Đáp lại Astoria bằng một nụ cười sáng lạn đồng dạng, Scorpio thu hồi ánh mắt, cảm thán nói: "Được rồi Blaise, không cần thở dài nữa. Anh khiến em thấy bản thân giống như tên tội phạm lừa đảo ấy."
Trong lúc hai người nói chuyện, Scorpio tính toán chen mình vào chỗ ngồi bên Draco —— chỗ kia rất hẹp, chết tiệt là túi sách của cậu chỉ có thể đặt ở trên mặt đất... vương tử Slytherin xem thường quét mắt nhìn cậu, nói: "Tôi xem thấy."
Scorpio xoa xoa tay trên viên đá lửa luôn liên tục tỏa ra độ ấm thoải mái, thỏa mãn bán híp mắt hừ hừ: "Thấy cái gì cơ?"
"Nhóc hướng vị hôn thê của tôi cười như một thằng ngốc."
"Nè!"
"Được rồi, đổi cái khác —— lưu manh?"
"Draco!"
"A, được rồi, đùa nhóc thôi." Draco mỹ mãn nói, thuận lợi cầm lấy bình trà nhỏ khắc hoa đặt trên bàn, rót cho mình một chén trà, sau đó thêm sữa vào bên trong ——
"Đây là ần đầu tiên em uống trà chiều ở Hogwarts." Scorpio cảm thấy mới mẻ trừng lớn mắt, "Pansy, cái bánh quy nhỏ kia vị ra sao?"
"Nhìn chung cũng không tệ lắm, bên trong còn có nho khô cùng quả hạch được nghiền nát —— nếu thích chúng, em có thể thử xem." Pansy tao nhã buông cái chén nhỏ trong tay ra khỏi miệng, đứng dậy đặt hai miếng bánh bơ Cookie đến cái đĩa trước mặt Scorpio như lời mình, chậm rãi nói, "Nói thật ra, chị cũng là lần đầu tiên ở Hogwarts uống trà chiều —— chị cho rằng đây là bởi vì thời gian tới kì quặc của những vị khách từ Dumstrang và Beauxbatons kia, chúng ta dù sao vẫn cần một ít lý do để tập hợp tất cả lại cùng một chỗ, sau đó nghe hiệu trưởng nói cái gì đó."
Draco tại lúc các học sinh Beauxbatons lựa chọn dãy bàn Ravenclaw ngồi xuống cười lạnh một tiếng, thoạt nhìn hiện tại đối với "Những vị khách có thời gian tới kì quặc" này của Pansy tràn đầy đồng cảm... Có đôi khi, Scorpio bất đắc dĩ nghĩ, các quý tộc đối với chuyện nhỏ lặt vặt không đáng này luôn đặc biệt để ý —— a, đó là gì thế? có một cô gái Beauxbatons xinh đẹp —— "Màu tóc của cô ấy như anh đấy, Draco." Scorpio sửng sốt mà thấp giọng kêu lên.
"Chỉ là 'gần như' thôi." Draco xem thường hơi nhíu mày, "Huyết thống nhà Malfoy không có kéo dài đến nước Pháp."
"Dumstrang —— họ sang đây!" Millicent Brod kinh hô, đó là một cô gái năm tư có dáng vẻ khá là cường tráng. Daphne Greengrass ngồi bên người cậu, hơi nheo lại đôi mắt màu xanh ngọc, không xác định huých Pansy bên tay mình, ngờ vực nói: "A Merlin, Pansy cậu mau nhìn, tên kia có phải là Barut không —— "
Pansy chậm chạp đứng dậy.
Scorpio vội vàng vươn tay đỡ lấy cái đệm thiếu chút nữa bị đụng ngã, mơ hồ cảm thấy cái tên Greengrass nói có chút quen quen, còn Draco thì hớp một ngụm trà nóng trong trạng thái mắt điếc tai ngơ.
Trên thân mặc giáo phục Dumstrang cao lớn, một chàng trai giống như cẩu hùng (gấu chó) tiến tới, ôm lấy thắt lưng Pansy trao đổi một nụ hôn lưỡi nhiệt liệt, Scorpio phụt hết bánh quy trong miệng ra đĩa.
Draco phát ra một tiếng chậc chậc ghê tởm, dời chén đĩa của mình ra xa một chút.
