Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám

Chương 73: Thịt bằm




Chu Diễm không nghĩ tới sau khi tiết mục lên sóng lại có phản ánh bất lợi cho mình đến vậy.
rõ ràng thế cục có thể hòa nhau, hiện tại thì tốt rồi, trong mắt mọi người hắn là kẻ thua cuộc, người người xỉa xói, hắn không kịp ứng phó, còn phải ngậm bồ hòn làm ngọt, không thể tự mình biện hộ - chẳng lẽ hắn phải đi quảng cáo rằng, lần này hắnthắng cuộc, là do Mộ Cẩm Ca chủ động nhường một phiếu sao?
Vậy thì so với lời đồn trên mạng hắn thắng là do dùng thủ đoạn thì có khác gì nhau.
Sau khi tiết mục phát sóng được 2 ngày, hắn nhịn không được suy nghĩ, chẳng lẽ Mộ Cẩm Ca đã sớm biết kết quả như vậy, cho nên lúc trước mới thoải mái bảo thằng nhóc mập kia bầu chọn cho hắn sao? Có phải tất cả cô ta đã sớm thiết kế bẫy cho hắn nhảy vào?
Nhưng lập tức hắn phủ định ý tưởng này của mình.
không có khả năng, ngay cả hắn còn không dự đoán được kết quả, thì một con nhóc như cô ta làm sao có thể đoán được.
Ngay lúc hắn loay hoay không biết phản kích lại lời đồn trên mạng như thế nào, hệ thống đương nhiệm chiếu sáng cho hắn một con đường, đề nghị hắn chủ động đi thu nhận Mộ Cẩm Ca làm học trò, như vậy không chỉ có thể cứu vãn mặt mũi, ngăn chặn lời chỉ trích của dân mạng, còn thể hiện bản thân khoan dung độ lượng, tăng hình tượng bản thân.
Vì thế, hắn đến đây vào lúc này.
„Mộ tiểu thư, tôi nghĩ muốn nhận cô làm học trò, không biết ý cô thế nào?“
Khi nói ra những lời này, trên mặt hắn vẫn bảo trì nụ cười khách khí khiêm tốn, giọng điệu ôn hòa, khẩn thiết.
Khi nghe Chu Diễm nói với Mộ Cẩm Ca „Tôi muốn nhận cô làm...“, thiếu chút nữa Hầu Ngạn Lâm đã muốn ôm Rượu trắng ném vào người hắn, nhưng khi nghe hắn nói hoàn chỉnh, động tác ôm lấy Rượu trắng bị chậm lại, nghĩ thầm, đầu người này có phải bị đụng trúng hư rồi không.
Nếu không phải bị đụng hư, thì chính là đại ngốc.
Quả nhiên, Mộ Cẩm Ca mắt cũng không thèm ngước lên, lạnh lùng nói: „không muốn.“
Chu Diễm sớm đã dự liệu bị cô từ chối, hắn cũng không lùi bước, ngược lại còn cườinói: „Tôi có thể hỏi nguyên nhân không?“
Mộ Cẩm Ca lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái: „anh cũng không mạnh hơn tôi, vì sao tôi phải nhận anh làm thầy?“
Chu Diễm sửng sốt, hắn nghĩ tới Mộ Cẩm Ca sẽ cự tuyệt hắn, nhưng hắn không nghĩ đến đối phương sẽ nói trực tiếp như vậy.
không mạnh hơn cô?
Tại sao con nhóc này lại tự tin như vậy?
