Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 58:




Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**************
Mất năm ngày, nhà kính trong sân rốt cục hoàn thành, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác cùng nhau đem đồ đạc mua về lắp ráp xong bày vào, nhà kính trong lúc bận rộn, từng chút một biến thành bộ dáng bọn họ muốn.
Quá trình tuy rằng vất vả, nhưng lại làm cho Tiêu Chiến cảm thấy thỏa mãn vui vẻ.
Làm xong những thứ này, cậu cười nói với Vương Nhất Bác: " Buổi tối chúng ta thử lò nướng thịt mới đến đi. "
" Được." Dứt lời, Vương Nhất Bác lấy mu bàn tay lau mồ hôi trên mặt, lại dính tro lên trán.
Nhìn thấy, Tiêu Chiến nhịn không được nói: " Nơi này, nơi này dính bẩn rồi. "
Nghe vậy, Vương Nhất Bác giơ tay lên chạm vào, kết quả còn chưa nâng lên, đã bị tiểu omega nào đó nắm lấy cổ tay.
" Đừng nhúc nhích, tay anh không sạch sẽ, càng lau càng bẩn, tôi giúp anh đi. " Nói xong, Tiêu Chiến từ bên cạnh rút khăn giấy ra giúp hắn lau sạch tro trên trán.
Thỏ con dính vào lòng sư tử lớn cách đó không xa xoay người lại, lắc lư chồi non trên đầu, phát ra: " Chiu!"
Tiêu Chiến vừa mới giúp Vương Nhất Bác lau xong trán, quay đầu nhìn thỏ con có chồi non trên đỉnh đầu một cái.
Cậu mới không phải mượn cơ hội chiếm tiện nghi mà >_>
" Làm sao vậy?" Thấy hai gò má tiểu omega đỏ lên, tin tức tố ngọt ngào rải rác trong không khí, Vương Nhất Bác có chút lo lắng hỏi.
" Không có việc gì, tôi đi rửa tay chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, còn lại giao cho anh có được không?" Nướng thịt, tay nghề của Vương Nhất Bác so với cậu tốt hơn rất nhiều.
" Em nghỉ ngơi đi, tôi làm cho." Sau một ngày bận rộn, tiểu omega có lẽ đã mệt mỏi, thân làm bạn đời hắn phải giúp đỡ là chuyện đương nhiên.
" Tôi giúp anh cắt thịt nha!" Thấy Vương Nhất Bác xoay người, Tiêu Chiến vội vàng đuổi theo, kết quả đối phương nghe thấy những lời này bỗng nhiên dừng lại, cậu bởi vì không kịp né tránh, cả người liền dán lên lưng người ta.
Sống lưng vị Alpha nào đó cứng rắn, hoàn toàn không mềm mại như cậu nghĩ.
Vương Nhất Bác quay đầu thấy Tiêu Chiến đang xoa trán, lông mày nhíu lại: " Đau rồi sao? "
Tiêu Chiến gật gật đầu: " Không có việc gì, lát nữa là tốt rồi, tôi vừa rồi không chú ý. "
Thế nhưng Vương Nhất Bác lại giơ tay nắm lấy cổ tay Tiêu Chiến, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang xoa trán, nhìn trên làn da trắng nõn của cậu xuất hiện vết đỏ chói mắt, trong lòng có chút tự trách, vừa rồi đi quá nhanh, không chú ý tới phía sau:" Lát nữa dùng đá đắp lên, ngồi xuống nghỉ ngơi đi."
" Nhưng mà..." Cậu thật sự không sao a!
" Nghe lời." Hai chữ đơn giản, lộ ra sự cường ngạnh vừa vặn, vừa không làm cho Tiêu Chiến cảm thấy quá mức bá đạo, lại rất tốt kẹt ở điểm có thể làm cho người ta rung động.
Tiểu Omega nào đó cảm thấy mình hoàn toàn không có năng lực chống cự đối với vị Alpha bá đạo lại lộ ra ôn nhu che chở này.
Lúc phản ứng lại, Tiêu Chiến ngoan ngoãn gật đầu.
Đợi đến khi Vương Nhất Bác khỏi nhà kính, cậu ngồi trên đệm cả người lười biếng.
Thỏ con xuất hiện trong vòng tay của cậu, vươn ra móng vuốt ngắn trong không khí để khoa tay múa chân: " Chiu chiu! "
Nghe hiểu ý tứ nó muốn biểu đạt, mặt Tiêu Chiến đỏ lên, đưa tay đem thỏ con nhảy nhót kêu gào thích sư tử lớn, muốn cùng sư tử lớn ngủ ấn xuống: " Không được suy nghĩ lung tung!! "
Ngươi lớn lên đơn thuần đáng yêu như vậy, kết quả đầu óc toàn màu vàng! ( ý chỉ màu của sư tử)
Thỏ con bị đè trên mặt đất không thể nhúc nhích, không cao hứng lắc lư chồi non trên đỉnh đầu, thoạt nhìn đáng thương hề hề.
Động tác của Vương Nhất Bác rất nhanh, cùng với 0520 bưng rau xanh rửa sạch và thịt đã thái lên bàn, lại đưa túi đá cho Tiêu Chiến: " Đắp trán một chút. "
Ung dung hưởng thụ sự ôn nhu chăm sóc của đối phương, Tiêu Chiến đưa tay tiếp nhận, trong lòng ngọt ngào hướng Vương Nhất Bác nói một tiếng cảm ơn.
Nhẹ nhàng dán lên trán, xúc cảm mát mẻ, nhiệt độ má nóng bỏng cũng giảm xuống.
Thật thoải mái.
