*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tống Thi Vũ chỉ im lặng không nói gì. Cô khẽ gật đầu.
Đúng lúc này.
“Thưa ông! Vừa rồi nhận được thông báo, nói rằng cách chúng ta chưa tới mười kilomet có một chiếc Audi từ thành phố Long Môn chạy tới. Tốc độ đã đạt tới 200km/h! Hình như là đuổi theo chúng ta!”, tài xế lái xe sau khi tắt điện thoại bèn quay đầu lại kêu lên với ông cụ.
Người từng lái xe đều biết, nếu tốc độ chiếc xe mà tăng lên tới hai trăm thì điều đó có nghĩa là gì. Điều đó có nghĩa là bánh xe gần như không chạm mặt đất. Nếu mà xảy ra tai nạn thì chỉ có nước về chầu Diêm Vương.
Ông cụ Lục nghe thấy vậy bèn đanh mặt: “Không thể nào! Lẽ nào lại là thằng nhóc đó?”
“Cụ thể chưa rõ, chúng ta có cần cử người chặn lại không ạ?”, người tài xế nói với vẻ suy tư.
Khu vực ngoại thành của thành phố Hải Môn.
Mạc Phong nắm chặt vô lăng, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía trước. Mười kilomet đối với một chiếc xe đang chạy 200km/h mà nói thì chỉ cần chưa tới mười phút!
“Há há! Đuổi kịp rồi!”
Tầm nhìn của anh rất đỉnh, từ xa anh đã nhìn thấy một chiếc Rolls - Royce đang chạy ở ngay gần phía trước, dường như đi rất chậm. Mạc Phong chỉ cần lái với tốc độ chưa tới tám mươi kilomet một giờ, trong chưa đầy ba phút anh đã đuổi tới phía sau xe.
Hạ cửa kính xe xuống liền nhìn thấy họng súng đen thò ra từ cửa kính sau của chiếc Rolls - Royce.
Ngay tức thì, anh phi thẳng xe va chạm với chiếc Rolls - Royce, khiến xe lắc lư dữ dội, tên định nổ súng cũng bị lắc lư theo.
Trong chiếc Rolls - Royce...
Ông cụ Lục sầm mặt xuống: "Cái tên Tống Thanh Sơn vô dụng này, rồi sau này tao sẽ bắt cả nhà họ Tống phải quỳ xuống xin lỗi tao! Lại còn muốn thống lĩnh bến cảng, tao khinh!"
Tống Thi Vũ lúc này đang nằm trong lòng ông ta, quở trách: "Ông đã nói là chỉ cần tôi theo ông, ông cam đoan sẽ bảo kê địa vị của nhà họ Tống ở vùng duyên hải mà! Ông đã hứa với tôi!"
Bịch!
Ông ta túm tóc Tống Thi Vũ rồi giật mạnh: "Đúng thế! Tôi có hứa với em, nhưng nào ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy! Nhà họ Tống em còn không đối phó được với thằng nhãi đấy này thì tôi sao có thể yên tâm giao bến cảng vùng duyên hải cho chứ?"
Giây trước ông ta còn không tin là Mạc Phong đang đuổi theo, nhưng vừa rồi bị xe đâm, ông ta hoàn toàn chắc chắn, ngoại trừ thằng nhãi này ra thì ai dám làm chuyện đó chứ.
Đã đặt chân tới địa bàn của mình rồi mà còn bị thằng nhãi này bám đuôi, bị truyền ra ngoài thì chẳng phải sẽ thành trò cười sao?
“Thông báo cho mọi người, gọi hết người trong gia tộc ra cho tao, nếu hôm nay tao không giết chết thằng nhãi này, tao thề tao không làm người nữa!”, vẻ mặt ông cụ Lục tối sầm xuống, tức giận quát.