Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1656:




Tô Mạt tự mình đến vương phủ, sai Lưu Vân vào cung báo với Hoàng Phủ Cẩn, nói hắn lập tức về phủ, tốt nhất là gọi cả Hoàng Phủ Giới đi cùng.
Chuẩn bị xong mọi việc, Tô Mạt ngồi trên ghế của Hoàng Phủ Cẩn nhắm mắt nghỉ ngơi, suy nghĩ xem tiếp theo nên làm như thế nào, tính toán xem địch nhân là ai.
Lưu Hỏa từ bên ngoài tiến vào, nói với Lan Nhược: "Hồ phu nhân muốn gặp tiểu thư."
Hồ tiên sinh vẫn luôn đi theo Diệp Tri Vân, giúp ông khống chế bệnh tình, mà Hồ Tú Hồng tự nguyện ở lại nông trường, hoặc cùng đám người A Lý đi làm nhiệm vụ, giúp bọn họ chữa thương.
Thời gian trước Hồ Tú Hồng có trở về nông trại, Hồ phu nhân đến thăm con gái, Tô Mạt có nhờ bà chuẩn bị giúp mình một số thứ.
Tô Mạt chỉ biết là nhà mẹ đẻ của Hồ phu nhân là một môn phái bí mật, am hiểu chế tạo hỏa dược, gia tộc kia rất ít khi giao lưu với bên ngoài.
Đến mức chuyện Hồ phu nhân đi theo Hồ tiên sinh như thế nào, mọi người cũng không biết, cũng hỏi không được.
Tô Mạt cho họ đi vào.
Hồ phu nhân tuy đã hơn bốn mươi, nhưng nhìn vẫn rất trẻ, dáng người thiết tha thùy mị.
Bà cười rồi đặt một chiếc hộp lên bàn, "Tiểu thư, người nhìn thử xem có vừa không."
Tô Mạt mở hộp ra, thấy bên trong là 12 viên bị sắt - là bản mới nghiên cứu của phích lịch đạn.
Tất cả đều to gần bằng một nắm tay, tất nhiên uy lực lớn hơn rất nhiều.
Nàng vui mừng cười, hai mắt sáng lên, "Hồ phu nhân, phu nhân thật sự quá giỏi!"
Hồ phu nhân cười nói: "Tiểu thư nếu muốn học, chỉ sợ không bao lâu đã vượt qua cả ta rồi."
Bà giải thích cho Tô Mạt cách sử dụng để có hiệu quả tốt nhất, phải chú ý những gì.
Hai người thảo luận xong Hồ phu nhân liền nói: "Ta và tiên sinh đã phối dược cho Diệp đại hiệp, ngược lại hai vị cô nương của Nhạc gia lại cực kỳ nhiệt tình giúp đỡ, Nhạc Phong Nhi rất có thiên phú ở phương diện này, muốn đi theo tiên sinh học hỏi."
Ánh mắt Tô Mạt trầm xuống, "Tiên sinh đã đáp ứng rồi sao?"
Hồ phu nhân lắc đầu, cười nói: "Sao có thể. Nàng ta là ai chứ, ta cùng tiên sinh đã từ chối, cơ bản đều đã truyền hết cho tiểu thư cùng Tú Hồng, tất nhiên sẽ không thu thêm đồ đệ. Nhưng mà Diệp đại hiệp lại muốn để cho tiên sinh truyền thụ một ít. Ta đến hỏi ý kiến của tiểu thư."
Ngón tay thon dài của Tô Mạt vỗ nhẹ chiếc hộp, thản nhiên nói: "Nếu cha nuôi đã mở miệng, tiên sinh và phu nhân cứ theo vậy mà dạy một ít, tránh cho lão nhân gia nói chúng ta keo kiệt. Dù sao trị bệnh cứu người, có nhiều người thì càng tốt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.