Sát Vương

Chương 524: Lý Nguyên




Sau khi vào thành, đường đi rất chỉnh tề, trên mặt đường được lót đá tảng, hai bên đường là một chuỗi các cửa hàng đa dạng, trong đó nhiều nhất chính là cửa hàng dược thảo, điều này khiến Đường Tiêu không khỏi vui mừng.

Nhưng sau khi đi vào mấy tiệm bán thuốc, trên mặt Đường Tiêu lại hiện ra vẻ thất vọng, trong tiệm xác thực có Thiên Diệp thảo, nhưng cao nhất cũng chỉ khoảng 2000 năm, vừa nghe thấy hai chữ “vạn năm”, chủ nhân các cửa hàng đều không ngừng lắc đầu, tỏ vẻ cảnh giác với Đường Tiêu, chỉ có một chủ tiệm sau khi thu của Đường Tiêu hơn mười khối linh thạch, bí mật nói với hắn, kêu hắn đừng rêu rao thu mua dược thảo vạn năm như vậy, trong Tiên thảo chi thành nếu xuất hiện dược thảo vạn năm, khẳng định đều bị Vân Vụ tông lấy đi, không người nào dám bán dược thảo vạn năm cho một người ngoài không rõ lai lịch như Đường Tiêu. Nhưng Đường Tiêu ngược lại thăm dò được một số tin tức về Thiên Diệp thảo vạn năm, vị chủ tiệm chỉ cho Đường Tiêu vị trí có thể tồn tại Thiên Diệp thảo vạn năm trên bản đồ, chỉ có điều nhắc nhở hắn, nơi đó không gần Tiên thảo chi thành. Vì trong lòng đất của Tiên thảo chi thành có một lượng lớn yêu thạch, khiến cho yêu thú trở nên suy yếu, cho nên yêu thú không dám tới gần thành, còn yêu thú hoang dã lại không có gì cố kỵ, rất có thể có thực lực tương đương với võ giả Địa Nguyên đỉnh phong thậm chí là võ giả tu vi Thiên Nguyên, võ giả không có kinh nghiệm, hơn nữa không kết bạn, đơn độc đi thu thập dược thảo, nguy hiểm cũng tương đối lớn.

Khi Đường Tiêu bỏ ra linh thạch để hỏi thăm về bí cảnh Truyền Tống Trận, thật bất ngờ, tất cả những người nhận linh thạch đều cùng đề cập đến một chỗ với Đường Tiêu, đó là Kim Vân tinh, một tinh thạch trung tâm, lớn hơn Tiên thảo chi thành mấy ngàn lần.

Môn phái lớn nhất gần Kim Vân tinh là Vân Vụ tông, Vân Vụ tông có mấy chục vạn đệ tử trong ngoài môn, là người thống trị thực sự của toàn bộ tinh thạch này. Thành chủ của Tiên thảo chi thành chính là một gã đệ tử ngoại môn của Vân Vụ tông, tinh thạch chỗ Tiên thảo chi thành cũng chỉ là một trong mấy trăm tinh thạch do Vân Vụ Tông sở hữu.

Thiên Thư các trong Vân Vụ tông, nghe nói là nơi có tất cả tư liệu liên quan đến bí cảnh sương mù, cực kỳ tường tận, chắc hẳn bên trong cũng có ghi chép về bí cảnh Truyền Tống Trận mà Đường Tiêu hỏi đến.

Khi Đường Tiêu đang suy nghĩ có nên ở lại tinh thạch chỗ Tiên thảo chi thành một thời gian, sau khi ra ngoài hái lượm Thiên Diệp thảo vạn năm sẽ đi tìm Bí cảnh Truyền Tống Trận thì có một gã thiếu niên võ giả trên đường phố đã chú ý tới Đường Tiêu đi về phía hắn.

Đường Tiêu kỳ thật đã sớm chú ý tới gã thiếu niên này, nhưng đối phương nhiều lắm cũng chỉ có tu vi cấp Nhân Nguyên nhị giai, Đường Tiêu dùng một ngón tay cũng có thể giết chết hắn, cho nên cũng không quá để mắt đến hắn, lúc này thấy thiếu niên này đi tới, Đường Tiêu mới nhìn về phía thiếu niên kia, muốn biết thiếu niên này đi theo hắn rốt cuộc vì mục đích gì.

- Vị huynh đài này, có phải ngươi đang tìm kiếm Thiên Diệp thảo vạn năm?

Sau khi thiếu niên đi tới, chắp tay chào Đường Tiêu, sau đó ghé sát vào mặt hắn nói nhỏ.

- Đúng, ngươi có tin tức sao?

Đường Tiêu bất động thanh sắc nhìn thiếu niên này.

