- Nhưng thật ra anh lại được gọi một cuộc điện như ý...
Suy nghĩ lại, Mai Thái Bình bị sự khôn khéo của Hạ Tưởng làm cho mỉm cười, ông ta hôm nay gọi điện vốn định sai khiến Hạ Tưởng, không ngờ Hạ Tưởng lại hiểu rõ tình huống của ông ta, sự biến động ở tỉnh Sở cũng bị thu vào trong tầm mắt. Đúng vậy, tỉnh Sở sắp trống hai ghế phó tỉnh, ông ta giữ một, một cái khác để cho Hạ Tưởng, cũng có thể được.
- Chẳng qua, về phía tỉnh Tương phải thả người, còn có công tác trung gian, tự anh làm, đừng phiền đến tôi đấy.
- Vậy cảm ơn Bí thư Mai trước, lần sau đến Bắc Kinh, tôi sẽ mời ăn cơm.
Hạ Tưởng cười ha hả, hứa hẹn một lần làm chủ chi
- Sắp tới tôi sẽ đi Bắc Kinh một chuyến, gặp Hiểu Lâm và Mai Đình, sau đó báo công tác với Tổng bí thư một chút.
Mai Thái Bình nghe Hạ Tưởng nói câu cuối cùng, cười ha hả mà ngắt điện thoại.
Đúng vậy, Mai Thái Bình đề cử mặc dù nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của thế lực gia tộc, nhưng nhất là Tổng bí thư vẫn chưa bày tỏ —— Tổng bí thư sẽ không trong lúc nhất thời mà bày tỏ —— hai là Tổng bí thư cũng không bày tỏ ủng hộ Mai Thái Bình.
Về phía Tổng bí thư có thể dễ dàng thông được, ít nhất có Ngô Tài Dương, có mấy mặt mũi của mấy ông cụ, có lão Quý và lão Trịnh ra mặt, Tổng bí thư cho dù không ủng hộ Mai Thái Bình, cũng sẽ nhượng bộ, huống hồ Tổng bí thư đối Mai Thái Bình cũng không có ác cảm.
Nhưng về phía Tổng bí thư chính là vấn đề nan giải, quan hệ giữa thế lực gia tộc và Tổng bí thư luôn luôn bình thường, cũng không dám bỏ đi thể diện mà lên tiếng với Tổng bí thư, chỉ có Hạ Tưởng ra mặt là thích hợp, chẳng sợ bị Tổng bí thư cự tuyệt, Hạ Tưởng tuổi trẻ, cấp bậc lại thấp, sẽ không có chuyện gì.
Về phần điều động một người tỉnh Tương đến tỉnh Sở lên cấp phó bộ, với quan hệ giữa Hạ Tưởng và Trịnh Thịnh, chẳng qua là một chuyện nói qua điện thoại mà thôi, lại lấy quan hệ của Hạ Tưởng và Ngô Tài Dương, thông qua bộ chính trị cũng rất dễ dàng, trên cơ bản có thể nói, thành viên tổ chức của Hạ Tưởng tiến bước, bước đầu tiên từ tỉnh Tương tới tỉnh Sở, là thế cục tất thắng.
Cơm chiều, Hạ Tưởng ăn cùng Tào Thù Lê, hắn và Quý Như Lan có hẹn.
Vốn tưởng có cả Nghiêm Tiểu Thì, Phó Tiên Tiên tiếp khách. Không ngờ sau đó mới biết được, chỉ có một mình Quý Như Lan.
Quý Như Lan mặc một bộ váy dài màu lam, thể hiện sự e thẹn và trang nhã như xưa. Quý Như Lan là người phụ nữ đặc biệt có sự kết hợp giữa trang nhã tự nhiên và e thẹn hoàn mỹ, người phụ nữ bình thường, hoặc là e thẹn mà không đủ trang nhã, hoặc là hào phóng mà không đủ ý nhị. Quý Như Lan có thể thể hiện sự e thẹn, lại có sự trang nhã với cảm giác e thẹn. Rất không đơn giản.
Chẳng qua là nói lại, người phụ nữ ở bên Hạ Tưởng, chắc chắn không đơn giản.
