Phong Du Lạc One Piece

Chương 82: Hải tặc tân thế giới




Sau một hồi "dạy dỗ" Ace, Phong ngồi uống rượu cười nói với mọi người đồng thời giới thiệu Robin gia nhập băng hải tặc Mũ Rơm.
Đối với việc này Luffy hoàn toàn không có ý kiến, không tính Robin đã cứu cậu nhiều lần, dù là không có thì cậu vẫn chấp nhận Robin gia nhập hội như thường.
Các thành viên còn lại dù có chút thành kiến trong lòng nhưng thuyền trưởng đã quyết thì có nói tiếp cũng chẳng giải quyết được gì.
- À đúng rồi, anh Phong...anh là cấp trên của gã khói khói đúng không, anh mạnh hơn hắn nhiều mà.
Luffy vừa nhai thịt đến phồng miệng vừa hiếu kỳ dò hỏi, theo cậu thấy, Phong cường đại hơn Smoker rất rất nhiều, chỉ riêng khí thế bộc phát đã khiến cậu nảy sinh thoái ý rồi.
- Đương nhiên!! Anh là Đô đốc mà!!
- Đô đốc???
Ba người Sanji, Nami, Usopp phun hết đồ ăn trong miệng thất thanh kinh hô, không ngờ ông anh chỉ lớn hơn Luffy 3 tuổi lại có thể đạt đến trình độ đứng đầu lực lượng hải quân như vậy, đúng là dùng hai từ "khủng bố" cũng chưa đủ để hình dung về mức độ biến thái của gã.
- Nhóc con!! Băng hải tặc của chú mày vẫn còn yếu lắm đấy, chỉ với thực lực như thế này ở nửa đầu Đại Hải Trình có lẽ nhóc vẫn tung hoành được, nhưng ở nửa sau Đại Hải Trình thì ngay cả cơ hội tiến vào nhóc cũng không có.
Bỗng nhiên Phong nói một câu khiến mọi người kinh ngạc, cái này không phải là khinh thường bọn họ quá rồi sao.
Luffy có điểm không tin, cậu bĩu môi phản bác.
- Anh đừng có mà hạ thấp bọn em như vậy chứ, Zoro, Sanji, Usopp, Nami, Chopper cả chị Robin nữa đều là những người tài giỏi, bọn em sẽ chinh phục Đại Hải Trình trở thành Vua Hải Tặc cho anh xem.
- Thật không?? Xem ra chú mày rất tự tin nhỉ?? Bài học vừa rồi hình như không thông được não chú mày phải không??
- Em sẽ ngày càng manh mẽ, cho đến khi vào sâu trong Đại Hải Trình thì nhất định em sẽ là một đại hải tặc hùng mạnh, với lại đâu phải ai cũng biến thái như anh.
Luffy lần này không giữ thái độ tự tin coi thường nữa, cậu đương nhiên hiểu được phải mạnh hơn bây giờ mới có cơ hội đạt được ước mơ, bất quá nếu đúng như lời Phong nói băng Mũ Rơm ngay cả sức để vào nửa sau Đại Hải Trình cũng không đủ thì quả là quá coi thường bọn họ rồi.
Nhìn biểu hiện của Luffy, Phong biết có nói gì thêm cũng vậy, tính tình thằng nhóc này cứng đầu xưa nay, bắt buộc phải dùng cách thức trực tiếp nhất để giúp nó tỉnh mộng, chứ cứ để Luffy tàn tàn tiến bước như hiện tại thì chưa cần đi đâu xa, đến Water 7 chạm trán Lucci thì chắc chắn băng Mũ Rơm sẽ bị xóa sổ một cách chóng vánh.
Không phải lúc nào Phong cũng có thể ra mặt giúp Luffy được, nếu vậy thì con đường của cậu sẽ bị biến dạng, ước mơ trở thành Vua Hải Tặc cũng theo đó mà mơ hồ không thể định hướng.
Mỉm cười ngửa cổ uống hết rượu trong bình, Phong đứng dậy nhìn về phía trước xa xa.
- Nếu vậy thì anh sẽ cho mày xem một màn hay ho, sau khi xem xong hãy suy nghĩ kỹ về việc có nên tạm dừng để đề thăng chút sức mạnh hay không.
Luffy gật đầu, ở trên cao bỗng nhiên Usopp hét to.
- Các cậu!! Có hai chiến hạm hải quân đang hướng về phía chúng ta.
Nhận được thông báo, đám người Zoro trở nên căng thẳng, bất quá khi nhớ ra ở trên thuyền mình là một Đô đốc hải quân hàng thật giá thật thì thở phào một hơi, thầm mắng mình lo hảo.
- Là người của tôi!!
Ít phút sau, hai chiến hạm một lớn một nhỏ nhanh chóng bẻ lái bơi song hành cùng với Going Merry.
Trên chiến hạm lớn người chỉ huy là Surudoi mấy ngày nay vắng mặt, chiến hạm nhỏ thì không ai ngoài Smoker. Đặc biệt cô gái nhỏ Tashigi, nàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phong chăm chú, trận chiến ở Alabasta nàng là một trong những người tham dự đến giây phút cuối cùng.
Nhưng, người thi hành công lý lại là băng hải tặc Mũ Rơm, trong khi nàng và đồng đội không giúp ích được gì nhiều, chỉ có thể đứng bất lực nhìn tội ác diễn ra trước mắt.
