Cố Kiều Niệm biết.
Bây giờ còn đang ghi hình.
Camera cũng chưa đóng.
Hơn nữa xung quanh cô và Cung Dịch còn có những thực tập sinh khác.
Cung Dịch quá trớn một cách trắng trợn!
Cố Kiều Niệm khiếp vía một trận.
Cô chưa kịp giật mình xong, Cung Dịch đã cầm áo khoác đứng lên, giống như không có việc gì, bảo Khương Bân đi tìm một chỗ, anh mời mọi người ăn cơm.
Khương Bân thích náo nhiệt, liền vui vẻ đi chuẩn bị.
Cố Kiều Niệm đứng dậy, chào hỏi mọi người xong thì chuẩn bị đi ghi hình phỏng vấn.
"PD không đi sao?" Khương Bân tiếc nuối hỏi.
"Không đi." Cố Kiều Niệm lắc đầu: "Mấy em nhất định phải bắt nạt Cung Dịch một trận cho ra nhẽ giúp chị.”
"PD không đi là đúng rồi, bởi vì Cung Dịch may mắn được hợp tác với PD trên sân khấu nên chúng em kêu cậu ấy mời ăn cơm, nếu PD đi cùng thì điều đó có nghĩa là gì? Có nên sửa thành hôn lễ luôn không?"
Không biết là ai nói to câu này.
Sau đó chính là trận cười vang.
Điểm này của con trai đều luôn kỳ lạ như vậy.
Cố Kiều Niệm cạn lời.
Cô cảm nhận được Cung Dịch đang nhìn cô.
Vẫn là loại ánh mắt mang theo ý cười.
Cô không nhìn cũng có thể tưởng tượng ra, nhất định giờ phút này trong đôi mắt anh tràn ngập vẻ ngây thơ vô tội.
"Nói vớ vẩn."
Cố Kiều Niệm giả bộ làm vẻ mặt cảnh cáo.
Đúng lúc này người biên kịch chạy tới, thúc giục Cố Kiều Niệm đi đến phòng ốc làm phỏng vấn.
Cố Kiều Niệm liền đi theo người biên kịch.
Tuy rằng phần lớn mọi người vô cùng phấn khích.
Nhưng vẫn còn một ít người, đứng vui đùa ở bên cạnh, nhìn chằm chằm vào tất cả tương tác giữa Cố Kiều Niệm và Cung Dịch ban nãy.
Sự không cam lòng và sự hối hận từng bước xâm chiếm lấy trái tim.
Người này.
Tất nhiên là Vưu Vi, người đang đứng bên bờ vực bị loại.
anh ta đã hoàn toàn đắc tội với Nghiêm Trình Thành.
Hơn nữa ở trong chương trình lúc sau và chương trình Diễn Sinh, đoạn bị cắt bỏ, đúng là hành động tìm đường chết số một.
Công ty của anh ta định liên lạc với Hoàn Ảnh.
Lại bị Nghiêm Trình Thành dùng tin nóng ở trên mạng để bôi đen căn cứ xác thực của anh ta.
Hơn nữa còn nói lời hung ác.
Công ty của Vưu Vi bảo vệ anh ta, sau này chỉ cần Nghiêm Trình Thành có được hạng mục nào, thì hạng mục đó sẽ không dùng nghệ sĩ của anh ta nữa.
Bởi vậy công ty bỏ mặc anh ta.
Đơn giản mà nói.
Vưu Vi đã bị người thành thạo trong ngành như Nghiêm Trình Thành nhẹ nhàng phong sát.
Cũng may...
Cuối cùng, Cố Kiều Niệm mạnh bạo buộc chặt anh ta với Hứa Hi Nghiên ở chung một chỗ.
Nếu không... qua một khoảng thời gian nữa, anh ta e là ngay cả cơm cũng không có mà ăn.
Bình tĩnh.
Nhất định phải bình tĩnh.
Có lẽ chờ Cố Kiều Niệm chơi chán Cung Dịch, Nghiêm Trình Thành có niềm vui mới thì sẽ không ai chú ý đến anh ta nữa.
Đến lúc đó, anh ta có thể huy hoàng lại như xưa.
Đúng...
Anh ta nhất định có thể đợi đến ngày đó.
Cố Kiều Niệm đến phòng ốc.
Hôm nay ghi hình, sẽ phát sóng chương trình Diễn Sinh vào thứ tư tuần sau.
Cũng coi như là lần cuối cùng Cung Dịch ghi hình.
Các cố vấn đều phải phát biểu một chút quan điểm của mình về chuyện Cung Dịch ngừng thi đấu.
Cố Kiều Niệm cũng không ngoại lệ.
Khi bị đạo diễn hỏi, Cố Kiều Niệm nhếch khóe miệng.
"Lúc biết Cung Dịch ngừng thi đấu, suy nghĩ đầu tiên của cô là gì?"
Cố Kiều Niệm cười: "Đánh chết thằng bé thối tha này."
Đây thật sự là suy nghĩ của cô vào lúc đó.
"Còn bây giờ thì sao?"
Cố Kiều Niệm nghĩ ngợi: "Vẫn không thể chấp nhận được, khi Cung Dịch tham gia Thần tượng quốc dân, tất cả mọi người đều biết cậu ấy không có trụ cột, sau đó mọi người cũng thấy được, cậu ấy trời sinh là người tỏa sáng ở trên sân khấu, ừm... Cho nên tôi cảm thấy thật đáng tiếc. Nhưng tôi cũng tin tưởng người ưu tú và nỗ lực như cậu ấy, dù không làm idol, đi làm việc khác cũng có thể tốt như nhau."