Gã thiếu niên nhìn chung quanh một lát, sau đó kéo Đường Tiêu vào trong một hẻm nhỏ vắng vẻ bên cạnh: 

- Tại hạ là Lý Nguyên, thật ra ta có biết mấy địa điểm có thể bán Thiên Diệp thảo vạn năm, nếu huynh đài nguyện ý trả linh thạch, tại hạ có thể dẫn huynh đài đi xem một chuyến, nhưng có thể mua được Thiên Diệp thảo vạn năm hay không, còn phải xem vận khí của huynh đài ngươi.

- Ngươi muốn bao nhiêu linh thạch?

Đường Tiêu hỏi thiếu niên, nếu đến nơi có người dùng linh thạch làm giao dịch, dựa vào hấp linh của Áo Bỉ Lão Ma, Đường Tiêu cũng không thiếu linh thạch, hơn nữa hắn từ trong Phong Bạo Thiên Nhãn đi ra, thứ trên người nhiều nhất chính là linh thạch.

- Cái này…Nếu huynh đài có thể bỏ ra ba khối linh thạch….Hắc hắc, Tiên thảo chi thành là điểm đầu của Vân Vụ tông, nếu không được những quản sự của Vân Vụ tông cho phép, người trong thành không được phép bán dược thảo vạn năm cho người bên ngoài, nếu bị người ta điều tra được, tại hạ thật sự có chút lo lắng cho tính mạng…. 

Gã thiếu niên tựa hồ có chút chột dạ, sau khi báo giá lại vội vàng bổ sung giải thích mấy câu với Đường Tiêu, ý tứ là dược thảo vạn năm này thuộc về giao dịch ngầm, cho nên tin tức chào giá nhất định sẽ cao hơn một ít.

- Ta sẽ cho ngươi năm khối linh thạch, nhưng nếu ngươi dám gạt ta, ta lập tức bẻ gãy cổ ngươi.

Đường Tiêu tiện tay ném ra năm khối linh thạch cho thiếu niên kia.

- Tạ huynh đài!

Thiếu niên vui mừng thu hồi linh thạch, sau đó nói: 

- Huynh đài, mời đi bên này. 

- Ngươi chỉ phương hướng đi, ta mang ngươi qua xe.

Đường Tiêu nói với thiếu niên.

Tay của gã thiếu niên vừa mới chỉ về một phương hướng, cả người đã lập tức bay đi, gió thổi vù vù hai bên tai, sau khi rơi xuống đất, dĩ nhiên đã ở ngoài mấy con đường.

Hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên gã thiếu niên này làm chuyện hướng dẫn như vậy, bị Đường Tiêu xách người lên phóng trên không trung cũng không lộ vẻ bối rối, sau khi phân biệt phương hướng, rất nhanh dẫn Đường Tiêu đi tới một nơi tương đối vắng vẻ trong thành.

Ở Tiên thảo chi thành, ngoại trừ khu vực tương đối náo nhiệt khi Đường Tiêu tiến vào cửa thành, còn những khu vực khác, bởi vì chưa được khai phát, chỉ có rất ít dân cư ở trong những bụi cỏ cao hơn đầu người, giống như sơn thôn hoang dã, hơn mười dặm mới có một nóc nhà.

Sau khi rơi xuống dất, gtax thiếu niên dẫn theo Đường Tiêu trực tiếp đi đến một ngôi nhà nằm lẻ loi dưới núi, Đường Tiêu nhìn xung quanh, diện tích ngôi nhà này thật ra rất lớn, hơn nữa trong nhà còn có mấy vườn thuốc, chủ nhân ngôi nhà thậm chí còn chiếm cứ một ngọn núi nhỏ, trên khoảng đất trống trong nhà đang phơi một số dược thảo, một thiếu nữ khoảng 16, 17 tuổi cầm một chiếc gậy trúc trải đều những dược thảo này ra.

- Tiểu Lan, cha ngươi đâu? Ta mang khách nhân đến cho các ngươi đây!

Lý Nguyên kích động chạy tới bên cạnh thiếu nữ, vẻ mặt nịnh nọt, nói với cô gái.

Thiếu nữ liếc nhìn Đường Tiêu, sau đó trả lời Lý Nguyên:

- Cha ta lần này ra ngoài, chưa thấy trở về.

- Ta nhớ lần trước khi cha ngươi hái thuốc bên ngoài đã hái được một cây Đan Chu thảo vạn năm?

Lý Nguyên cười đùa hí hửng hỏi thiếu nữ.

- Nó đã sớm bị Vân Vụ tông lấy đi rồi!

Thiếu nữ tựa hồ rất không thích Lý Nguyên, ngữ khí nói chuyện với hắn cũng lộ ra vẻ không quá khách khí.

- Trong nhà còn có dược thảo vạn năm nào khác không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.