Bất kì cô gái nào cũng không có sức chống cự với nó, Daphne hắng giọng, đỏ mặt cúi đầu nhìn chằm chằm chén đĩa trước mặt. Pansy kiễng chân vỗ vỗ bả vai Alpha Barut, đem hắn nhẹ nhàng đẩy ra sửa sang lại mái tóc đen bị nhu loạn, tuy rằng cô cố làm ra vẻ trấn định, nhưng hơi thở gấp gáp không đều cùng vẻ mặt đỏ ửng bán đứng cô ——
"Được rồi, Alpha." Pansy vươn tay, đẩy khuôn mặt đang chuẩn bị lấn tới lần thứ hai của chàng trai, nhỏ giọng cảnh cáo, "Mọi người đều đang nhìn kìa."
"—— không quan hệ gì."
Thanh âm Barut trầm thấp, liền giống như Draco nói trước đây, có lẽ là bởi vì vấn đề phát âm tiếng Đức của bản thân nên vị quý tộc Đức này khi nói chuyện tổng sẽ mang theo giọng mũi nồng đậm. Victor Krum thì đang mỉm cười đứng ở phía sau Barut —— khác với bộ dáng nghiêm túc thường ngày của anh ta trên áp-phích, trông anh ta khá thân thiện, nhẹ nhàng hôn lên tay Pansy vươn ra, sau đó hai người liền mang theo nhóm học sinh Dumstrang còn lại chính thức gia nhập bàn Slytherin.
Thủ lĩnh niên cấp xem ra cũng thực lưu hành tại Dumstrang.
Scorpio liếc Draco bên cạnh đang lịch sự giả cười bắt tay và ôm nhẹ chào hỏi với Barut và Krum—— a, này thiệt dọa người nha, Scorpio châm chọc mà nghĩ, chọn đại một cái cánh tay của họ cũng to ngang đùi anh đó, thiếu gia Malfoy.
Draco vẫn giữ vẻ giả cười đặc thù của nhà Malfoy ngồi xuống, Barut và Krum thì ngồi xuống phía bên phải anh ngay sau đó, đối diện Barut vừa khéo là Pansy (rõ ràng tính ra thì họ ngồi cùng một hàng nhưng k hiểu sao ông này lại ngồi đối diện Pansy được, hại não quá -_-). Đồng tình liếc Pansy có vẻ đang đứng ngồi không yên một cái, Scorpio lén lút bê thức ăn của mình lên, chuẩn bị đem mông dịch ra xa khỏi ba đại nhân vật đang lòe lòe tỏa sáng kia, Draco cao ngạo lấy cái thái độ như trông xuống chúng sinh nhìn ra trước, đồng thời nghiến răng nghiến lợi xuất ra từ khóe miệng: "Ngừng ngay cái mông của mi lại! Toàn bộ lễ đường đều đang nhìn mi đấy, ngu xuẩn!"
Scorpio ngồi im re: "Bọn họ đang nhìn anh, đáng chết, em không có thói quen bị mọi người nhìn ngó chằm chằm vậy đâu —— anh có thể ngồi vào cái bàn đối diện luôn không!"
Draco xem thường cuộn lên khóe môi: "Đừng có ngu nữa, cậu Grater. Lúc cậu đốt mông Moody đến cả giáo sư cũng nhìn chằm chằm, sao tôi không thấy cậu có chút khẩn trương nào vậy?"
"Đó không phải là do bảo hộ anh sao, thiếu gia Draco, vinh quang như thế thì có gì khẩn trương chứ?" Scorpio bộp lại một cách mỉa mai.
"Gặp quỷ! Cậu thật sự là muốn một bước lên trời!" Vương tử Slytherin thanh âm khàn khan đầy uy hiếp, "Trước khi tôi nhận cậu chết đuối trong ấm trà, câm miệng, thưởng thức chiều trà chết tiệt của cậu đi!"
"Anh mới nên ăn nhiều một chút, " Scorpio xoay mặt qua, chân thành nói, "Nhìn thấy không, đồng dạng là tầm thủ, Krum người ta cao lớn như vậy —— em không bao giờ tin tưởng những lời như tầm thủ cần có dáng người nhỏ gầy nữa đâu!"
Draco hơi hơi nheo lại cặp mắt màu xám bạc, nguy hiểm nhìn chăm chú Scorpio một hồi.
Sau đó...
Sinh khí.
Toàn bộ buổi tối —— đúng vậy, thẳng đến khi hết bữa tối hoặc có thể nói là bữa tối đã qua đi, Draco vẫn không chịu quay lại mái đầu bạch kim tôn quý của hắn, thủy chung dùng cái ót đối với Scorpio. Điều này làm cho Scorpio ý thức được, đối với một chàng trai mà nói, lấy dáng người ra nói chuyện là một việc quá sáng suốt —— được rồi, kỳ thật luận độ cao mà nói, Draco cũng không tính là "nhỏ gầy", trên thực tế, anh so với lúc năm ba đã cường tráng hơn một chút, chẳng hề gầy đến đáng sợ, nghỉ hè năm nay lại cao lên không ít, nếu qua năm năm, anh có thể dễ dàng cán mức 6 thước Anh (ước chừng 1.83 mét) ——
"—— việc này em hẳn là nên tự mình nói với Draco, Scorpio."
