Sát Vương

Chương 532: Truyền tống trận




Nhưng những cấm chế này không làm khó được Đường Tiêu, Cấm chế song thù rất nhanh phân ra một lối đi từ trong màn sáng cấm chế, trợ giúp Đường Tiêu tiến vào bên trong.

Sau khi Đường Tiêu đi vào, màn sáng cấm chế sau lưng lập tức khép lại, tất cả quá trình này cũng không kinh động đến bất cứ kẻ nào của Vân Vụ tông. Đường Tiêu dựa theo chỉ thị trên địa đồ, rẽ qua bảy tám lối, đến chỗ sâu của cổ điện dưới lòng đất, theo như chữ viết trên ngọc giản, sau khi đánh nát một bức tường đá sẽ tiến nhập vào thạch điện của Truyền Tống Trận.

Trong thạch điện tích đầy tro bụi, bước mấy bước tựa hồ vết chân đều bị che kín, hiển nhiên nơi này đã rất nhiều năm không có người tiến vào. Chính giữa thạch điện, có một khối vòng tròn nhô lên, đồng dạng tích đầy tro bụi dày đặc, Đường Tiêu bận rộn một hồi lâu, cuối cùng truyền tống trận cổ được chế tạo bí mật dưới đây cũng lộ ra.

Truyền tống trận này rất nhỏ, nhưng kiểu dáng lại vô cùng cổ xưa, bên trong còn vẽ một vạch đỏ, người truyền tống phải đứng trong vạch đỏ, mới có thể được truyền tống an toàn đến bên kia. Nhưng trong vạch đỏ này, vẻn vẹn chỉ có thể có một người đứng.

Truyền tống trận cổ tổng cộng có tám lỗ khảm, trong mỗi lỗ khảm phải đặt một khối thượng phẩm linh thạch, mới có thể cung cấp đầy đủ động lực cho Truyền Tống Trận. Đường Tiêu đã sớm chuẩn bị xong tám khối thượng phẩm linh thạch, sau khi lỗ khảm của truyền tống trận cổ lộ ra, Đường Tiêu liền đặt tám khối thượng phẩm linh thạch vào bên trong.

Sau khi đặt khối thượng phẩm linh thạch cuối cùng vào trong, Đường Tiêu lui về phía sau vài bước, chờ đợi nhìn về hướng truyền tống trận.

Truyền tống trận cổ phát ra một những tiếng vang xoẹt xoẹt, toàn bộ vòng tròn cũng bắt đầu chuyển động, giống như loại điện thoại quay số mâm tròn ngày xưa, mỗi lần quay một số, cứ thế chuyển động nửa vòng hoặc một vòng.

Chỉ có điều Truyền Tống Trận này đã cố định trình tự quay số, giống như điện thoại chỉ có thể cố định gọi một mã số, nó chỉ đối ứng với một địa điểm khác trong sương mù bí cảnh, không thể tùy ý truyền tống đến Bí cảnh hoặc địa điểm khác.

Sau khi quay mấy vòng, Truyền Tống Trận lại một lần nữa phát ra tiếng vang xoẹt xoẹt, nhưng đột nhiên ngừng lại, trong truyền tống trận cũng không có bạch quang truyền tống xuất hiện.

- Khốn khiếp!

Đường Tiêu mắng to một tiếng, hiển nhiên Truyền Tống Trận này đã xảy ra vấn đề gì.

Đường Tiêu kiểm tra tám khối thượng phẩm linh thạch, linh lực bên trong hiển nhiên còn rất sung túc, có lẽ không phải là vấn đề lực khu động.

Nhưng nếu là vấn đề của Truyền Tống Trận, phiền phức có thể còn lớn hơn. Đường Tiêu không nói nhiều, một lần nữa gọi Cấm chế song thù, cấm chế và trận pháp vốn chính là bí thuật đồng tông, Truyền Tống Trận chính là một loại trận pháp, nếu Truyền Tống Trận này thực sự có vấn đề gì, có lẽ các nàng sẽ có năng lực tiến hành chữa trị.

Hai tỷ muội Cấm chế song thù vây quanh truyền tống trận cổ, đi tới đi lui, thỉnh thoảng cúi người cẩn thận nghiên cứu phù văn phía trên và bí thạch của Truyền Tống Trận, từ tình huống trên bí thạch mà nhìn, tựa hồ không có bất kỳ tổn thương nào, sau khi lau sạch lại trở nên mới tinh.

