Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Giọng nói vang lên, chung quanh liền vang dội tiếng vỗ tay.
Bảy tám cái máy quay đồng thời chiếu về phía Tô Yên, không ngừng hướng quay chụp.
Một chùm ánh đèn chiếu vào trên người cô, tức khắc thành tiêu điểm chú ý.
Tiếp đó MC trên sân khấu lại nói thêm
"Chúng ta cùng hoan nghênh Tô Yên lên đài nhận thưởng!"
Tô Yên ngẩng đầu, đứng dậy. Cô duỗi tay xách váy, miễn cho giày cao gót dẫm phải.
Một đường đi lên, Vay trắng thiết kế đuôi cá theo chuyển động của mà vẽ ra độ cung duyên dáng. Tinh xảo, cao quý. Hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.
Cô đi lên đài, đứng ở trước microphone, tiếp nhận cúp vàng.
Sau Đó, MC mở miệng
"Đầu tiên, chúc mừng cô đạt được giải thưởng ảnh hậu lần này, không biết cô có cảm nghĩ gì hay không?"
Rồi MC đưa mic cho Tô Yên, sau đó lui hai bước.
Tô Yên cầm microphone, đảo qua mọi người ở đây một vòng. Sau đó ánh mắt nhìn về phía camera gần mình nhất.
"Cảm ơn những người đã ủng hộ tôi, cũng cảm ơn sự nỗ lực của chính mình. Cảm ơn mọi người."
MC vốn dĩ cho rằng cô sẽ nói rất dài. Kết quả mới một câu đã kết thúc. MC sửng sốt một trận, theo sau vội vàng giảng hòa.
"Ha ha ha ha, được giải thưởng quý trọng như vậy, trong lòng cô ấy khẳng định rất kích động. Chúng ta hãy cho Tô ảnh hậu thời gian bình phục một chút tâm tình. Lúc sau khẳng định sẽ còn có một đống phỏng vấn đợi cô ấy đó."
Nói xong, Tô Yên gật gật đầu.
Lúc này Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, chị cười một cái về phía camera, lượng fan follow chị lên tới cả triệu người đó."
Tô Yên ngoan ngoãn nhìn về phía màn ảnh, lộ ra một khuôn mặt tươi cười. Sau đó đi xuống đài rồi tiến vào cánh gà.
Vừa đến hậu trường, một đám người đại diện trợ lý liền đứng lại đây. Người đại diện kích động đang muốn nói chuyện. Tô Yên chỉ cảm thấy đầu đau, tiếp đó liền không có ý thức.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Trước khi ngất xỉu, chỉ nghe được người đại diện điên cuồng kêu gọi người đến cùng thanh âm hỗn loạn.
······
Khi Tô Yên lần nữa tỉnh lại, đã là ở bệnh viện. Cách hôm nhận giải cũng đã một ngày.
Mí mắt Tô Yên động động rồi dần mở to mắt.
Người đại diện là một người phụ nữ hơi béo. Xem bộ dáng cô ấy gọi điện thoại nói chuyện làm việc thì có thể nhìn ra là người giỏi giang khôn khéo.
Người đại diện tên Trương Lệ, cũng xem như đã nhọc lòng lo từng chuyện lớn lớn bé bé cho Tô Yên. Trương Lệ cũng chỉ phụ trách mình Tô Yên.
Khi nhìn thấy Tô Yên tỉnh lại, Trương Lệ lập tức đi lên trước xem xét tình huống
"Em tỉnh rồi? Thân thể còn có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không?"
Tô Yên lắc đầu
"Không có."
Trương Lệ nhẹ nhàng thở ra
"Em là nhịn ăn đến hết chất dinh dưỡng, đói đến hôn mê bất tỉnh."
Tô Yên nghe, gật đầu.
Cô nhắm mắt lại, giữa mày còn có vẻ mỏi mệt. Quần áo trên người cũng là đồng phục bệnh nhân.
Trương Lệ nhìn cô, nhấn mạnh
"Tiểu Yên, em là do chị một tay dẫn dắt đến bây giờ, chị không thể nhìn em cứ tiếp tục như thế này được. Từ giờ trở đi, trong một tháng tới, chị sẽ không cho em tiếp nhận vai diễn gì nữa, em hãy nghỉ ngơi cho khỏe hẳn đi đã. Thân thể mới là quan trọng nhất."
Tô Yên gật gật đầu
"Được"
Từ vài câu nói của Trương Lệ, cô đã có thể hiểu rõ một chút. Nguyên thân có lẽ là chạy theo phong trào "gầy là auto đẹp" của giới nghệ sĩ, cho nên mới đói đến nông nỗi ngất xỉu.
Trương Lệ nghe thấy Tô Yên đồng ý, lại có điểm kinh ngạc. Phải biết rằng, tính tình Tiểu Yên là cho dù có chết, cuối cùng cũng chết ở nơi làm việc. Một khi cô đã quyết chuyện gì thì có 10 người cũng cản không nổi.