Trong phòng sinh hoạt cung Slytherin bên lò sưởi, Pansy cùng Draco đều không biết rốt cuộc đã đi đâu, cùng đó, biến mất còn có Astoria. Duy độc chỉ còn lại Zabini cười tủm tỉm đối mặt với nhóc Slytherin thần tình oán giận ngồi xếp bằng đang lui vào trong sô pha nói, "Anh sẽ không giúp cậu chuyển đạt tin tức này đâu."
"Không, " Scorpio dùng sức quăng tấm da dê bị viết sai một câu ra sau, vô tình mà nói, "Em mới không cần hướng cái ót bạch kim đó nói chuyện —— ahhh, cái luận văn dài ngoằn này làm mình phát điên mất —— Hội nghị Warlock quốc tế trong năm 1289 có gì liên quan tới mình đâu cơ chứ?!"
Zabini nghiêng đầu qua nhìn luận văn của Scorpio, cũng ở trên mặt chỉ ra: "À, đây là tiểu ban các phù thủy chuyên môn 'Sardinian', không phải là 'Đảo Dante'."
Scorpio kinh ngạc ngẩng mạnh đầu trừng anh: "Ngay cả bài giảng lịch sử pháp thuật anh cũng nghe hết sao?"
"Đương nhiên." Zabini cười nhẹ, "Draco so với anh càng thêm nghiêm túc, sách vở của cậu ấy tràn ngập toàn là ghi chú bổ sung —— em không nên để mấy đứa nhỏ khác ảnh hưởng, trên khóa lịch sử pháp thuật có lúc cũng sẽ xuất hiện nội dung hữu dụng —— dĩ nhiên, " Zabini chế giễu nói, "Thường thì khi nói đến nội dung đó, ngay bản thân giáo sư Binns cũng không ý thức được." Giáo sư Binns là vị giáo viên duy nhất trong Hogwarts thân là giáo sư nhưng đồng thời là một hồn ma, người ta kể rằng lúc thầy còn sống, một lần khi ngủ ở bên lò sưởi, lúc thầy thức dậy đến tiết học khác, thầy đã để quên thân xác của mình trong phòng giáo vụ.
"Đó là giáo sư buồn chán hạng nhất mà em biết." Scorpio khô cằn bình luận, "Ông ấy có thể đem chuyện chiến tranh giữa quỷ hút máu và người sói nói giống như giáo sư Dumbledore đang xướng giáo ca —— cả tranh minh hoạ trên sách cũng thú vị hơn so với ổng."
"Anh không cho là như vậy đâu." Zabini thần bí nháy mắt, "Em có hay không nghĩ tới một vấn đề, nếu không có cái gì đáng lưu luyến để lưu lại, thì vì cái gì linh hồn của giáo sư Binns ở lại Hogwarts? —— phải biết rằng, không là mỗi người sau khi chết đều sẽ trở thành Hồn ma... Thậm chí là bức họa, trở thành Hồn ma so với việc trở thành bức họa lại càng cần phải có lý do chấp nhất hơn."
"... Em nhìn không ra Peeves có cái gì chấp nhất mà khắc sâu đấy, cám ơn." Scorpio mặt 囧 nói.
Zabini bật cười to, anh chàng thả quyển 《Lý luận về Animagus (Phù thủy hóa thú) cao cấp》 trong tay đem chính mình ngã vào trong sô pha, đôi mắt nâu sẫm bởi vì vui vẻ mà có vẻ sáng rỡ dị thường, trong phòng nghỉ, có vài cô nàng vốn đang thấp giọng nói chuyện với nhau đều ngừng lại, hưng phấn nghiêng đầu sang quan sát anh —— từ bề ngoài mà nói, kỳ thật Zabini rất được hoan nghênh. Lễ tình nhân năm nay, anh thậm chí thu được socola hiếm có từ các cô nàng Gryffindor, tuy rằng lúc ấy Draco ở một bên chua lè mà kiên trì đó là nhất định là 'Thêm chút đồ thôi'.
