Để cho người phiền muộn nhất, là đôi gian phu dâm phụ kia đều dùng ngôn ngữ Long tộc, bọn hắn đến cùng nói gì đó, Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu căn bản nghe không hiểu, cho nên cũng không cách nào phán đoán hiện tại rốt cuộc là cái tình thế gì.
Người nọ tuy có thể phong bế thế giới ý niệm, nhưng không thể phong bế Hồ lô, cho nên người nọ làm hết thảy, Đường Tiêu mượn thần niệm của Áo Bỉ Lão Ma, hoàn toàn có thể cảm ứng được nhất thanh nhị sở.
Đường Tiêu liền nhớ lại một ít sự tình mình cùng nữ tử trước kia thân mật, nguyên lai mỗi lần cũng không thể tránh được con mắt của Áo Bỉ Lão Ma, đại khái tất cả đều bị hắn xem hết, trước kia Đường Tiêu cũng không biết thần thức cảm ứng của Áo Bỉ Lão Ma cường đại như thế, hơn nữa Áo Bỉ Lão Ma còn lừa gạt hắn, nói đứng ở bên trong Hồ lô chỉ có thể nghe mà thôi.
Hai người bên ngoài, tiếp tục thân mật mà ô ô nói gì đó, thiếu nữ khi thì ngượng ngùng, khi thì hưng phấn. Khi thì lộ ra có chút ủy khuất. Có đôi khi lại giống như cãi lại cái gì đó, hiển nhiên giữa hai người nói chuyện liên quan đến không ít chủ đề.
Về sau người nọ kéo một tay thiếu nữ, thiếu nữ muốn rút tay của mình về, nhưng bị người nọ cường thế kéo lại, giờ phút này thiếu nữ lộ ra cực kỳ e lệ, có chút không dám nhìn người kia.
Người nọ sau khi giữ chặt tay thiếu nữ, cùng thiếu nữ lại nói rất nhiều chuyện, thiếu nữ đại khái bởi vì e lệ, cũng không trả lời quá nhiều. Chủ yếu là người nọ nói thôi.
Sau khi tỏ tình chốc lát, người nọ đem thiếu nữ hướng trong ngực mình kéo tới, thiếu nữ chống đẩy vài cái. Nhưng cuối cùng vẫn là ỡm ờ mà bị người nọ ôm vào trong ngực, sau đó người nọ tiến tới bên tai thiếu nữ nói nhỏ mấy lời tâm tình gì đó, thiếu nữ ngẫu nhiên sẽ cười nhẹ vài tiếng, sau đó người nọ ôm lấy đầu thiếu nữ, sau đó hôn lên môi nàng.
- Ta phi!
Mắt thấy bên ngoài phát sinh hết thảy, Đường Tiêu quan sát toàn bộ quá trình mình tán gái, chỉ là, quá trình này tiến triển quá nhanh a?
Muốn nói Viễn Cổ Băng Long này biến thành Long nữ. Một mực với tư cách thủ hộ Phong Bạo Thiên Lô, bị phong ấn ở bên cạnh Phong Bạo Thiên Lô, khẳng định không giỏi đối nhân xử thế. Cho nên mới dễ dàng bị người nọ lừa như vậy.
Đương nhiên, đối phương phải là Long tộc khác phái mới được, bằng không thì tùy tiện nam nhân gì cũng có thể đem nàng thông đồng đi, như vậy còn gì là thủ hộ Phong Bạo Thiên Lô.
Thân thể người nọ, tuy không phải hoàn toàn là Long thể, nhưng trong thần hồn có sáp nhập một tia thần thức của Viễn Cổ Cự Long, nên giả mạo long tộc so với Đường Tiêu lúc trước càng có ưu thế hơn, cũng khó trách thiếu nữ Băng Long không thể nhận ra.
Rất nhanh, một màn càng thêm không chịu nổi đã xảy ra.
Người nọ rõ ràng đem thiếu nữ đẩy ngã xuống trên mặt đất,một bên hôn hít lấy cái miệng nhỏ của thiếu nữ nhắn, một bên vuốt ve bộ ngực, sau đó tay kia rất không thành thật một luồng vào trong y phục của thiếu nữ.
Lại một lát sau về sau, người nọ lấy ra của quý của hắn, dùng chân tách hai chân của thiếu nữ ra, vén lên băng bào của thiếu nữ.
