Lễ trao giải một trăm ca khúc hay nhất thế giới năm nay được tổ chức ở nước M, sau khi buổi lễ kết thúc, Ân Tử Duẫn đi cùng Kiều Tấn Vũ. Trên đường, Kiều Tấn Vũ hỏi Ân Tử Duẫn: "Anh gặp Ansel chưa? Cậu ấy thế nào?"
"Không được tốt lắm, gầy hơn, sắc mặt tái nhợt, có vẻ không muốn gặp tôi, xem như là trốn tránh người quen nhỉ?" Ân Tử Duẫn nói xong nở nụ cười phức tạp.
Kiều Tấn Vũ thở dài, khi anh ta nghe được tin tức Cận An nằm viện từ Lâm Trường Ca, và trở ngại tâm lý của Cận An mà Lâm Trường Ca tiết lộ, lo lắng của anh ta không thể nói hết, anh ta lớn hơn Cận An vài tuổi, đôi khi thật sự coi Cận An như em trai, biết cậu ấy không ổn như thế, trong lòng đâu có dễ chịu?
Ân Tử Duẫn ngược lại thấy tò mò với một chuyện, "Tôi nhớ là năm nay Ansel chỉ phát hành có một album, lại vào tháng Mười Hai, làm sao lại đoạt được giải thưởng lớn ca khúc yêu thích nhất vậy?" Những ca sĩ khác ra album sớm, tổ chức hoạt động mấy lần chính là vì nâng cao lượng tiêu thụ của album, thế mà lại không bằng lượng tiêu thụ chỉ hơn một tháng ngắn ngủi của Ansel?
Kiều Tấn Vũ cười khổ nói: "Tử Duẫn, anh không biết chuyện Ansel rút khỏi giới âm nhạc dẫn tới rung động thế nào đâu, ảnh hưởng của nó rất lớn. Fan hâm mộ của Ansel rất cuồng nhiệt, bình thường có Ansel, họ ít nhiều gì cũng còn lý trí tỉnh táo, nhưng lần nào họ đã gặp phải kích động quá lớn."
Kiều Tấn Vũ làm như nhớ tới điều gì, nụ cười càng đắng chát, "Khi album của Ansel phát hành vào tháng Mười Hai mới bán được hơn năm trăm nghìn bản, đến buổi lễ âm nhạc toàn châu Á cũng mới hơn chín trăm nghìn bản, cho nên hôm nay cậu ấy không giành được giải thưởng về album yêu thích nhất. Nhưng một tuần sau khi cậu ấy tuyên bố rút khỏi giới âm nhạc, anh có biết đã bán được bao nhiêu album không? Hai triệu bản, tất cả hai triệu bản đã được bán hết. Con số này đến hôm nay còn đang không ngừng tăng lên."
Ân Tử Duẫn có lẽ hiểu, anh ta cười khổ: "Hẳn bọn họ cảm thấy sau này không còn cơ hội giữ Ansel được nữa? Ít nhất là không còn cơ hội trong thời gian ngắn, cho nên mới liều mạng mua album cuối cùng?"
"Chắc là vậy." Kiều Tấn Vũ còn nhớ có một lần anh ta xem trên Wein thấy mấy fan hâm mộ bướng bỉnh của Ansel nói mình mua hơn hai mươi album, cất giữ thật kỹ, bên dưới có vô số +1 tán thành, còn có những tiếng rên la nói mình không mua được, xin mua lại với giá cao.
"Lần này Ansel xem như là nhân họa đắc phúc à?" Ân Tử Duẫn nghĩ, trên thế giới này sẽ không xuất hiện người thứ hai giống Ansel, đúng vậy, ai có thể giống Ansel được chứ.
Kiều Tấn Vũ lắc đầu: "Tôi nghĩ, Ansel sẽ không để ý đến giải thưởng đâu, bây giờ với cậu ấy, có lẽ là hận không thể cách xa chúng."
Ân Tử Duẫn im lặng, lát sau mới hỏi: "Nếu tới nước M rồi, Tấn Vũ, anh không định đi gặp Ansel sao?"
"Không được." Kiều Tấn Vũ thả lỏng người, tựa vào ghế xe, "Trong nước còn có nhiều việc, với lại, Ansel cũng không muốn gặp chúng ta."
"Sự việc về Thân Tinh còn chưa giải quyết xong?"
Kiều Tấn Vũ cười lạnh, "Sắp rồi, anh Lâm nói đã có cửa đột phá, hơn nữa, Thân Tinh kia đúng là có gan làm loạn."
Ánh mắt Ân Tử Duẫn cũng có chút tàn nhẫn, anh ta nói: "Cả gan làm loạn sao? Cô ta nên xem người mình đắc tội là ai."
Ở nước Z, do có tin tức từ phía Thân Tinh, tuần san Ngu Hỏa, cũng chính là toà soạn mà phóng viên Kim Kiều được Thân Tinh tìmtới làm việc, ngày hôm sau liền đăng tin tức dựa theo những gì Thân Tinh nói rồi thêm mắm thêm muối cái gọi là "Sự thật".
