Chiều nay, hai người ngồi trên bậc thềm của thư viện, mỗi người ăn một cây kem.
Bởi vì chiều nay không ai làm cơm cho Miêu Doanh Đông, cho nên, anh ta phải ra ngoài ăn cơm chung với người hợp tác.
Anh ta ngồi trên ghế phụ chiếc xe của người hợp tác, hai người đang bàn về chủ đề của đàn ông.
Miêu Doanh Đông luôn cười sảng khoái.
Khi đi ngang qua thư viện thành phố, anh ta tình cờ liếc nhìn qua, nhìn thấy hai người đang ngồi trên những bậc thềm trên cao đó.
Anh ta chỉ là nhìn thêm vài mắt thôi, không có dừng xe, anh ta cũng không quay đầu.
Nhưng mà, gương mặt của bạn trai Kiều Duyệt Nhiên, anh ta vẫn là nhìn qua thì nhớ vào trong lòng.
Còn nữa, Kiều Duyệt Nhiên đang cười đó.
Cô ta ít khi cười, hay là do bị cuộc sống ép buộc, hay là cô ta cười rất ít, anh ta ít khi nhìn thấy cô ta cười.
Khi ở chung với công tử bột đó, cô ta cười rất rực rỡ, đây mới giống như một cô gái hai mươi hai tuổi đó.
Ha ha, công tử bột đó, cũng có tính kiên nhẫn đó.
Miêu Doanh Đông sau đó nói chuyện với người hợp tác, cũng khi nói khi không, còn về trái tim của anh ta đã đi đâu rồi, anh ta cũng không biết.
Người hợp tác nói với Miêu Doanh Đông, muốn Miêu Doanh Đông gần đây đến Trung Quốc một chuyến, bàn về chuyện đầu tư, Miêu Doanh Đông đồng ý.
Miêu Doanh Đông mang chuyện mình phải đến Trung Quốc nói với Miêu Doanh Cửu, Miêu Doanh Cửu nói, “Anh hai, lần này anh đi công tác, thuận đường đến Hải Thành giúp em gặp anh ta được không?”
“Ai?”
“Cố Vi Hằng đó.”
“Gặp anh ta làm gì, xem thử anh ta có chơi phụ nữ không hả?”
“Không phải mà, em rất lâu không gặp anh ta rồi, muốn dựa hơi anh ta một chút, nhưng mà cách xa một bờ biển, em không gặp được anh ta, rất lo lắng đó, anh gặp được anh ta, để em biết được anh ta đang khỏe mạnh, thì tốt rồi.” Miêu Doanh Cửu đáng thương nói.
Miêu Doanh Đông đồng ý.
Thời gian đi Trung Quốc, anh ta cho Kiều Duyệt Nhiên nghỉ phép, từ khi hôm đó tình cờ gặp được cô ta và bạn trai công tử bột đó ở thư viện, anh ta cũng chưa gặp qua Kiều Duyệt Nhiên.
Từ buổi chiều hôm đó Kiều Duyệt Nhiên nói về chuyện “Hôn môi”, cũng chưa gặp qua Miêu Doanh Đông, nghe nói Miêu Doanh Đông đến Trung Quốc công tác, thời gian khoảng mười ngày, mười ngày này, cô ta luôn chăm sóc cho Tam Nhi.
Miêu Doanh Đông với người ta bàn xong chuyện đầu tư, còn lại bốn ngày mới quay về Mỹ.
Làm theo chỉ thị của tiểu Cửu, anh ta gọi điện thoại cho Cố Vi Hằng.
Cố Vi Hằng mới tan học, nhìn thấy là điện thoại của Miêu Doanh Đông, cả con người bắt đầu nghiêm lên, nói chuyện cũng đặc biệt lưu loát.
“Anh muốn đến đây sao? Tôi đang lên lớp tại trường đại học Hải Thành, hiên nay đang là giờ nghỉ trưa, không thể đến đón anh, chỉ có thể mời anh ăn cơm tại căn tin thôi.” Cố Vi Hằng nói.
“Không sao. Tiểu Cửu rất nhớ anh, muốn tôi thay em ấy đến đây gặp anh.” Miêu Doanh Đông nói trong điện thoại.
Hơn nữa, bản thân anh ta cũng muốn xem thử, Cố Vi Hằng này nào cũng chạy bộ rèn luyện thân thể, hiện nay là bộ dạng như thế nào rồi.
Dù sao, hai người trên thương trường, vẫn là người tài quý người tài, tuy là có qua chút không không vui vẻ, nhưng dù sao quan hệ vẫn còn ở đó - - Cũng là vì tiểu Cửu.
Trong căn tin.
