Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

Chương 5: Lời hi vọng




Khu rừng âm u rậm rạp của vương quốc O là khu rừng đã xếp vào top hàng đầu của những khu rừng nguy hiểm, sánh ngang với «khu rừng chết » của vương quốc Pio.
Trong khu tối nơi đó 1 thiếu niên với máu tóc hồng đang ngồi nhìn....
Và tự suy ngẫm rằng, bố mẹ mình có vuốt còn mình cụt lủn.Họ có răng nanh,mình có răng năng giống họ mà sao vẫn thấy ko giống là cha con, vẫn thấy khang khác nhưng vẫn ko thể nào lí giải được.
Cậu từ khi 5 tuổi đã trở nên bị điếc nhưng lúc này thật lạ cậu có thể nghe thấy tiếng 1 «cô bé»[quả là 1 lời sỉ nhục chân thành ]
Đang cười với cậu, nhìn cô bé cậu thấy có điểm giống mình như nhận ra đồng loại mắt cậu phát sao lấp la lấp lánh..lala...lánhlánh.
Selene nhìn khuôn mặt cún cưng mà phì cười "Aha,Le..Ahahaa..haha.ừm, ehèm, Le à hãy tự mình bước ra thế giới rộng lớn ngoài kia và trưởng thành nhé.Áhaahaa..haa ha,..chết mất"xong rồi,còn đâu vẻ uy nghiêm của bả trong mấy chap trước
——$%°^°
Trên mảnh đất đầy rẫy biết bao ngôi mộ.Có,..có 1 cô bé gái đang nhảy múa dưới trăng,bằng những đường tiễn lướt qua ko khí như 1 dải lụa.
Xuyên qua tim của 2 vampire, sau đó cô bé bỗng phá lên cười điên dạy.
Sau đó, như nhận ra thứ gì khuôn mặt cô bé đã trở lại vẻ ngây thơ như bao cô bé khác.
Trong Cô bây giờ thật khác, khi nãy chính tay cô đã dã man giết bọn vampire và cảm thấy thích thú khi nhìn chúng đau đớn mà chết.Nhưng giờ đây khi nhìn thấy 2 xác vampire trước mặt cô lại bật khóc, hai bàn tay của sát thủ cầm tiễn khi nãy đang hứng từ giọt nước mắt rơi xuống.Cô dùng 2 tay che mắt lại và hướng mặt lên trời gào lên thảm thiết:
"Khônggggggg...."
Selene xuất hiện kịp thời trong thần trí của cô và trấn an cô lại:
"Sagit, hãy bình tĩnh lại đi cháu.Nếu cháu cứ điên dại khi giết vampire và sau đó lại mặc cảm tội lỗi thì chỉ tự hành hạ mình thôi.Hãy theo ta, đến nơi cháu nhận thấy đc điều quan trọng hơn cả trả thù, chém giết "[ôi, selene vĩ đại đã trở lại](selene::ta vĩ đại đó giờ, mới biết à)
———#$%°^°
Lon ton lon ton, có 1 bé trai à ko bé gái, bé trai...a ta ko thể phân biệt.
Đang cho đv ăn và nựng bọn chúng.
Vâng còn lại có 1 người à nên nói thẳng luôn đó là Pis vâng là con trai,con trai đấy.
Ai bây giờ mà nhìn đc cảnh này tôi đố bạn phân biệt đc trai hay gái.
Vâng, phóng Scorscor xin thuận lại hình ảnh trên.
Máy quay,ok
Độ sáng,ok
Action
Mấy chú nai đang liếm mặt cậu khiến mặt cậu ửng đỏ hồng hồng mấy chú sóc thì lăn qua lăn lại trên người cậu.đv con khác thu hun vâng là HÔN cậu ấy đấy ạ, chỗ nào cũng hun khiến cậu ấy cười hihi,ethẹn.
(Á, gọi bệnh viện tiếp máu mau nên,...nước miếng ta chảy ròng ròng rồi nè, Scor ơi chuyển cảnh ko ta sẽ hóa sói ăn thịt Pis đó)
Khi đang vui tươi và hạnh phúc, cậu cất tiếng hát của mình lên, giọng cậu cao vút khiến cả họa mi phải e thẹn, trầm ấm khiến hoa lá phải mắt cỡ,và dễ thương đến độ...Á có ai ko gọi xe bắt chó mau,con Scorscor sắp hóa thú rồi bà con ơi.
Đang hát say xưa thì nhớ lại đoạn kí ức máu me thì giọng hát của cậu vẫn dịu nhẹ như cũ nhưng những con vật xung quanh khi nghe xong thì bị gió cắt lìa người, câu cối héo khô, mây đen ùn ụn thi nhau kéo lớn, gió lớn thi nhau thổi tung mọi thứ.Cậu đứng đó, cậu lại vậy nữa rồi, cậu khóc.Pis biết cậu ấy rất là yếu đuối nhưng sao gió lớn như thế vẫn ko hất tung cậu đi, đơn giản thôi vì đó chính là phép thuật của cậu.Cậu thật yếu đuối và vô dụng ngay cả phép thuật của mình cậu cũng ko thể điều khiển đc.
Selene giương đôi mắt thương xót về nơi cậu,giọng nghe như của một người mẹ hiền khi con mình tạo ra lỗi lầm"Pis, thôi ngay đi,.mọi thứ đã qua rồi, mở mắt ra và lau nước mắt đi nào.Nếu cháu yếu đuối cần đc bảo vệ thì ta sẽ dẫn cháu đến nơi có người sẽ bảo vệ cháu bằng cả trái tim chân thành "
Qua tất cả nhân vật, hãy bình chọn người bạn thích nhất đi nào°^°

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.