Hai tỷ muội vẽ phù văn trên truyền tống trận xuống, sau đó lấy ra một số ngọc giản tiến hành so sánh, phán định đây là một loại Truyền Tống Trận rất cổ xưa, nhưng hai tỷ muội cuối cùng đưa ra kết luận khiến cho Đường Tiêu có chút uể oải, theo các nàng phỏng đoán, rất có thể đầu bên kia của của truyền tống trận cổ xảy ra vấn đề, giống như máy điện thoại bên này rất bình thường, nhưng điện thoại của đối phương gặp trục trặc, hai bên vẫn không cách nào trò chuyện với nhau.

Điều này khiến Đường Tiêu sắp buồn bực muốn chết, hắn đã tốn không ít công phu trên truyền tống trận cổ này, hiện tại tất cả đều trở nên phí công.

Nhưng cũng không kỳ quái, nếu như Truyền Tống Trận này còn có thể sử dụng, Vân Vụ tông nhất định sẽ phái người trấn giữ chỗ này, chứ không phải hoàn toàn bỏ quên nó ở đây.

Bất đắc dĩ, Đường Tiêu đành phải buông tha truyền tống trận, thừa dịp ban đêm rời khỏi Vân Vụ tông, sau khi bay ra cấm chế của Kim Vân tinh, tự mình tiến về Thiên Mạch tinh ở phía trước.

Bên ngoài Thiên giới, võ giả trên Thiên Nguyên cũng không bị hạn chế sử dụng vũ lực giết người, thực lực bây giờ của Đường Tiêu, võ giả dưới Thiên Nguyên ngược lại không cần lo lắng, nhưng vạn nhất bị Thiên Nguyên võ giả để ý thì sẽ rất phiền toái.

Rời khỏi tinh thạch chứa Vân Vụ Tông, Đường Tiêu vẫn tận lực né tránh con đường lớn, đi xuyên qua sương mù, qua mấy ngày, cuối cùng gặp được một hai máy phi hành hình tròn, được xưng là từ tinh thạch cách đó không xa bay tới, võ giả tự phi hành trong sương mù giống như Đường Tiêu cũng không nhiều.

Mặc dù đối với Đường Tiêu mà nói, những tinh thạch sương mù này không tính là gì, nhưng đối với võ giả thể chất bình thường mà nói, tính ăn mòn của tinh thạch sương mù quá mạnh mẽ, phi hành trong tinh thạch sương mù một thời gian dài cực kỳ tiêu hao thể lực và linh lực, cuối cùng thậm chí sẽ hao hết thể lực thân thể, hoàn toàn bị ăn mòn, hầu như không thể dung nhập vào trong tinh thạch sương mù.

Một số võ giả trong tinh thạch sương mù nhìn thấy Đường Tiêu bay ngang qua tinh thạch, phần lớn sẽ cho rằng hắn là một gã võ giả cấp Thiên Nguyên, dù sao chỉ có võ giả cấp Thiên Nguyên mới có thể bay xuyên qua tinh thạch sương mù thời gian dài mà bỏ qua năng lực ăn mòn của nó.

Hai tháng sau, Đường Tiêu tạm thời hạ xuống của một tinh thạch nhỏ, tinh thạch này không lớn, nhưng bởi vì vị trí gần mấy tinh thạch rất lớn, buôn bán rất phát đạt, cho nên làm ăn trên tiểu tinh thạch này rất hưng vượng.

Trong thị trường bên trong tiểu tinh thạch, Đường Tiêu bổ sung một số linh thạch cho Vi Liên, lại góp nhặt tất cả địa đồ Đường Tiêu có thể thu thập liên quan đến bí cảnh sương mù, và một số địa đồ cổ gần tinh thạch sương mù, Đường Tiêu nhanh chóng rời khỏi tiểu tinh thạch, tiếp tục lên đường.

Áo Bỉ Lão Ma đã sớm luyện chế ra Tỉnh Không đan, còn thuận tiện giúp Ngân Từ Phong Nữ luyện chế ra một viên, nhưng Đường Tiêu cũng không vội vàng dùng viên Tỉnh Không đan này.

Áo Bỉ Lão Ma trước đó đã cắt một khối thần đan xuống cho Đường Tiêu nuốt dùng, nó vẫn ở trong cơ thể hắn, chậm rãi tiến hành luyện hóa, cùng với luyện hóa thần đan, tia thần hồn của Đường Tiêu cũng nhanh chóng lớn mạnh, sắp gần bằng chủ hồn lúc trước, mặt khác hắn còn có một loại cảm giác mãnh liệt là tu vi bản thân sắp sửa đột phá, nếu như có thể tự đột phá, vậy có thể tiết kiệm viên Tỉnh Không đan kia rồi, đưa cho Vi Liên ngược lại là lễ vật không tệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.