- Sao chỉ có một mình em?
Hạ Tưởng biết rõ vẫn hỏi.
Quý Như Lan thản nhiên cười:
- Em muốn ở một mình với anh, không muốn chia sẻ anh với một đám người, làm sao, anh có ý kiến gì? Nghĩ cũng phải, đàn ông đều thích cảm giác được vô số mỹ nữ bên cạnh.
Hạ Tưởng không để ý tới Quý Như Lan cười nhạo:
- Trần Diễm đúng là mất tích sao?
- Đúng vậy. Đã xác nhận tin tức mất tích.
Quý Như Lan gật đầu, lườm Hạ Tưởng, ý là không hài lòng với việc Hạ Tưởng chuyển đề tài
- Chẳng qua anh tin tưởng sự thông minh của cô ấy, sẽ không có chuyện gì, cùng lắm là bị giam lỏng.
Hạ Tưởng cũng có thể đoán được hơn phân nửa là Trần Diễm đang ở trong tay Giang Cương, nhưng một là không có chứng cứ, hai là vụ án trong tay Cục Công an thành phố, hắn cũng không trực tiếp hỏi đến, chẳng qua chỉ âm thầm phái Tiêu Ngũ bảo vệ an toàn cho Trần Diễm.
Vấn đề của Trần Diễm nếu không phát sinh. Sẽ xem Giang Cương rốt cuộc muốn đánh bài gì.
- Ông cụ Quý đang ở Bắc Kinh à?
Ông cụ Quý ở Bắc Kinh là vì đại sự của tỉnh Tây.
Vì vận mệnh chính trị của nhà họ Quý sau này, ra khỏi Lĩnh Nam hướng tới toàn quốc, ông cụ Quý gần đây tích cực lên không ít.
- Đã về Hoa Mai rồi, sự tình tạm thời lắng xuống.
Nói xong, Quý Như Lan bất mãn trừng mắt nhìn Hạ Tưởng, oán trách nói
- Anh biết rõ mà còn hỏi. Cứ muốn đánh trống lảng, anh muốn hỏi trước như vậy, anh tính toán như thế nào với em?
Nói con gái tỉnh Tương và con gái tỉnh Xuyên cay, Quý Như Lan là gái Lĩnh Nam, cũng có vị cay. Hạ Tưởng nghiêm túc ngẫm nghĩ một chút:
- Anh không biết.
- Anh...
Quý Như Lan không còn cách nào khác
- Nói một câu tốt đẹp thì khó đến vậy sao? Chẳng lo anh mắng em. Em cũng vui thực sự, cũng vui vẻ một thời gian rất dài.
Tình thế năm xưa bất lợi, Hạ Tưởng nợ tình, hắn không thể không lên tiếng an ủi Quý Như Lan vài câu:
- Anh không muốn dụ dỗ em, chỉ muốn nói vài câu thật lòng, nhưng không khí hiện giờ đúng là không thích hợp, hơn nữa tâm trạng... cũng không vui vẻ để hứa.
- Biết anh gần đây nhiều việc, anh có trí tuệ của siêu nhân, sợ là cũng phiền lòng ý loạn, em không ép anh, cũng chỉ hỏi anh một câu...
Quý Như Lan cắn môi, hai mắt đầy sự bất mãn
- Em yêu anh sâu đậm, làm anh phải chịu phiền toái, dù sao em là người đã chết một lần, cũng không sợ xấu hổ trước mặt anh... Anh đã từng vui vẻ với em, cho dù là một chút ít không?
- Có!
Hạ Tưởng không thể không đếm xỉa đến một người phụ nữ yêu đến khắc cốt ghi tâm sống chết vì tình yêu, hắn không chút nào do dự thốt ra cho Quý Như Lan một đáp án khẳng định, hắn sợ hắn hơi chần chừ, lại thành thương hại lòng dũng cảm và thật lòng của Quý Như Lan.
Quý Như Lan ngây người, cô hiển nhiên đã nghĩ Hạ Tưởng có dũng khí đối mặt với tình yêu của cô, mà vẫn nhanh chóng bày tỏ, cô liền biết, sự nhiệt tình và thật lòng chờ mong của cô, không hề lãng phí.