„Mộ tiểu thư, cô sẽ không nghĩ rằng chỉ bằng một trận đấu làm dáng, thì có thể phân thua mạnh yếu sao?“ Chu Diễm chỉnh lại áo khoác, chậm rãi giảng giải: „Nếu cô thậtsự nghĩ thế, tôi chỉ có thể nói cô còn rất trẻ, ánh mắt vẫn còn thiển cận lắm. cô phải biết rằng, ngay cả người thầy trước kia của cô – Trình An, cũng là bại tướng của tôi, nếu ông ta có thể là thầy cô, tôi đây càng xứng đáng làm thầy cô hơn, không phải sao.“
Mộ Cẩm Ca thản nhiên nói: „Trình tiên sinh theo nghiệp 20 năm, tôi đi theo bên cạnh ông ấy học hỏi, có thể học rất nhiều kinh nghiệm trong việc làm bếp, còn anh chỉ gia nhập ngành này sớm hơn tôi 2 năm, có cái gì đáng để tôi theo học?“
Chu Diễm tươi cười mang theo vài phần đùa cợt: „Mộ tiểu thư, thái độ của cô thật là cuồng vọng, tự cao tự đại như vậy là tốt sao?“
Mộ Cẩm Ca: „Đột nhiên chạy đến đây nói muốn làm thầy người ta, đây mới là tự cao tự đại.“
Chu Diễm nheo mắt, đáy mắt hiện lên tia âm trầm chớp nhoáng, nhưng hắn vẫn duy trì tươi cười, không ở trước mặt người khác làm mặt đen: „Nếu cô cho rằng tôi khôngbằng cô, vậy hai người chúng ta thi lại một lần nữa, thời gian địa điểm cũng như nội dung thi đấu tùy cô quyết định, nếu tôi thắng, cô phải thừa nhận tôi lợi hại hơn cô, sau đó làm học trò tôi.“
Mộ Cẩm Ca cầm khăn lau lau tay, ngẩng đầu lên, không chút để ý đáp: „Được, vậyhiện tại đi.“
Chu Diễm nghĩ đến ít nhất cô cần phải mười ngày nửa tháng lập kế hoạch, không thể nào nghĩ đến đối phương nói thi là thi, nhất thời nhịn không được kinh ngạc, hô lên: „Bây giờ?!“
Mộ Cẩm Ca nhìn hắn: „Tôi và anh cùng làm một món, sau đó đổi cho đối phương ăn thử, sau đó nói rõ nguyên liệu cũng như cách nấu, như vậy sẽ không làm phiền đến người khác, lấy năng lực giải quyết vấn đề.“
Chu Diễm nhướng mày: „Giải quyết vấn đề?“
„Nếu tôi có thể dễ dàng nấu lại món ăn của anh, mà anh lại không thể đoán ra món tôi làm thì thế nào?“ Mộ Cẩm Ca nhìn hắn, đôi mắt đen láy nhìn chằm chập hắn, „Vậy thìtôi không phải là học trò anh, mà là thầy anh.“
Chu Diễm bị cô nói kích, vô cùng sảng khoái đáp ứng: „Tốt, cứ như vậy đi.“
Hai người đột nhiên thi đấu, Mộ Cẩm Ca bảo Tiểu Sơn treo bảng tạm ngưng buôn bán bên ngoài, sau đó xử lý những oder cuối cùng, cô cùng Chu Diễm bóc thăm chọn vị trí, cuối cùng định xuống, Chu Diễm dùng phòng bếp bên trong, Mộ Cẩm Ca dùng bếp sau quầy bar.
Vấn Hào hôm nay không đi làm, cho nên đồng phục của cậu đưa cho Chu Diễm mặc. Chu Diễm thay đồ xong, trước khi bắt đầu hỏi một câu: „Nguyên liệu trong nhà bếp đều có thể dùng sao?“
Mộ Cẩm Ca cũng không có chuẩn bị gì nhiều, hết thảy đều như bình thường, nói: „Đều có thể.“
Chu Diễm nhìn cô, hỏi: „Làm sao tôi biết chắc rằng cô không có động tác nhỏ ở ngoài này?“
Mộ Cẩm Ca nói: „Chu tiên sinh yên tâm, nhà bếp bên trong và bên ngoài đều có camera theo dõi, còn có thể thu tiếng.“
Chu Diễm gật gật đầu: „Vậy thì tốt.“
Nghe được hai người nói chuyện, Hầu Ngạn Lâm ôm mèo đứng bên cạnh, dùng âmlượng chỉ đủ cho hai người bọn họ nghe được: „Rượu trắng, mày nói mày có công năng liên kết, vậy mày có thể chống lại sự xâm chiếm không?“
Rượu trắng liếm liếm móng vuốt, kiêu hãnh đáp: „anh nghĩ tôi là hacker sao?“
Hầu Ngạn Lâm nhẹ nhàng nhéo lỗ tai nó, giọng điệu nghiêm túc, „Tao lo hệ thống của Chu Diễm sẽ theo dõi chúng ta rồi báo lại cho hắn biết.“
Nghe anh nói vậy, Rượu trắng để móng vuốt xuống, có chút khẩn trương.