Bài viết đưa tin, công ty giải trí Phi Dương tự tiện xông vào nhà dân, dùng thủ đoạn cường ngạnh mang Ansel đi, dựa theo những lời cô Thân Tinh người sống cùng Ansel nói, người của công ty Phi Dương không hài lòng khi Ansel tự ý rời khỏi vòng giải trí, không cam lòng chịu tổn thất lớn, muốn bức bách Ansel đền bù, thậm chí cầm gậy đánh uyên ương, không chịu tha cho cô và Ansel. Cô Thân Tinh còn nói Ansel đã mất trí nhớ, nhưng lại tránh né về tai nạn gây ra, vậy thì rốt cuộc Ansel mất trí nhớ là ngoài ý muốn hay là do con người gây ra? Nếu do người gây ra, thì vì nguyên nhân gì? Vì tình? Báo thù? Hay là vì điều gì khác?
Tin tức độc nhất vô nhị của tuần san Ngu Hỏa vừa ra, vòng giải trí lại sôi trào lần nữa, vô số người, nhất là fan hâm mộ của Ansel, trước không bàn đến tính thật hư của tin tức mà đều bị "Ansel mất trí nhớ" kia làm cho kinh hãi. Bọn họ không ngờ, từ sau khi Ansel tuyên bố rút khỏi giới âm nhạc đã không thấy tung tích, một người đang sống sao lại không có chút tung tích nào? Chẳng nhẽ đúng như tuần san Ngu Hỏa nói, Ansel thực sự gặp kiếp nạn mất trí nhớ?
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, Lâm Trường Ca xem bài báo của tuần san Ngu Hỏa cười lạnh liên tục, thông tin giả dối liếc mắt có thể nhìn ra lại dám đưa ra thế này, xem ra tuần san Ngu Hỏa muốn tiền đến điên rồi. Nhưng Lâm Trường Ca cũng rất bất đắc dĩ, đây là với những fan hâm mộ của Cận An, cũng không biết có phải vì thần tượng đột nhiên rút khỏi giới âm nhạc nên kích thích họ, bây giờ vừa có chút gió thổi cỏ lay, dù thật hay giả, luôn dẫn đến rung động rất lớn trong fan hâm mộ, khiến họ có một vài hành vi cực kỳ kích động.
Lâm Trường Ca thở dài, nhớ lại tối qua anh ta gặp người đàn ông rất giống Cận An, anh ta đã đoán được sơ sơ suy nghĩ của Thân Tinh. Người phụ nữ kia cho tới giờ không hề nghĩ đến việc để người đàn ông đó thay thế Cận An, cô ta giữ người đàn ông đó là muốn dùng hành động điên cuồng bức Cận An ra mặt. Nếu đổi là nghệ sĩ khác, bị cô ta tạo ra vụ việc như thế, có lẽ đã sớm đứng ra mở họp báo giải thích về dòng trạng thái trên Wein rồi.
Nhưng mà, đâu có thể ngờ Cận An vì trở ngại tâm lý đã sớm rời khỏi nước Z, hơn nữa còn vô cùng né tránh những chuyện trong vòng giải trí? Cho nên người phụ nữ Thân Tinh kia chỉ có thể càng làm càng quá giới hạn, hành động cũng càng điên cuồng, tuy khiến người khác cảm thấy nực cười, người sáng suốt có thể nhìn ra thật giả, tuy nhiên, đôi khi có một số việc làm ầm ĩ quá, huyên náo quá lâu, có lẽ sẽ thành sự thật.
Về tư liệu của người đàn ông kia, anh ta vẫn đang cho người điều tra, tin rằng sẽ nhanh chóng tra ra được. Đang suy nghĩ, điện thoại bàn của Lâm Trường Ca vang lên, anh ta cầm ống nghe lên nghe người bên kia nói, sau đó mở máy tính, đăng nhập vào hòm thư, xem một bản tư liệu, cái gì cũng hiểu.
Lâm Trường Ca bấm lên một phím trên điện thoại, căn dặn Bí Thuật: "Báo với phòng quan hệ công chúng, chiều nay công ty sẽ mở họp báo nhằm vào những chuyện Thân Tinh gây ra."
"Vâng, ông chủ."
Thân Tinh ở nhà, cô ta lo lắng đi tới đi lui, trên nét mặt, ánh mắt cô ta tràn ngập sự điên cuồng và cố chấp, miệng mấp máy không ngừng, cẩn thận có thể nghe được cô ta nói: "Ansel, em chỉ muốn gặp anh, vì sao anh không xuất hiện, em đã yêu anh nhiều năm vậy mà, Ansel, Ansel, Ansel..."
Một giờ ba mươi phút chiều, kỳ lạ là, trừ kênh địa phương của nước Z, các đài truyền hình lớn chỉ cần có thể đến hiện trường họp báo của công ty Phi Dương đều sẽ truyền hình trực tiếp từ đây. Cách thời gian họp báo chính thức còn nửa tiếng, người bên phòng quan hệ công chúng xuất hiện chuẩn bị, được các nhà truyền thông lớn vây quanh.