Hai mắt cô ngấn lệ, thì thào nói:
- Cũng đủ, em rất thỏa mãn.
Nói xong, cô vươn người lên, dứt khoát sà vào lòng Hạ Tưởng, đặt một nụ hôn lên môi!
Thời gian dường như đứng lại.
Hạ Tưởng không phải không kiềm chế được hương thơm của Quý Như Lan, chỉ bất quá Quý Như Lan ngay lúc này, như lan như ngọc, như mộng như ảo, cả người cô cháy lên tình cảm mãnh liệt gần như hòa tan hắn.
Một người đàn ông vững lòng đến mấy, cũng khó có thể ngăn cản tình cảm của một người phụ nữ, hơn nữa, người phụ nữ này lại nguyện ý vì hắn mà chết!
- Em muốn bay về phía trước, em yêu hoa hồng, trong lòng ẩn giấu nụ hoa. Nếu anh thật lòng muốn an ủi em, em nguyện vì anh mà thể hiện cái đẹp của mình...
Giọng hát của Quý Như Lan uyển chuyển, vương vấn trong tai Hạ Tưởng.
Tình cảnh này, ngay lúc này, Hạ Tưởng hồn nhiên quên mất đang ở nơi nào, lại càng không muốn hiểu rõ thế cục tỉnh Tây, hắn hoàn toàn đắm chìm trong vòng tay Quý Như Lan. Lần đầu tiên, Hạ Tưởng sắp bị một người phụ nữ chiếm đoạt, khó có thể ngăn cản.
Bỗng nhiên, điện thoại kịp thời đổ chuông...
Hạ Tưởng đã có vài lần bị điện thoại phá hỏng chuyện tốt làm ngượng ngùng, điện thoại đổ chuông, hắn không có chọn lựa, dù sao không khí lãng mạn giữa hai người đã bị phá hoại. Quý Như Lan xấu hổ hồng má, đi sang một bên, không dám quay lại nhìn Hạ Tưởng.
Điện thoại vẫn đổ chuông, Hạ Tưởng lấy điện thoại ra nghe, cảm thấy không đúng, không phải điện thoại của hắn reo. Ngẩng đầu mới thấy, Quý Như Lan đã lấy lại khí chất như lan, thản nhiên nghe điện thoại.
- Tôi đây.
Quý Như Lan hơi ngẩng mặt lên, không thể nói là cùng một người với người phụ nữ xấu hổ lúc nãy. Phụ nữ đều có hai tính cách, trước mặt người đàn ông họ yêu là một gương mặt, trước mặt người bên ngoài, lại là gương mặt khác.
Quý Như Lan dù sao cũng là tiểu thư nhà họ Quý ngồi tít trên cao, cô ở trước mặt Hạ Tưởng là người phụ nữ bé nhỏ, nhưng trước mặt người bên ngoài, lại là bậc khuê nữ cao sang không thể xâm phạm.
-...
Lặng im nghe điện thoại, Quý Như Lan không nói một lời, vẻ mặt trầm tĩnh mà nghiêm túc, cuối cùng chỉ nói một câu
- Tôi biết rồi.
Ngắt điện thoại, vẻ mặt của cô lập tức thay đổi, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn về phía Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng nhảy dựng, hào quang trong mắt Quý Như Lan làm người ta động lòng, nhưng là làm người ta cảm thấy, chuyện gì khiến Quý Như Lan vui vẻ như vậy?
Đúng lúc Hạ Tưởng đang nghĩ ngợi lung tung thì, Quý Như Lan đột nhiên hoan hô một tiếng:
- Cho anh biết một tin tức tốt... lưới điện quốc gia, đã thông suốt!
- Cái gì?
Hạ Tưởng cũng ngây người, tin tức này quá bất ngờ, hắn hoàn toàn không lấy lại bình tĩnh được như Quý Như Lan, lại đột nhiên bị một tin tức đánh trúng, ngây ngẩn cả người
- Làm sao có thể?
