Có một phần kinh hỉ
Có một phần kinh hỉ
Kết thúc rồi sao? Mọi người nhìn về phía ánh sáng màu đỏ lấp lánh kia. Chẳng ai ngờ rằng, chiến đấu đến cuối cùng, lại có thể là một kết cục như vậy!
Nữ tử Cổ tộc bỗng nhiên bùng nổ, đánh bại phân thân cường đại của Phó hội trưởng, thế nhưng sau cùng lại bị Trần Phong dùng loại phương thức cực kỳ kinh dị này giết chết trong nháy mắt! Không một chút hồi hộp nào! Cái năng lực quấy rối người giống như rác rưởi kia, sau cùng lại bộc phát ra uy năng khiến cho người ta phải kinh sợ.
"Thật mạnh."
"Đây chỉ sợ là đã siêu việt cấp A đỉnh phong." Đám người ở Tinh Thành rung động.
Hồi lâu sau, ánh sáng màu đỏ biến mất, trên mặt đất chỉ có một cái hố cực lớn. Trên không trung có vô số hạt màu hồng lấp lánh, thân thể của nữ tử Cổ tộc kia đã bị đánh tan! Trần Phong đã phá hủy đi một cỗ phân thân cực kỳ cường đại!
Trên không trung chỉ để lại một chút hạt màu hồng, chậm rãi tiêu tán theo thời gian! Rốt cục… cũng kết thúc! Đám người nắm chặt hai quả đấm.
Kết thúc! Yêu tộc đáng chết, Cổ tộc đáng chết, cuối cùng cũng đều kết thúc!
Tinh Thành, đã giữ vững! Đám người gần như không nhịn được cuồng hoan.
Chỉ có điều là vào đúng lúc này, đám người nhạy bén chú ý tới, những hạt màu hồng mỏng manh kia vẫn còn đang lập lòe, tản ra huỳnh quang yếu ớt, hấp dẫn sự chú ý của vô số người.
"Đây là cái gì?"
"Làm sao vẫn còn động đậy?"
"Nữ tử Cổ tộc kia vẫn chưa hết hy vọng hay sao?" Đám người trợn trừng mắt.
"Đây là..." Ánh mắt của Trần Phong bỗng nhiên nhíu lại.
Ngay sau đó, dưới ánh mắt không thể tin được của đám người, những hạt màu hồng lập lòe ánh sáng nhạt yếu kia, dĩ nhiên lại bắt đầu chậm rãi ngưng tụ, hồi lâu sau, xuất hiện một thân thể hoàn mỹ.
Vẫn như cũ, chính là nữ tử Cổ tộc kia.
Vẫn như cũ, xinh đẹp động lòng người như vậy.
Quần áo trên người nàng so với một hồi chém giết vừa rồi đã tan nát hơn nhiều, nhìn qua rất động lòng người, chỉ có điều, đám người Tinh Thành nhìn thấy nàng lại không có một chút tạp niệm nào.
Nữ nhân này vẫn còn sống sót?! Nàng thế mà lại không có một chút việc gì?
Cõi lòng của đám người mát lạnh.
Chỉ có ánh mắt của Trần Phong vẫn quét qua trên người nàng, thở dài thật sâu: "Cần gì chứ? Trước đó vì đánh bại mấy người Phó hội trưởng, ngươi cưỡng ép quán chú năng lượng, hiện tại phân thân của ngươi đã bị phá hủy, ngươi lại mạnh mẽ ngưng tụ, như thế thì lực lượng lưu lại bản thể của ngươi còn có bao nhiêu?!"
"Ngươi làm như vậy... Lợi không bằng hại." Trần Phong rất là tiếc nuối nói.
"Ngươi không biết ta đã bỏ ra bao nhiêu." Trong mắt của nữ tử Cổ tộc tràn ngập hận ý: "Kế hoạch khôi phục yêu tộc lần này, phải là do ta leo lên đỉnh truyền kỳ, lại bị con rệp nhà ngươi phá hoại! Ta không thể lãng phí những gì ta đã bỏ ra! Ta sẽ tiêu diệt các ngươi, thu hồi tất cả tổn thất của ta!"
Cho dù nàng biết rõ, nàng nên lui lại ngay vào thời điểm phân thân của nàng bị hủy diệt! Từ địa phương cách xa như vậy lại cưỡng ép ngưng tụ phân thân, tổn thất phải lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của nàng! Thế nhưng cũng may, bản thể của nàng đang ở địa phương an toàn.
"Thật sao?" Trần Phong nhún nhún vai: "Xem ra ngươi thực sự không biết cái gì gọi là đập nồi dìm thuyền."
"?" Nữ tử Cổ tộc có chút nghi hoặc.
"A." Trần Phong lắc đầu, không nói rõ lí do cho nàng nghe, chỉ thản nhiên nhìn nàng nói: "Coi như ngươi cưỡng ép ngưng tụ phân thân, coi như ngươi trả giá nhiều như vậy, ngươi cho rằng ngươi chắc chắn có thể hoàn thành kế hoạch của mình hay sao?"
"Ta có khả năng." Nàng cười lạnh một tiếng: "Vừa rồi ta đã nhìn thấu năng lực của ngươi."