Hải tặc còn chính nghĩa hơn cả hải quân?? Bọn họ vốn không phải cùng một giuộc sao?? Chính quyền thế giới đã từng nói, hải tặc không chuyện ác nào không làm, phàm là dấn thân vào con đường đó đều là những tội phạm xứng đáng bị lên án, xử lý nghiêm khắc. Nhưng lương tâm của Tashigi liệu có cho phép nàng bắt giữ, thi hành "công lý" đối với băng hải tặc Mũ Rơm không??
Đáp án đã có trong lòng Tashigi rồi...
Trên hết, sau khi chấm dứt bạo loạn, chính quyền lại đòi ban thưởng, thăng cấp cho nàng, Smoker và binh lính cấp dưới, hoàn toàn phủ nhận công lao của băng Mũ Rơm. Đây rốt cuộc là cái vấn đề máu chó gì vậy??? Kẻ có công không thưởng, ngược lại còn gia tăng tội trạng, kẻ không có công thì được thăng quan tiến chức...
Lúc này nếu Tashigi vẫn còn chưa hiểu dụng ý mà Phong muốn truyền đạt cho nàng thì thật uổng sống 21 năm trên đời.
Smoker luôn quan sát nàng kể từ sau hôm rời quán rượu, tự nhiên nhận ra cô gái nhỏ này đã phát sinh biến hóa phi thường, trong lòng hắn thầm khen Phong quá cao tay.
Dẹp suy nghĩ ngoài lề này qua một bên, Smoker biến thành làn khói bay xuống thuyền hải tặc Mũ Rơm.
- Đội trưởng!! Hạm đội liên minh hải tặc kia đã đến, bọn chúng ở ngoài khơi cách chúng ta hai hải lý, tầm mười phút nữa sẽ tới đây.
- Tốt lắm!!
Phong gật đầu hài lòng sau đó quay sang nhìn Luffy mỉm cười.
- Nửa sau của Đại Hải Trình được người ta biết đến với cái tên Tân Thế Giới, ở đó hải tặc hùng mạnh có vô số, bất cứ băng hải tặc nào đủ tư cách vượt qua tấm ngăn cách tiến vào được vùng biển này đều có sức mạnh vượt trên nhóc.
- Tân Thế Giới??
Không riêng gì Luffy, những thành viên còn lại đều có vẻ rất hứng thú với vùng đất mới mẻ này, bọn họ dừng hành động đang làm để tập trung lắng nghe Phong nói.
- Đúng vậy!! Tân Thế Giới, lãnh địa của hải tặc chân chính, Tứ Hoàng Shanks Tóc Đỏ cũng ở đó.
- Chú Shanks??? Nếu vậy muốn gặp lại chú ấy thì em phải vào được Tân Thế Giới rồi!!
- Chính xác!! Không những vào được mà bắt buộc chú mày phải mạnh mẽ đến mức danh tiếng vang dội cả thế giới, như vậy mới đủ tư cách gặp gỡ ông ta.
- Rất nhanh thôi nhóc sẽ được biết hải tặc ở Tân Thế Giới cường đại như thế nào.
Phong nhếch môi cười cười chấm dứt vấn đề Tân Thế Giới bằng một câu kết kỳ dị.
Khoảng mười phút sau.
- Thuyền trưởng!! Phát hiện ở phía trước có ba con thuyền, hai chiến hạm hải quân và một thuyền hải tặc. Chúng ta bắn hạ bọn chúng chứ ạ???
Trên một chiến thuyền cự đại, trinh sát viên đứng trên cao chắp tay thành loa hét vang báo cáo.
Đứng trên boong tàu chính là Kan "Tay Ngắn", hắn cũng đã thấy ba con thuyền đang ngáng đường rồi, gương mặt méo mó biến dạng hiện lên nụ cười cực kỳ dữ tợn, mấy ngày hôm nay bị War không xem ra gì khiến hắn tích một bụng oán khí, bây giờ có vài tên không biết sống chết dám ngáng đường, nếu không giết hết thì Kan khó nuốt trôi được cơn giận này.
- Hạ lệnh toàn hạm đội lập tức hủy diệt đám kiến hôi phía trước cho ta!!!
- Rõ!!!
- Toàn đội 200 họng pháo bắn hạ ba chiếc thuyền kia!!!
- Khai hỏa!!!
Mệnh lệnh được truyền đi, hơn hai mươi chiến thuyền hải tặc khổng lồ chậm rãi lộ diện phía sau làn sương sớm mỏng manh, đây chính là hạm đội liên minh hải tặc khủng bố tiến hành truy sát Death do bốn tên hải tặc khét tiếng cầm đầu.
Ầm!!!...Ầm!!!...
Tiếng pháo nổ oanh kích chấn động cả vùng biển, cả hòn đảo Alabasta như rung chuyển theo đợt mưa pháo dày đặc.
Trên thuyền Going Merry, toàn bộ thành viên đang trợn mắt há mồm nhìn hạm đội hơn hai mươi chiến thuyền to gấp mười lần chiếc Going Merry. Chỉ cần chúng dàn hàng ngang liền che khuất đường chân trời.
Chứng kiến mấy trăm viên đạn đại bác đủ phá nát hòn đảo bay đến, trong mắt bọn họ đều là một mảnh tuyệt vọng, như thế này thì làm sao mà sống đây???
- Đã nhìn thấy chưa, hải tặc ở Tân Thế Giới chính là đáng sợ như vậy đấy!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.