Cũng không bao lâu, Lạc Thiên quay đầu lại nhìn sân rộng đã không có bóng người, chỉ để lại một không gian vắng lặng kia không khỏi thở dại, trong tiếng thở dài không nói ra được cô đơn.
Có một bí mật hắn không nói cho bất kỳ ai biết, đó là năm đó cha mẹ của Lạc Tuyết chết lúc có một chút trách nhiệm của hắn, vì vậy hắn mới cảm thấy có lỗi với nàng, dù chuyện này hắn không hề có một tia áy náy, nhưng đời này hắn đã xem Lạc Tuyết là thân nhân nên hắn không muốn nàng biết kẻ tuy không phải là huynh ruột của nàng nhưng nàng vẫn xem hắn là huynh ruột là nguyên nhân cho cái chết của phụ thân cùng mẫu thân mình.
Như vậy sau này mọi chuyện sẽ căng thẳng hơn, đã vậy thì đau dài còn không bằng đau ngắn còn hơn, còn về Nam Cung Vân thì hắn không lo lắng, dù sao bây giờ hai người vẫn còn một niềm an ủi là Lạc Tuyết, thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả, bọn họ dần dần sẽ quên lãng cái kia bọn họ đã từng yêu thương, chăm lo đứa con trai, tuy rằng làm vậy có chút tàn nhẫn nhưng như vậy đã là tốt nhất, dù sao nếu sau này Lạc Tuyết và Lạc Thiên nếu thật sự trở mặt vậy hai người họ sẽ bị kẹp ở hai bên, như vậy tại sao không lựa chọn một người rời đi khỏi ba người khác để ba người còn lại có thể vui vẻ đây?.
Tuy nhiên hắn có một số thủ đoạn khác để chuyện này được giấu kín vĩnh viễn, nhưng hắn không muốn làm vậy, mà hắn cũng không biết tại sao mình lại lựa chọn như vậy, có lẽ giống như Huyền Vấn Thiên nói đi, hắn là một kẻ cô đơn, nó bắt nguồn từ chỗ sâu nhất của hắn, dù hắn có người hắn yêu hay người yêu hắn thì sau này hắn vẫn là như vậy cô đơn.
……….
Trở về phòng lúc Lạc Thiên ngẩn người một lát rồi chậm rãi ngồi xếp bằng bắt đầu uẩn dưỡng Hư Vô Chi Mâu, hắn tính cách chăm chỉ nên chỉ cần rảnh là sẽ ngồi xuống tu luyện.
Mà thời gian đấu giá như vậy cũng sắp đến rồi đi, thời gian mấy trăm năm cũng đã đủ cho mấy người kia sắp xếp, bây giờ mọi thứ đã xong xuôi vậy cũng là lúc nên bắt đầu đấu giá.
Một trăm năm sau.
Đang ngồi tu luyện Lạc Thiên chậm rãi mở mắt, hắn dường như cảm nhận được cái gì đó, lập tức lách người rồi biến mất tại chỗ.
….
Tại một căn phòng trong, có sáu người đang ngồi đấy, một bên Kiếm Nhất một người, một bên là năm cái nam tử khuôn mặt đều mang theo uy nghiêm, ánh mắt cũng giống nhau mang theo lăng lệ ác liệt, bọn trên người đều mặc chiến giáp.
“Các ngươi đã tới.” Kiếm Nhất nhìn năm người lạnh nhạt nói, lời nói trong thể hiện có quen biết. Trong Yến Lâm Cung bây giờ đã không còn Thiên Tử Thiên đám người, bọn họ đều về chuẩn bị, cho nên lần này chỉ để lại Kiếm Nhất.
“Tiền bối cũng tới sớm hơn ta nghĩ.” Cầm đầu nam tử cũng bình tĩnh chậm rãi nói, bởi vì hắn biết người trước mắt là phân thân nên cũng không quá cung kính, mà hắn là một vị có chín cái Thần Ngân Chân Quân, tên là Phi Tùng, là một vị đội trưởng của Thiên Chiến Quân, lần này là vì đấu giá mà tới, bọn họ hiển nhiên là được lệnh phụ trở Lạc Thiên giành được Thế Giới Thạch.