„Rất có khả năng.“ nói xong, nó nhắm mắt lại, cả người cứng lại vài giây, sau đó mới khôi phục bình thường, „Tốt rồi, nếu hệ thống của chúng ta bị theo dõi, ta có thể biết được đầu tiên, sau đó sẽ ngăn cản.“
Hầu Ngạn Lâm gãi cằm nó: „Cám ơn.“
Rượu trắng hừ hừ nói: „Cám ơn cái gì, ta mới không muốn Tĩnh ca ca làm học trò của Chu Diễm đâu.“
Hầu Ngạn Lâm ngước đầu nhìn về phía Mộ Cẩm Ca đã muốn bắt đầu nấu, tìm từ nói: „Nhưng Cẩm Ca không phải là người dễ xúc động, sao lần này lại đột nhiên quyết định như vậy?“
Rượu trắng ngoắc ngoắc cái đuôi, nói: „thật ra cũng không đột nhiên, Tĩnh ca ca đãsớm nghĩ ra biện pháp đối phó Chu Diễm, chỉ là không ngờ tới mới vừa có chủ ý, Chu Diễm lại tự mình đưa đến cửa.“
„Biện pháp?“ Hầu Ngạn Lâm như hiểu ra gì đó: „Cho nên Cẩm Ca mới đề ra nội dung thi đấu là phải nắm được nguyên liệu đối phương dùng...“
Rượu trắng „meo“ một tiếng: „Đúng vậy, Tĩnh ca ca đã nắm được sơ hở lớn nhất của Chu Diễm.“
Mà người kia đáp ứng sảng khoái như vậy, xem ra là đã quên sự tồn tại của lổ hổng này rồi.
Cũng khó trách, người kia mang thù thì rất lợi hại, nhưng trí nhớ thì không tốt như thế, bảy năm trước nói cho hắn những lời kia, hắn khẳng định không nhớ rõ.
Buôn bán đột nhiên bị ngưng, Tiếu Duyệt và Tiểu Cổ vốn ở phòng bếp không thểkhông đi ra, đứng ở cửa nhìn Chu Diễm làm đồ ăn, mà bên ngoài là Hầu Ngạn Lâm, Tiểu Sơn và Vũ Ca, tính thêm cả Rượu trắng đang theo dõi mạng nội bộ thì còn những vị khách đã ăn xong nhưng muốn xem náo nhiệt vẫn còn chưa đi, đây là cuộc so tài ẩm thực mà mọi người đều mong muốn được xem.
Dù sao băng ghi hình cũng không đủ rõ ràng, tốt nhất là chép tay lại đầy đủ công đoạn chế biến để lúc sau còn có cái mà so sánh, do đó trong ngoài đều có một người đứng ghi lại quá trình, Tiểu Cổ ghi lại quá trình của Chu Diễm (vốn Tiếu Duyệt ồn ào muốn làm, nhưng cô ấy không đủ cao), Vũ Ca ghi lại của Mộ Cẩm Ca.
Cả nhà hàng tràn ngập mùi thơm khiến người ta thèm ăn.
Nghĩ rằng té chỗ nào thì đứng dậy từ chỗ đó, nên lần này Chu Diễm vẫn làm bánh, nhưng không phải là bánh hoa hồng socola như lần trước, không có đi con đường bánh ngọt – lần này bánh được bao phủ bên ngoài bằng một lớp khoai tây nghiền, mặttrên trang trí những đường vân sâu cạn khác nhau, sau khi nướng nửa tiếng, tạo nên những đường cong cháy màu quýt mê người.
một muỗng xắn xuống, giấu bên trong lớp khoai nghiền là mùi thơm thịt bằm bay đến, kết hợp với nước sốt cà chua đậm đặc, bao bọc từng viên thịt, làm cho người ta chỉ nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng ra sau khi ăn trong miệng sẽ lưu lại hương vị đậm đà thơm ngon như thế nào.
một giờ đồng hồ, hắn đã tính hết đâu vào đây, một giây trước khi hết giờ, hắn vừa vặn đem bánh ra khỏi lò nướng, đặt lên bàn.