Đêm đó, Draco đã khuya vẫn không trở về, liền đến Pansy cũng đã trở lại ——
Cô hiển nhiên hoàn toàn không biết gì về việc Draco đi đâu cả, "Có lẽ là hen gặp cùng mấy cô nàng bên Beauxbatons thôi, bữa tối hôm nay em chân trước vừa ly khai, mấy con nhỏ đó liền xông tới." Pansy không quá tao nhã đảo mắt xem thường.
Scorpio không biết bắt đầu từ cái trong đống lượng tin tức lớn đó mới tốt —— là "Beauxbatons vừa tới một buổi chiều mông vẫn còn chưa kịp nóng" hay là "Mấy! Con nhỏ!" là "Em chân trước mới vừa đi" hay vẫn là "Xông tới".
Vớ của Merlin, như thế để làm gì chứ? Scorpio xem thường bản thân thở phì phò: "Đã sắp đến giờ giới nghiêm, hắn sẽ khiến Slytherin bị hung hăng trừ vài điểm cho coi."
Pansy đang xếp lại áo choàng của mình, nghe vậy khựng lại, quay đầu nhìn Scorpio thoáng đồng tình mà nói: "Đứa nhỏ, em đang ghen."
"Em không có, vì cái gì em phải thế?" Scorpio nhướng mày.
"Tóm lại mặc kệ là cái lý do đáng sợ gì." Pansy than thở, "Cả đêm chị đều sẽ ở cùng một chỗ với Alpha. Giáo sư Snape đêm nay cũng không rảnh trừ điểm Draco đâu —— thầy ấy bị giáo sư Black tha đi rồi, đến bên Rừng cấm nơi chúng ta vừa mới đi qua ấy —— thực ra thì, chị cảm thấy hai người bọn họ có thể là đi quyết đấu... Sức sống vô hạn, đúng không?"
...
Sáng sớm ngày thứ hai, tất cả các học sinh chuẩn bị tranh cử tham dự cuộc thi Tam pháp thuật đều đem tờ giấy có viết tên mình ném vào trong chiếc cốc lửa đang đều đặn nhả lửa. Hai anh em song sinh Weasley ý đồ dùng "Dược tăng tuổi" để gạt cái lằn giới hạn của hiệu trưởng Dumbledore, nhưng hiển nhiên họ thất bại, sau khi bị hung hăng quăng ra ngoài, cả hai đều mọc râu dài ngoằn —— mọi người trong đại sảnh đường đều nhịn không được cười ha hả vui sướng, duy chỉ có Hermione trông căm tức muốn chết... Ông trời mau nhìn đi nhìn đi, Scorpio tắc lưỡi, chị ấy lúc này còn chưa lên làm nữ thủ tịch học sinh đâu đấy!
Bữa sáng qua đi, Scorpio có một khóa phòng chống nghệ thuật hắc ám, nhưng cậu quên mang sách giáo khoa, trên đường quay trở lại lấy đồ, cậu gặp phải Draco tại một góc quẹo.
A, này miễn cưỡng cũng coi là "Người dũng cảm đụng kẻ thù nơi ngõ hẻm" ——
Nếu là không nhiều thêm một Astoria.
Astoria dựa lưng vào vách tường hành lang Hogwarts lạnh lẽo, Draco Malfoy hơi xoay người, một tay chống trên tường, tay kia thì đang nâng mặt cô, hai người đang, ách, hôn nồng nhiệt.
Hôn nồng nhiệt.
Scorpio cảm thấy bản thân hẳn nên tránh ra, chứ không phải trừng mắt đứng ở đây rình xem như một cái tượng ngu ngốc.
Draco luôn rất cảnh giác, cùng lúc nghe thấy tiếng bước chân, anh ngừng hôn, hơi hơi ngẩng đầu, đôi mắt xám bạc trong lối đi nhỏ nơi hành lang hắc ám có vẻ ánh lên, cuối hành lang, người tới đưa lưng về ánh sáng, có điều đường nét bóng dáng ấy lại làm người ta cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Scorpio cùng lúc Draco ngẩng đầu vô thức lui về sau một bước, muốn nói gì đó, lại phát hiện cổ họng khô khốc đến đáng sợ.
"—— Hi, buổi sáng tốt lành! Tiểu Grater ——!"
Cách đó không xa, Sirius ngậm một quyển sách phòng chống nghệ thuật hắc ám năm hai vui sướng phát hiện mục tiêu, từ con chó màu đen biến về hình thể giáo sư Black cao lớn.
Đồng tử màu xám bạc co rút, Draco mãnh liệt đẩy Astoria ra.
Nhưng mà giờ phút này, cuối hành lang đã không còn bóng người nào, người nguyên bản đứng ở nơi đó đã xoay người ly khai.