Tuy rằng hai bên có chút mâu thuẫn nhưng nếu có thể tăng lên chiến lực cho vũ tụ vậy thì cái này mâu thuẫn cũng không phải là không thể tạm thời đè ép xuống.
“Hừ, mấy lão đầu kia cũng chưa chắc đã tình nguyện cho lần này đấu giá, nhưng dù vậy ta cũng không hi vọng các ngươi có cái gì cử động mờ ám, nếu không các ngươi năm người để lại xác ở cái này Vô Cực vũ trụ đi.” Kiếm Nhất tuy là phân thân nhưng thần thái bá đạo, lạnh lẽo nhìn năm người, ánh mắt kia như một thanh Tuyệt Thế Thiên Kiếm bất cứ lúc nào cũng có thể trảm giết tất cả vậy.
Thiên Tinh Cung và cao tầng của Thiên Chiến vũ trụ mâu thuẫn cũng không phải là ngày một ngày hai, cả hai đều muốn thôn tính lẫn nhau, nhưng đáng tiếc nếu thật sự đánh nhau vậy Thiên Chiến vũ trụ sẽ nội loạn, dù sao bên trong cao tầng của Thiên Chiến vũ trụ cũng không phải không có người đặt cược đứng về Thiên Tinh Cung, tới lúc đó mấy cái vũ trụ khác tấn công vậy bọn họ rất khó có thể chống đỡ, chính vì vậy hai bên vẫn kìm chế nhau.
Tuy nhiên lần này Lạc Thiên biểu hiện quá kinh khủng, hắn thực lực đủ uy hiếp thậm chí là chém giết bất kỳ vị nào Chân Quân có mười cái Thần Ngân, cho nên Thiên Tinh Cung đám người rất e ngại Thiên Chiến vũ trụ sẽ ngăn đường Lạc Thiên lấy được Thế Giới Thạch, chính vì thế lần này Kiếm Nhất không nói nhảm, vừa gặp mặt là một câu uy hiếp, hai câu đe dọa.
Mà hắn lời nói này không phải là cái gì nói ngoa, lần tới bản tôn của hắn sẽ đích thân tới, như vậy nếu năm người này thật sự có cái gì mờ ám vậy bọn họ chắc chắn sẽ bị hắn động thủ không nương tay, quản chi phía sau họ là đám người kia.
“Tiền bối nói đùa, lần này bọn ta đích thật là giúp Thiếu Chủ lấy được Thế Giới Thạch mà không phải là ngăn cản, chính vì thế ngài yên tâm.” Phi Tùng Chân Quân nhìn thái độ của Kiếm Nhất cũng không nổi giận mà cam đoan gật đầu, mà những người sau cũng vậy, bọn họ được xem là người bảo vệ của Thiên Chiến vũ trụ, chính vì thế bọn họ sẽ không làm những chuyện khiến Thiên Chiến vũ trụ rơi vào nội loạn, cho dù là cao tầng ra lệnh cũng vậy, bởi vì mỗi người đều có kiên trì riêng.
Còn gọi Lạc Thiên một tiếng là Thiếu Chủ cũng là cam tâm tình nguyện, đời này hắn kinh diễm đã vượt qua đời trước quá nhiều, bây giờ thực lực của hắn cũng đủ tư cách để bất kỳ vị nào Chân Quân phải kiêng kỵ, chính vì thế không ai cảm thấy gọi cái này từ Thiếu Chủ có cái gì không ổn.
“Ta cũng hi vọng mấy vị có thể trợ giúp mà không phải là đùa giỡn cái gì thủ đoạn.” Phu Tùng vừa nói xong lúc Lạc Thiên thanh âm cũng vang lên, trong phòng không biết lúc nào đã tới một nam tử đang đứng ở trước mặt bọn họ.