Kế tiếp, tổ đạo diễn cũng hỏi một số quan điểm của học viên khác.
Cùng với cảm giác lần trước cố vấn lên sân khấu.
Cố Kiều Niệm trả lời từng câu.
Gần mười phút đã ghi hình xong.
Cố Kiều Niệm lễ phép cảm ơn nhân viên công tác ở hiện trường, sau đó vì đã xong công việc của hôm nay nên chuẩn bị trở về nghỉ ngơi sớm.
Cố Kiều Niệm tháo tai nghe xuống rồi lập tức đi đến ga - ra, chuẩn bị trở về.
Ngày mốt cô phải tham gia buổi tiệc tối từ thiện đầu tiên từ sau khi trọng sinh.
Buổi tiệc tối từ thiện này gần như là buổi tiệc tối bán đấu giá từ thiện lớn nhất ở trong nghề.
Tóm lại, ngày hôm đó, toàn bộ giới giải trí và các phu nhân giới nổi tiếng, đều sẽ tranh giành khoe sắc tại buổi tiệc tối từ thiện này.
Thường vào ngày này, các lịch sử đen của nữ minh tinh cũng được tung ra nhiều nhất.
Trang điểm không tốt, quần áo không đẹp, khí chất khó coi và còn nhiều thứ khác, nếu bạn có một chút tỳ vết nào.
Người đối diện bạn sẽ đạp bạn xuống.
Nói chung kết cục sẽ không quá tốt.
Hơn nữa, sánh ngang với chuyện này là, Cố Đại minh tinh không thể thua.
Cho nên hai ngày này nghỉ ngơi rất quan trọng.
Cố Kiều Niệm tính toán tỉ mỉ, chỉ cần nghỉ ngơi tốt là đã thắng hơn một nửa.
Đương nhiên, nghỉ ngơi tốt với điều kiện tiên quyết là Cung Dịch không làm yêu quái.
Sau khi lên xe, Cố Kiều Niệm uống một cốc nước lớn.
Thấy Chu Chu liên tục xem điện thoại, lúc xem điện thoại, trên mặt còn lộ ra nụ cười kì quái.
"Hách Tiểu Điềm đâu?"
Cố Kiều Niệm hỏi.
"Cô ấy cùng Tiểu Cổ đi chuẩn bị lễ phục cho chị vào ngày mốt rồi."
Chu Chu cất điện thoại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn còn treo một nụ cười thô lỗ.
Cố Kiều Niệm: "..."
Nhìn cô ấy, sao bỗng nhiên mình lại cảm thấy cái đó không thích hợp cho trẻ con nhỉ?
"Ghi hình lâu như vậy, chị chưa ăn một chút nào, chị muốn ăn gì? Em kêu cơm hộp nhé!" Chu Chu nói
Cố Kiều Niệm lắc đầu: "Một chút nữa Cung Dịch tới tìm chị."
Chu Chu ngẩn ra.
Sau đó vẻ mặt bắt đầu kì lạ: "Chị chuẩn bị thu nhận cậu ấy hả?"
Cố Kiều Niệm suy nghĩ một chút: "Thu nhận hay không thu nhận để nói sau đi, Cung Dịch vẫn còn nhỏ đấy, em cũng biết, tình huống của cậu ấy tương đối đặc biệt..."
"Cho nên không định muốn sao?" Lúc Chu Chu hỏi câu này, bạn cẩn thận quan sát là có thể cảm giác được cô ấy có hơi thất vọng.
"Muốn."
Cố Kiều Niệm hùng hồn nói.
"Vậy sao chị nói chị không định thu nhận?" Chu Chu than thở.
Cố Kiều Niệm đột nhiên nhấp khóe miệng nở nụ cười: "Thu nhận có nghĩa là chị muốn trải qua tương lai cùng cậu ấy, còn không thu nhận nghĩa là..."
"Hả?" Chu Chu nhìn chằm chằm Cố Kiều Niệm.
"Chị chỉ đơn giản là muốn hưởng thụ cơ thể của cậu ấy." Cố Kiều Niệm nói xong, càng cười thoải mái.
Chu Chu: "..."
Phiên dịch lại chính là chỉ ngủ mà không phụ trách?
"Dù sao chị nghĩ kỹ rồi, hưởng lạc cho thỏa thích trước, chuyện khác để sau đi." Cố Kiều Niệm rũ mí mắt, lại uống một ngụm nước: "Gặp được người đã nghĩ đến chuyện đầu bạc răng long, trên thế giới này làm gì có chuyện tốt như thế. Có cái cơ thể trẻ khỏe đẹp trai cực phẩm cho em ngủ vài năm, cũng tính là buôn bán lời, em nói xem có đúng không?"
Sau lần gặp mặt ở Hoàn Ảnh, Cố Kiều Niệm và Cung Dịch đều không liên lạc với nhau.
Giống như có một sự ăn ý.
Ai cũng không vội vàng đi về phía trước.
Đều đang chờ đối phương tiếp thu tốt mối quan hệ này.
Chỉ khi đối phương tiếp thu tốt, tìm thấy cách ở chung mà bản thân cảm thấy thích hợp nhất.
Mới có thể mang phần tình cảm này đến sung sướng, khai triển vô cùng nhuần nhuyễn.
Mà cách của Cố Kiều Niệm.
Chính là sáu chữ kia.
Hưởng lạc cho thỏa thích trước.
Không có anh.