữ của sào huyệt chân long vậy, lượng tin tức cực lớn!
Trong công pháp của Đế Thích Thiên Vương Kinh so sánh cùng Tổ Long Thái Huyền Công trong sào huyệt của chân long, muốn thua kém hơn một hai phần, nhưng không thể coi thường được, là pháp môn cực kỳ cường đại.
Loại pháp môn này ở trên phương diện rèn luyện trí tuệ nguyên thần, có chỗ cực kỳ bất phàm!
Pháp môn thân thể chiến đấu, càng nổi tiếng hơn!
Tổ Long Thái Huyền Công là công pháp trình độ Đế Tọa. Đế Thích Thiên Vương Kinh thua kém một hai phần, lại là công pháp trình độ Lăng Tiêu. Chỉ có điều bởi vì Tổ Long Thái Huyền Công là công pháp của Long tộc, đối với Tần Mục có tác dụng không lớn. Tác dụng của Đế Thích Thiên Vương Kinh lại không phải là chuyện đùa!
Mấu chốt nhất chính là môn công pháp này đúng như là Đế Thích Thiên Vương Phật nói, dễ dàng nắm được, dũng mãnh tiến vào, tu luyện làm ít công to, tốc độ tăng lên hết sức nhanh!
Tần Mục tìm hiểu một hồi, hạt châu trí tuệ không ngừng xoay tròn, rất nhanh hắn lại học được quy tắc chung của công pháp Đế Thích Thiên Vương Kinh, lập tức phát động, dần dần sau đầu hắn hiện ra một vòng ánh sáng, từ từ xoay tròn.
Hắn lập tức cảm giác được các loại phật pháp phù văn không ngừng in vào trong máu thịt, trong xương cốt, trong thần tàng, trong nguyên thần của mình khiến cho nguyên thần thân thể của hắn không ngừng tăng lên.
Hơn nữa môn công pháp này kết hợp cùng Tổ Long Bát Âm, nâng cao đối với thân thể và nguyên thần nhanh hơn, còn mạnh hơn!
Càng kỳ diệu hơn là ở chỗ hắn có thể cảm giác được rõ ràng mỗi một ý nghĩ của mình, những tạp niệm đó hình như biến thành từng hạt châu rất nhỏ, không ngừng chuyển động ở trong dòng suy nghĩ của hắn, khiến cho hắn có thể rõ ràng làm ra phán đoán về ưu và khuyết.
- Nếu như ta từng bước tu luyện, chỉ sợ tốt xấu gì cũng phải mất mấy chục năm, ta lại có thể thành Phật làm tổ. Chỉ có điều ta cũng không muốn làm một tăng nhân. Đế Thích Thiên Vương Kinh vẫn chỉ có thể tham khảo tác dụng trong đó, vẫn phải chọn chỗ ưu điểm của nó, dung nhập vào trong Phách Thể Tam Đan Công của ta!
Tần Mục thầm nghĩ.
Qua nửa ngày, rất nhiều Phật quốc của Đế Thích Thiên Cảnh đưa tới nguyên liệu cần thiết để chế tạo cầu dịch chuyển trao đổi linh năng. Đế Thích Thiên Vương Phật vung tay lên một cái, vô số ngọc thạch di chuyển trên không trung. Ở giữa không trung, chúng được cắt mài chỉnh tề, ngọc thạch chồng chất, rất nhanh dựng ra được một tế đàn cỡ lớn.
Đế Thích Thiên Vương Phật lại nhanh chóng chế luyện các loại linh kiện, trực tiếp rèn thành hình, tạo thành linh kiện chủ thể của cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
Tần Mục đang tìm hiểu nghiên cứu xem làm thế nào để dung nhập Đế Thích Thiên Vương Kinh vào bên trong Phách Thể Tam Đan Công của mình. Trong lúc lơ đãng, hắn nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, thân thể thoáng chấn động, kinh ngạc nhìn Đế Thích Thiên Vương Phật luyện bảo.
- Thủ pháp luyện khí của hắn, cùng thủ pháp luyện khí của gia gia câm điếc có rất nhiều chỗ tương thông. Hắn tất nhiên không có khả năng tiếp xúc được với gia gia câm điếc. Như vậy, Đế Thích Thiên Vương Phật rốt cuộc có lai lịch ra sao? Hắn sẽ là người của thời đại Khai Hoàng sao?
Tần Mục suy nghĩ xuất thần. Đế Thích Thiên Vương Phật rất nhanh đã chế tạo ra được linh kiện chính. Hắn đưa tay ra ngoài chia ra. Tế đàn ngọc thạch tăng lên, từng cục ngọc thạch trách xa nhau, linh kiện chủ thể của cầu dịch chuyển trao đổi linh năng lại biến mất đến trong tâm tế đàn. Ngọc thạch hợp lại, từ bên ngoài nhìn vào chính là một tòa tế đàn, không nhìn ra được đồ vật bên trong.
Đế Thích Thiên Vương Phật hoàn thành xây dựng chủ thể, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tần Mục đang nhìn mình, hắn không khỏi cười nói:
- Ngươi nhìn ta làm gì?
- Không có gì.
Tần Mục lắc đầu, đi ra phía trước giúp hắn in xuống phù văn di chuyển trao đổi linh năng. Trong lúc lơ đãng, hắn hỏi:
- Vương phật trước kia là họ gì?
Đế Thích Thiên Vương Phật dừng việc trong tay, im lặng một lát, mặt lại giãn ra nở nụ cười nói:
- Không nhớ rõ.