Thân Tinh mở TV, cô ta thấy trên ti vi phát buổi họp báo, ánh mắt trở nên vẩn đục, trở nên bất kham, cô ta giật mạnh túi xách, mặc kệ tất cả, ngay cả cửa cũng quên khóa, lao ra khỏi nhà, cô ta muốn đến buổi họp báo!
Hai giờ chiều, buổi họp báo của công ty Phi Dương chính thức bắt đầu, Lâm Trường Ca dẫn Bí Thuật và trợ lý bước lên, anh ta chào hỏi đơn giản với mọi người rồi đi thẳng vào vấn đề, anh ta nói: "Mục đích buổi họp báo hôm nay, chắc chắn tất cả mọi người đều rõ ràng. Ansel là nghệ sĩ của công ty giải trí Phi Dương, tới hôm nay, song phương chúng tôi vẫn còn hợp đồng, bảo vệ nghệ sĩ luôn là công việc quan trọng nhất của công ty Phi Dương, công ty Phi Dương là hậu thuẫn, là cái ô bảo vệ của nghệ sĩ.
Mọi người đều biết, vừa qua trên người Ansel xảy ra rất nhiều chuyện, đâu đâu cũng có tin tức thật thật giả giả, sở dĩ công ty Phi Dươngkhông đứng ra giải thích, không có dập tắt, không phải vì cam chịu, mà là, chúng tôi vẫn cho rằng, những người yêu quý Ansel cho dù Ansel có đi thì hôm nay vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh và lý trí, phân rõ thật giả, sẽ không để Ansel khó xử.
Đáng tiếc, có những người lại nhân cơ hội này mà bông đùa fan hâm mộ, sỉ nhục Ansel. Xin thứ lỗi thì tôi dùng từ sỉ nhục, bởi vì với tư cách người đại diện và người khai quật Ansel tôi rất tức giận, hôm nay tôi cũng không có cách nào uyển chuyển và lịch sự nói chuyện với mọi người.
Một chuyện cỏn con có thể gây ra sóng to gió lớn, cuối cùng tôi đã thấy được. Bắt đầu từ ngày cô Thân kia đăng trạng thái trên Wein đến nay đã được hai mươi ngày. Trong hai mươi ngày này lại vẫn tạo ra chuyện Ansel mất trí nhớ, công ty Phi Dương bắt nhốt phi pháp Ansel vân vân thật khiến người ta vừa thấy nực cười vừa thấy tức giận. Bởi vậy, công ty Phi Dương chỉ có thể đứng ra giải thích và làm sáng tỏ, trả lại cho công ty Phi Dương và Ansel sự yên bình.
Đầu tiên, tôi muốn làm sáng tỏ, về dòng trạng thái cô Thân đăng trên Wein, chuyện Ansel cầu hôn với cô ta, buổi họp báo trước tôi đã nói rõ nên không đề cập đến nữa. Đồng thời, đối với chuyện cô Thân quở trách công ty Phi Dương cầm gậy đánh uyên ương, công ty Phi Dương chưa từng làm. Từ trước tới nay công ty Phi Dương không phản đối chuyện tình cảm của nghệ sĩ, còn ủng hộ họ tìm được người bầu bạn trong cuộc sống, thậm chí làm ra rất nhiều hành động bảo vệ chuyện tình cảm của nghệ sĩ, bao gồm việc giao lưu với fan hâm mộ, công bố với công chúng, không giấu diếm chút nào, cho nên, chuyện cầm gậy đánh uyên ương thật quá mắc cười, cũng đã làm sáng tỏ từ trước, Ansel và cô Thân vốn không quen biết, tại sao lại nói đến chuyện yêu đương.
Thứ hai, về chuyện cô Thân nói muốn tổ chức họp báo đồng thời có Ansel tham dự, sau đó lại thông qua tuần san Ngu Hỏa nói đến chuyện Ansel mất trí nhớ, công ty Phi Dương cũng muốn làm sáng tỏ. Trước đó, chúng tôi xin giới thiệu cho mọi người một người."
Đột nhiên, trong lòng phóng viên dưới đài hoặc fan hâm mộ vòng ngoài đều hồi hộp, có chút chờ mong, chẳng lẽ Ansel sắp đi ra?
Anh Trần và trợ lý của anh ta dẫn người đàn ông kia đi ra, sắc mặt người đó cực kỳ phờ phạc yếu ớt, thậm chí bước đi cũng lảo đảo không có sức.
Fan hâm mộ bên ngoài chợt thét chói tai: "Là Ansel - Ansel! Ansel! Ansel!"
Phóng viên đều rối rít chụp ảnh, âm thanh tách tách vang lên không ngừng.
Lâm Trường Ca cười nhạt, nhìn cửa vào hội trường, anh ta đang đợi, đợi người phụ nữ điên cuồng kia xuất hiện, với hành vi của người phụ nữ đó, anh ta hoàn toàn có lý do tin rằng sau khi cô ta biết về buổi họp báo sẽ xông vào hội trường.