Nhìn thấy các Lạc Thiên xuất hiện lúc mấy người có chút kinh dị rồi bình tĩnh lại, hiển nhiên đã biết Lạc Thiên bây giờ đã không phải ai cũng có thể phỏng đoán, một vị có vài món Vũ Trụ Chi Binh, đạo tâm thì đã Siêu Thoát đủ uy hiếp bất kỳ cái gì Chân Quân, hơn nữa nghe nói còn có một vị tổ tiên cực mạnh, tuy rằng bị phong ấn nhưng không ai dám nói vị kia ra được một lần có thể ra được lần thứ hai hay không, dù sao không phải ai cũng nguyện ý ăn một quyền mang theo một cái trung vị thế giới sức mạnh.
“Bọn ta vì Thiên Chiến vũ trụ.” Phi Tung đám người không trả lời mà nói như vậy, hắn nói đã rõ ràng, bọn họ không giúp bên nào, chỉ cần có lợi cho vũ tụ thì bọn hắn sẽ làm.
“Đã vậy làm phiền mấy vị.” Lạc Thiên cũng hiểu ý gật đầu, thực tế rất nhiều người đều kính nể mấy vị đội trưởng của Thiên Chiến Quân, bởi vì bọn họ tất cả chỉ lấy bảo vệ và cống hiến cho vũ trụ là mục tiêu đầu tiên, cũng chính vì vậy dù đã từng có mâu thuẫn với nhau nhưng Lạc Thiên vẫn luôn dành cho họ đủ tôn trọng.
“Lần này các vị đem theo bao nhiêu tài nguyên.” Cuối cùng Lạc Thiên khẽ hỏi một câu quan trọng nhất, hắn cũng muốn biết lần này rốt cuộc Thiên Chiến vũ tụ bỏ ra bao nhiêu, nói thật tài nguyên bây giờ hắn đã không quan tâm, dù sao vừa rồi gặp Lạc Quan Lang lúc hắn đã lấy được một số lượng cực lớn tài nguyên, phải biết Lạc Quan Lang nhưng là Vua một cái Thần Quốc đã từng trấn áp tất cả Thần Quốc cùng Thần Cung, chưa kể hắn trong thời gian qua lấy được nơi khác tài nguyên, như vậy có thể nghĩ nhiều như thế nào.
Mà trong này tuy rằng có thể không nhiều bằng một cái vũ trụ tài nguyên nhưng có rất nhiều thứ quý giá mà những vũ trụ khác không có.
“Việc này ngài yên tâm, lần này đấu giá chỉ dùng vật trân quý mà không sử dụng Khoáng thạch hay linh thạch các loại nên bọn ta đem rất nhiều thứ tốt tới, trong đó có mấy món đồ khá kinh khủng.” Phi Tùng cũng gật đẩu rồi ném một cái giới chỉ cho Lạc Thiên xem, nói là giới chỉ còn không bằng là một cái không gian sánh bằng thế giới loại nhỏ đi.
Tiếp nhận giới chỉ lúc Lạc Thiên nhìn sơ qua, trong này tất cả đều là những bảo vật cùng Thần Dược khá kinh khủng cùng lai lịch kinh thiên, vừa nhìn Lạc Thiên đã biết được những thứ này có thể đổi được một viên Thế Giới Thạch, tuy nhiên trong này những thứ tốt dù Lạc Thiên cũng rung động trước tài nguyên của một vũ trụ.
“Không tồi, những thứ này đã đủ, chỉ cần những vũ trụ khác không ra giá quá cao vậy thì mọi chuyện đã trong tầm kiểm soát.” Lạc Thiên không trả lại mà thu hồi giới chỉ khẽ gật đầu, hắn là người đi đấu giá lần này nên hắn trực tiếp lấy luôn tài nguyên cũng không sao.
Mà đối với Lạc Thiên không trả lại giới chỉ mấy người cũng không nói gì, cả mấy người hàn huyên một lát rồi tìm một căn phòng rời đi, dù sao nơi đây là nhà của Yến Phương Thanh, là cầu nối giữa Vô Cực vũ trụ cùng Thiến Chiến vũ trụ cho nên bọn họ ở lại đây cũng không ai nói gì.
“Ngươi thấy lần này thế nào.” Trong phòng chỉ còn lại Kiếm Nhất cùng Lạc Thiên hai người thì Kiếm Nhất khẽ nhìn hắn hỏi. Hiển nhiên muốn biết Lạc Thiên nhận xét thế nào mấy người này, có thật hay không bọn họ không có ý đồ gì.