Mộ Cẩm Ca cũng dùng lò nướng, thành phẩm so với hắn nhanh hơn 20 phút.
– nếu thật sự muốn tìm từ hình dung món ăn này của cô, miễn cưỡng có thể gọi là caramel.
Hai người trao đổi món ăn với nhau, Chu Diễm cuối đầu nhìn món của Mộ Cẩm Ca, cười nói: „Mộ tiểu thư, món ăn của cô không khỏi có chút ít quá rồi, chẳng lẽ cô sợ tôi ăn nhiều thêm một miếng thì sẽ nắm bắt được quy luật trong đó ư?“
Mộ Cẩm Ca nói: „Chu tiên sinh, tôi chỉ là không muốn lãng phí nguyên liệu thôi.“
Chu Diễm tin là cô chỉ tìm cớ thoái thác, lại hỏi: „Còn thời gian nấu vẫn như cũ, là 90 phút?“
„Quá lâu, ít hơn đi.“ Mộ Cẩm Ca còn muốn nhanh chóng mở cửa buôn bán kiếm tiền, „75 phút là đủ rồi.“
75 phút, thời gian ngắn hơn ban đầu là 15 phút.
Thấy cô đã nói như vậy, Chu Diễm chỉ có thể nhận, vì thế không để ý hệ thống trong cơ thể phản đối, trực tiếp gật đầu: „Tốt, 75 phút.“
Sau đó, hắn đem món ăn của Mộ Cẩm Ca vào nhà bếp, dưới sự giám thị không tiếng động của Tiếu Duyệt và Tiểu Cổ, tùy ý múc một miếng cho vào miệng. 
– đây là cái gì?
Hoàn toàn không mềm mịn như món caremel bình thường, ngược lại có cảm giác như bánh đậu, nhưng lại mịn hơn bánh đậu, khi cho vào miệng khó lòng phân biệt được là gì, mà xen lẫn vị ngọt còn có chút mặn chút cay của thịt bằm.
Chu Diễm tỏ vẻ vô sự lướt mắt nhìn hai vị giám thị một cái, âm thầm ra mệnh lệnh đối với hệ thống: „Hệ thống, phân tích món ăn này, thành phần và cách nấu ra sao.“
Giọng nói mềm mỏng của hệ thống đương nhiệm vang lên: „thật xin lỗi, chủ nhân thân mến, chuyện này không nằm trong phạm vi năng lực của ta.“
Chu Diễm mở to hai mắt: „Cái gì?”
Giọng nói cứng ngắc của hệ thống lại vang lên: “Chủ nhân, khi “nó” còn tồn tại trong cơ thể ngài, hẳn đã từng nói quá, hệ thống có công năng phân tích dựa vào túc chủ, nhưng không có hiệu quả đối với những người khác.”
Chu Diễm gấp gáp nói: “Nhưng không phải ngươi đã vi phạm rất nhiều quy định sao?!”
“Đúng là rất nhiều, nhưng cũng có cái không thể vi phạm.” Hệ thống dừng một chút, bình tĩnh nói với hắn: “Vừa rồi khi Mộ Cẩm Ca nói nội dung thi đấu, ta đã khuyên ngàikhông cần nhận, nhưng ngài vẫn là nhất thời xúc động mà đồng ý.”
“Vậy hiện giờ phải làm sao?!” Chu Diễm đột nhiên nhớ đến đối thoại với Mộ Cẩm Ca lúc trước, “Đúng rồi, nơi này có camera theo dõi, ngươi hãy xâm nhập xem lại quá trình Mộ Cẩm Ca làm món này thế nào.”
Hệ thống đáp: “Được, ngài chờ một lát.”
Chu Diễm thúc giục: “Mau!”
Nhưng chỉ mấy giây sau, hệ thống lại mang cho hắn một cái tin không hề tốt – 
“Chủ nhân thân mến, thật xin lỗi, hệ thống theo dõi của cửa tiệm này không thể xâm nhập.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.