Đúng vậy, làm sao có thể!
Phần giữa kế hoạch của Hạ Tưởng, bước đầu tiên chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây, hiện giờ chuyển đổi hình thức kinh tế sắp hoàn toàn thắng lợi —— sau khi sự cố tai nạn mỏ được giải quyết thuận lợi, có thể tuyên bố chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây đã thu được thành công toàn diện. Bước thứ hai, mới toàn diện tiến tới thúc đẩy chuyển dịch cơ cấu điện tỉnh Tây rồi mới nhập vào mạng lưới điện quốc gia.
Sở dĩ phải hoàn thành chuyển dịch cơ cấu điện tỉnh Tây trước khi mạng lưới điện quốc gia thôn tính mạng lưới điện tỉnh Tây, là dự báo bước đầu tiên mà tầm mắt Hạ Tưởng nhìn ra sản nghiệp nguồn năng lượng trong nước. Sau khi chuyển dịch cơ cấu điện tỉnh Tây liền như mở một phần mềm có virus vậy, sau khi bị mạng lưới điện quốc gia thôn tính, chẳng khác nào là con ngựa gỗ thành Troy, cấy một dự đoán dài hạn đối với việc Hạ Tưởng nắm trong tay đại cục nguồn năng lượng trong nước sau này.
Nhưng Hạ Tưởng cũng không nghĩ chuyển dịch cơ cấu điện tỉnh Tây trước thành công của chuyển dịch kinh tế nguồn năng lượng, hoặc là nói, sau khi giải quyết sự cố tai nạn mỏ, hắn không có sức lực và thời gian mà toàn lực thúc đẩy việc chuyển dịch cơ cấu điện tỉnh Tây. Chuyển dịch cơ cấu điện Tỉnh Tây, không phải chỉ cần làm thông công tác nội bộ ở tỉnh Tây, mà còn phải trưng cầu phê chuẩn của mạng lưới điện quốc gia từ trên xuống dưới.
Công tác nội bộ làm cho tốt, mạng lưới điện quốc gia mới phê chuẩn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://trumtruyen.vn
Tuyệt đối không nghĩ đến, công tác của mạng lưới điện quốc gia nhanh hơn nhiều so với hắn tưởng tượng, nếu như đã làm thông, là một tin mừng bất ngờ thật lớn.
- Sao lại không thể?
Hai mắt Quý Như Lan cười như nước mắt mùa thu, vui không tự kìm hãm được
- Là một phó tổng giám đốc mạng lưới điện quốc gia đích thân gọi điện thoại báo cho em biết...
Ánh mắt toát ra sự tự đắc và thần thái tự tin.
Hạ Tưởng hiểu ra điều gì "Ồ" một tiếng:
- Anh hiểu rồi, hóa ra em thi triển mỹ nhân kế...
- Là kiểu gì vậy, anh ghen à?
Quý Như Lan đùa Hạ Tưởng.
-...
Hạ Tưởng đang muốn phê bình giáo dục Quý Như Lan vài câu, thì điện thoại hắn lại reo lên, vừa thấy người gọi điện, Hạ Tưởng nhất thời trong lòng gặp phải cú sốc, vội vàng nghe điện thoại
- Trần Diễm, cô đang ở nơi nào?
- Chủ tịch tỉnh Hạ, tôi muốn gặp anh! Ngay lập tức!
Trần Diễm thở hổn hển
- Tôi có tình huống trọng đại phải báo cáo, vô cùng khẩn cấp.
- Được, cô nói địa điểm, tôi sẽ đến.
Hạ Tưởng liếc mắt sang Quý Như Lan, Quý Như Lan hiểu ý, cầm chìa khóa xe đứng dậy.
Sau khi Trần Diễm nói địa điểm, Hạ Tưởng không chút chần chừ ngồi cùng xe với Quý Như Lan, phóng đi... gặp mặt Trần Diễm, dự định hướng đến trận chiến cuối cùng ở tỉnh Tây, hơn nữa vấn đề chuyển đổi hình thức ở tỉnh Tây đã đi đến thời khắc cuối cùng.