“Bọn họ sẽ không làm cái gì không sai sót.” Lạc Thiên chậm rãi trả lời, hắn nói tiếp: “Mà cho dù bọn họ dở thủ đoạn vậy cũng không có ý nghĩa, bây giờ mọi chuyện không phải ai cũng có thể can thiệp.”
“Theo ta nghĩ lần này có thể sẽ không đánh nhau.” Trầm mặc một chút Kiếm Nhất khẽ mỉm cười nói. Lần này Lạc Thiên đã thể hiện chiến lực mạnh như vậy cho nên rất ít người động cái gì thủ đoạn, dù sao bên ngoài có bọn họ trấn giữ, bên trong thì Lạc Thiên bất cứ lúc nào cũng có thể ném ra một món Vũ trụ Chi Binh oanh ra, như vậy bọn họ muốn ngăn cản Lạc Thiên diễn hóa thế giới là rất khó, dù sao không phải cái nào Chân Quân cũng có thể đón đỡ một cái Vũ Trụ Chi Binh.
“Có thể vậy đi.” Lạc Thiên cũng cười khẽ nói, bây giờ đối với hắn có uy hiếp người đã rất ít, nếu thật sự có người có thể ngăn cản vậy cũng chỉ có Vô Cực vũ trụ người mà thôi, dù sao nơi đây là sân nhà của họ, bọn họ có thể sử dụng sức mạnh của thế giới này, như vậy nếu muốn gây bất lợi cho Lạc Thiên vậy là chuyện cực kỳ dễ dàng, tất nhiên bọn họ có nguyện ý làm hay không, mà Lạc Thiên cũng có thể hay không đạt được Thế Giới Thạch cùng thành công hay không diễn hóa thế giới.
…
Mười ngày sau, tại trong sân, Lạc Thiên cùng năm vị Thiên Chiến Quân đội trưởng, kèm theo một vị ở trong bóng tối có mười cái Thần Ngân Chân Quân bảo vệ, hiển nhiên là đặc sứ tới để chủ trì cho Thiên Chiến vũ tụ trong cuộc đấu giá lần này, mà ở trước mặt hắn một nam tử xuất hiện.
Người tới là Kiếm Nhất, hắn vẫn là như vậy tuấn mỹ yêu dị, chỉ là trong ánh mắt cùng khí chất càng thêm bi thương, càng thêm sắc bén, hiện nhiên là bản tôn.
“Đi thôi.” Nhìn sáu người cùng nhìn về một phía trong hư không Kiếm Nhất chậm rãi nói, nói xong lúc hắn phất tay một cái, theo đó tất cả lập tức xuất hiện ở Trường Minh đại lục.
“Huyễn Thế Cửu Ảnh không hổ là nhất niệm thiên nhai, chỉ cần khẽ động là có thể đi tới cách xa như vậy.” Thấy hoàn cảnh xung quanh lúc Phi Tùng mấy người khẽ tán thán, hiển nhiên cũng khá rung động trước loại tốc độ của cái này bộ pháp hoặc còn nói là Quân Thuật.
“Bình thường mà thôi.” Kiếm Nhất khẽ lắc đầu nói, cái này bộ pháp thế nhưng do mấy vị Thiên Tinh Cung Cung Chủ hợp lại diễn hóa ra, tốc độ mười phần nhanh, có thể nói Thập Thiên trong bây giờ rất ít bộ pháp có thể so sánh với nó.
“Ha ha, tiền bối nói đùa, nếu bộ pháp này mà bình thường vậy trên đời này cái gì bộ pháp mới không tầm thường đây, theo ta thấy nó đủ xếp vào năm loại bộ pháp mạnh nhất, thậm chí còn hơn thế nữa.” Phi Tùng đại diện mấy người cười khẽ chậm rãi nói.
“Đi thôi.” Lạc Thiên nhìn mấy người bàn tán thì hờ hững nói, dù sao bây giờ không phải là lúc nói chuyện.
Mà mấy người phía sau cũng im lặng đi theo hắn, lần này hắn chủ trì đi đấu giá, cho nên bọn họ có thể nói tạm thời phải nghe lệnh hắn.