Cố Vi Hằng mua phần cơm ngon nhất cho Miêu Doanh Đông, Miêu Doanh Đông ăn rất ít.
Anh ta luôn quan sát Cố Vi Hằng.
Có người trời sinh đã mang theo tính lẳng lở, bản tính không phải là một người tốt, dù cho anh ta tự biết giữ bổn phận, nhưng vẫn chào đón được nhiều phụ nữ.
Rất rõ ràng, Cố nhị chính là loại người đó.
Còn nữa, Miêu Doanh Đông không thể không nể phục, gần đây thân hình của Cố nhị thực sự rất tốt đó, cả con người nhìn vào rất cứng cáp, nhìn thôi cũng có thể khiến cho người ta tưởng tưởng ra công lực trên giường của anh ta rốt cuộc lợi hại như thế nào.
“Doanh Doanh gần đây sao rồi?” Cố Vi Hằng hỏi, anh ta và Miêu Doanh Đông hai người đối mặt với nhau, lưng đứng thẳng lên.
“Doanh Doanh anh đang gọi là ai đó? Tên chính giữa của tôi cũng có chữ doanh đó.” Miêu Doanh Đông giống như cố tình sinh sự, anh ta đối với tiểu Cửu quả nhiên tìm được một người đàn ông được phụ nữ chào đón như vậy, vô cùng không phục.
“Anh rõ ràng là biết, tôi không thể gọi anh như thế nay mà.” Cố nhị vừa ăn cơm, vừa bình tĩnh nói.
Hứa Thái Vi từ bên đó bưng cơm qua.
Cô ta nhìn thấy đối diện Cố Vi Hằng, quả nhiên đang ngồi một soái ca khác, cảm thấy ngạc nhiên.
Quả nhiên, bạn của soái ca đều là soái ca, hơn nữa, người này, rất có khí độ, quý phái.
Hứa Thái Vi muốn đến bên cạnh Cố Vi Hằng ngồi ăn cơm.
Bàn của Cố Vi Hằng ngồi là bàn bốn người, bàn ăn toàn là loại bốn người, hiện nay anh ta và Miêu Doanh Đông đang chiếm hai chỗ ngồi trong bàn ăn.
Trước đây anh ta là ngồi ăn một mình, có thể ngồi bên cạnh của Cố Vi Hằng, thân phận đương nhiên cũng không nhỏ.
Hứa Thái Vi ngồi bên cạnh của Cố Vi Hằng, và nói, “Cố tổng, có thể cho tôi ngồi ở đây không?”
“Không sao, tuỳ ý.” Cố Vi Hằng nói.
“Cố tổng, soái ca này là ai vậy? Giống như không cùng lớp với chúng ta.” Hứa Thái Vi nói.
“Anh vợ.” Cố Vi Hằng nói một câu.
“Ai?” Hứa Thái Vi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, cô ta không phải đã suy luận ra quan hệ giữa anh ta và Miêu Doanh Cửu là rất suy yếu sao? Sao lại có anh vợ ở đây chứ?
Miêu Doanh Đông cũng nhăn mày, đối với cách nói không có sự tôn trọng của Cố nhị, cảm thấy vô cùng đột ngột.
Cố nhị, đây là đang làm phép gì đây?
Cách xứng hô cung kính như vậy, khiến anh ta cảm thấy da mặt của Cố nhị cũng rất dày đó, nhưng trong lòng lại mừng thay tiểu Cửu.
Người đàn ông này, người đàn ông này, thực sự là một yêu nghiệp.
“Anh vợ của tôi đó!” Cố Vi Hằng tiếp tục nói, lập lại những lời lúc nãy.
“Ồ.” Hứa Thái Vi nói câu, thì cúi đầu ăn cơm.
Trong khi ăn cơm, Cố Vi Hằng cũng không nếm xỉa đến Hứa Thái Vi, luôn nói chuyện đầu tư với Miêu Doanh Cửu, hai người vẫn là thích hợp nói chuyện trên kinh doanh hơn.
Cố Vi Hằng nói nếu chiều nay không có việc, với anh ta đến biệt thự giữa eo núi, mẹ anh ta gần đây không có ở đây, trong nhà chỉ có cha và anh ta thôi.
Miêu Doanh Đông đồng ý, anh ta cũng muốn xem thử nơi mà Tam Nhi từng sống.
Cố Vi Hằng đồng thời cũng biết Miêu Doanh Đông đến đây làm gì, anh ta chính là muốn biểu hiện ra cho anh ta xem, ban đêm của anh ta rất sạch sẽ.
Đây là buổi gặp mặt chính thức đầu tiên của Cố Minh Thành và Miêu Doanh Đông đó.