Áo Bỉ Lão Ma rất hèn mọn bỉ ổi mà đem thần niệm cảm ứng tập trung đến giữa hai chân thiếu nữ, Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan có thể rất rõ ràng mà thấy thiếu nữ giờ phút này đang rất căng thăng, mà nơi băng khe, một ít chất lỏng lam sắc thỉnh thoảng từ trong đó phun ra, tay của người kia thỉnh thoảng sẽ mơn trớn nơi thần thánh đó, khiến cho thân thể thiếu nữ một hồi rung động, mà chất lỏng u lam cũng phụt lên càng thêm mãnh liệt.
- Lão ma ngươi có phải xấu xa như vậy không?
Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan rốt cục nhịn không được. Cái lão ma này nhìn trộm một chút thì cũng thôi đi, không cần một mực tập trung ở chỗ này a?
- Trong mắt lão ma ta chỉ có đan dược, sắc tức là không, không tức là sắc, lão ma ta giờ phút này chỉ là nghiên cứu dược tính của u lam băng dịch này mà thôi.
Áo Bỉ Lão Ma nuốt nước miếng. Rất vô sỉ mà cãi lại vài câu.
Đang khi hai người nói chuyện, một đầu rồng lửa thăm dò vào bên trong băng khe, sau khi ở phụ cận băng khẩu trượt trên chất lỏng u lam, đột nhiên phá tan vách màng băng tinh mỏng manh, xông vào đến cuối cùng của băng tuyền.
Hiển nhiên thiếu nữ đang bị người nọ kích thích đến cực hạn. Hoàn toàn không có chú ý tới phía dưới gặp phải cục diện hung hiểm như thế, cho nên không có phòng bị, đã bị người nọ cho đột nhập đi vào. Giờ phút này khuôn mặt thiếu nữ biến sắc, mặt lộ vẻ hơi giận. Nhưng không biết người nọ tiến đến bên tai nàng nói gì đó, thiếu nữ rất nhanh an tĩnh trở lại, hơn nữa nhắm mắt lại.
- Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta. . . . .
Mắt thấy một màn này, Đường Tiêu bên trong Thần đan đã có chút không biết mình muốn nói cái gì rồi.
- Long tộc nhìn qua đều tương đối mạnh liệt. Tiểu long nữ đã là thân thể thành thục, đang lúc cần hợp thể, trường kỳ bị phong bế ở chỗ này, sau khi cảm nhận được khí tức thành thục của rồng đực, kiềm lòng không được một chút cũng không kỳ quái.
Áo Bỉ Lão Ma vừa quan sát rồng lửa xông khe, một bên rất hào hứng mà tiến hành bình luận một phen.
Nghe ngữ khí nói chuyện của Áo Bỉ Lão Ma, cảm nhận được địa phương hắn hiện tại đang cảm ứng, Đường Tiêu liền nghĩ tới lúc trước mình cùng một đám nữ tử làm những sự tình kia, lão ma này thật đúng là may mắn thấy hết.
Nếu có cơ hội đoạt lại thân thể, về sau thời điểm cùng nữ nhân hợp hoan, vô luận như thế nào, nhất định phải nghĩ biện pháp phong bế Hồ lô mới được, nếu không bị một đôi mắt hèn mọn bỉ ổi nhìn xem như vậy, cảm giác thật đúng là không tốt.
- Chỉ sợ chúng thoải mái xong, phiền phức của chúng ta đã tới rồi!
Đường Tiêu rầu rĩ mà nói với Áo Bỉ Lão Ma một câu.
Người nọ đã có thể nói ngôn ngữ long tộc, nói rõ trí nhớ của Viễn Cổ Cự Long đã thức tỉnh không ít, đối với người đã từng đoạt xá, cùng người bắt nó phong ấn, khẳng định hận thấu xương.
- Không nhất định, nhìn lại đi, hắn nhiều lắm là sau khi chiếm đoạt tiểu long nữ, kích phát bản năng ngôn ngữ long tộc, ngươi cũng không nên coi thường sự cường đại của chủ hồn mình.
Áo Bỉ Lão Ma mở miệng an ủi Đường Tiêu thoáng một phát.
- Chỉ mong là như vậy.
Đường Tiêu lần nữa thở dài.
Chủ hồn dung hợp với thần hồn vô ý thức của Viễn Cổ Cự Long kia, đến cùng còn có tính là mình không? Cái này thật đúng là một cái mệnh đề nan giải.