"A?" Trần Phong nhướn lông mày lên.
"Ngươi rất yếu, ngươi thật ra chỉ có cấp B! Thế nhưng năng lực kỳ quái của ngươi bắt đầu từ lúc yếu, không ngừng tăng cường độ lên, có lẽ lúc đầu rất yếu, thế nhưng cuối cùng sẽ chồng chất lên, càng ngày càng mạnh! Đây là một năng lực ta chưa từng thấy qua. Vào thời điểm nó mạnh mẽ, đủ để nghịch thiên, thế nhưng nhược điểm của nó quá mức rõ ràng, chỉ cần giải quyết nó từ lúc đầu, nó căn bản chỉ là một cái gân gà!" Ánh mắt của nữ tử Cổ tộc như điện xẹt.
Trần Phong giật mình, năng lực quan sát thật là đáng sợ! Hắn chỉ dùng một lần, còn dùng thêm các loại phương thức ngụy trang, thế nhưng nữ tử Cổ tộc này dĩ nhiên chỉ cần liếc mắt liền có thể nhìn thấu năng lực của hắn!!!
Hoàn toàn chính xác! Hiện tại, vấn đề lớn nhất của Tru Thần chính là thời gian thi triển quá dài!
"Loại năng lực này có hạn chế cực lớn, ta không biết ngươi có thể phóng thích một lần nữa hay không, thế nhưng không quan trọng, ta sẽ không cho ngươi cơ hội." Nữ tử Cổ tộc ngưng mắt nhìn chăm chú Trần Phong, lần này, nàng thật sự xem Trần Phong như là đối thủ có cùng cấp bậc, nói: "Nếu như ngươi có át chủ bài khác, thì hãy thi triển ra đi, nếu như không có... vậy thì hãy sám hối ở nơi vực sâu vạn cổ!"
Nữ tử Cổ tộc ra tay rồi.
Oanh! Hào quang kinh khủng lóe sáng.
Hai tay nàng lập lòe hào quang màu hồng, trực tiếp nhắm thẳng vào Trần Phong, nàng nhìn ra được, kẻ duy nhất có thể tạo thành uy hiếp cho nàng, chỉ có hắn!
Chỉ có điều, từ đầu đến cuối, Trần Phong chỉ bình tĩnh nhìn nàng: "Ngươi thật sự cho rằng... Ngươi sử dụng lực lượng bản thể không một chút kiêng kỵ như thế sẽ không sao cả?"
"Ngươi cũng biết, vượt quá giới hạn tiêu hao lực lượng của mình, sẽ tạo thành tổn thương như thế nào đối với thân thể, hoặc là nói, sẽ mang đến nguy hại gì đối với bản thể?" Trần Phong giống như cười mà không phải cười nói.
"Chuyện này không nhọc ngươi phải quan tâm." Sát tâm của nàng vẫn chưa giảm.
Cưỡng ép tiêu hao lực lượng, nhiều nhất là chỉ không thể sử dụng năng lượng trong vài ngày, đối với nàng mà nói, căn bản là không ảnh hưởng đến toàn cục! Dùng tâm trí của nàng, căn bản sẽ không bị Trần Phong dao động.
"Hôm nay ngươi nhất định phải chết!"
Xoạt! Hào quang đáng sợ đâm đến Trần Phong.
Công kích của nàng cách trái tim Trần Phong thậm chí chỉ có mấy centimet, mà ngay vào thời điểm nàng sắp đâm thủng ngực Trần Phong, thân thể bỗng nhiên cứng đờ! Thân thể cường đại của nàng, ngưng kết lại ở trên không trung!
"Ngươi..." Ánh mắt của nàng bỗng nhiên trợn trừng, nàng không thể tin được mà cúi đầu nhìn xuống.
Nơi đó, trên ngực trái của nàng, có một thanh cự kiếm hỏa diễm to lớn xuyên thủng qua, cắm vào từ sau lưng nàng, lại từ tim đi ra, cho nàng một đâm lạnh thấu tim! Mà đáng sợ nhất là… Sau lưng nàng, thế mà nhìn không thấy bất kỳ một kẻ nào hay là bất kỳ vật gì! Chỉ có thanh kiếm đột ngột xuất hiện kia!
"Đáng tiếc." Trần Phong lắc đầu: "Bây giờ ngươi đã hiểu, vì sao ta nắm giữ kết cục của ngươi rồi chứ?"
"..."
Nữ tử Cổ tộc nhìn người trẻ tuổi trước mắt, từ trong ánh mắt có chút mỉa mai của hắn, hiểu ra được một chuyện đáng sợ —— từ lúc mới bắt đầu, hắn đã biết sự tồn tại của nàng!!!
Yêu tộc khôi phục… Ám Dạ Yêu Hổ… Hóa ra mục tiêu chân chính của người trẻ tuổi kia lại chính là nàng!
"Ta đã chờ ngươi đã lâu." Trần Phong chậm rãi tiến lên.
Đến gần thân thể ngưng kết trong hư không của nàng, nhẹ nhàng nói bên tai nàng: "Hiện tại, trở về đi, thực ra ta có một phần vô cùng kinh hỉ dành cho ngươi đấy..."