Thỏ con lúc trước bị Tiêu Chiến giáo huấn, mất hứng chôn mình vào bờm của sư tử lớn.
Chỉ lộ ra chồi non trên đỉnh đầu.
Mặc cho sư tử lớn dỗ dành thế nào cũng dỗ không được.
Vương Nhất Bác chú ý tới một màn này, nhìn về phía thỏ con đang tức giận.
Thỏ con cũng cảm giác được ánh mắt của hắn, nâng mắt đỏ lên nhìn qua, một giây sau mở tay ngắn ra, hướng Vươn Nhất Bác: " Chiu chiu chiu chiu!!! "
Tiêu Chiến: "..."
Tận mắt nhìn Vương Nhất Bác ôm thỏ con đang kêu gào vào trong ngực.
Nhiệt độ vừa giảm xuống lại tăng lên!
Thỏ được Vương Nhất Bác ôm vào trong ngực lắc lư về phía Tiêu Chiến một lần nữa khôi phục tinh thần, chồi non trên đỉnh đầu lắc lư: " Chiu chiu! "
Hạnh phúc!
Cả người Tiêu Chiến đều nóng lên, phản ứng của thần thức đều là nội tâm chân thật nhất của cậu.
Không dám nhìn ánh mắt Vương Nhất Bác, cậu chột dạ mở miệng nói: " Tôi đi tắm một chút. "
" Được." Vương Nhất Bác không nhìn mà trả lời, quét một lớp dầu lên vỉ nướng, cẩn thận đặt thịt lên.
•••52Hz•••
Lúc trở lại, Tiêu Chiến nhìn thỏ con vừa mới giận dỗi một lần nữa khôi phục tinh thần, ngồi trên vai Vương Nhất Bác, lắc lư đôi chân ngắn, thích ý không chịu nổi.
Sư tử lớn nằm sấp trên mặt đất, thấy cậu tới, cái đuôi to nhẹ nhàng lắc lắc ngồi dậy, nhường đường, khi Tiêu Chiến đi qua còn cọ cọ chân cậu.
Trong không khí tản ra mùi thịt mê người, Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác đem thịt nướng vào trong đĩa của cậu, ngượng ngùng nói: "Anh cũng ăn đi, không cần chỉ lo cho tôi. "
" Em ăn trước đi, tôi không vội."
Trong lòng Tiêu Chiến cảm thấy ấm áp, gắp một miếng vào trong miệng, thịt do Vương Nhất Bác nướng luôn có thể thỏa mãn vị giác của cậu.
" A, ngon quá, hương vị và thời gian vừa vức, anh mau ăn đi, lạnh sẽ không ngon nữa."
Nói xong cậu cuốn thịt bằng một cái lá rau diếp, đưa tới.
Vương Nhất Bác đưa tay tiếp nhận nói một tiếng cảm ơn.
Sau khi xây xong nhà kính, ăn bữa thịt nướng đầu tiên, hai người đều rất thỏa mãn.
Ăn xong trời cũng đã tối, Tiêu Chiến nằm trên sô pha lười biếng không muốn nhúc nhích, nghiêng đầu nhìn bầu trời đêm bên ngoài.
Lúc này trên bầu trời sao lấp lánh, làm cho người ta có cảm giác mênh mông đồng thời lại làm cho người ta cảm thấy xinh đẹp tuyệt vời.
" Trở về chưa?" Vương Nhất Bác ngồi ở đối diện, trong phòng không bật đèn, tất cả đều dựa vào ánh trăng bên ngoài, nhưng điểm tối này đối với Alpha ngũ giác siêu cường mà nói căn bản không tính là gì.
Nhìn tiểu Omega co lại ở đó, cảm thụ được mùi đào ngọt ngào có thể trấn an cõi lòng của hắn.
Tiêu Chiến nghiêng đầu nhìn Vương Nhất Bác, cằm đặt lên đầu gối: " Ngày mai anh muốn đi quân khu báo cáo, mấy giờ đi nha, khi nào tan tầm? "
Không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên hỏi chuyện này, hắn kinh ngạc đồng thời trong lòng lại có cảm giác ấm áp: " Phỏng chừng phải sớm một chút, buổi tối đại khái khoảng sáu giờ sẽ trở về. "
" Ừm, tôi biết rồi." Cậu ngồi dậy: " Thời gian không còn sớm, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút. "
" Được." Nhìn theo bóng dáng tiểu Omega rời đi, trong đôi mắt của Vương Nhất Bác tràn đầy ôn nhu.
Trở lại phòng, Tiêu Chiến bị thỏ con nhảy vào trong ngực, nó tìm một vị trí thoải mái nằm sấp xuống.
Đưa tay giúp nó vuốt lông, cậu nhịn không được nói: " Thân thể hắn còn chưa khỏi hẳn, như vậy đi quân khu, không biết có xảy ra chuyện hay không. "
Nói như vậy, ánh mắt Tiêu Chiến hướng về phía linh thực cao cấp cách đó không xa, mấy ngày nay cậu vẫn không chặt đứt nhiệm vụ bồi dưỡng linh thực cao cấp.
Ngoại trừ gốc cây lúc trước được mình " chăm sóc đặc biệt", mười bốn gốc còn lại hiện giờ cũng đều phát triển cao nửa thước.
Tiêu Chiến nghĩ ngày mai đem những thứ này trồng ở hoa viên phía sau nhà kính, vị trí kia tương đối lệch, không chú ý căn bản sẽ không phát hiện chỗ đó là một hoa viên nhỏ, cứ để chúng ở mãi trong phòng cũng không thích hợp lắm.
Linh thực cao cấp dù sao cũng không sợ lạnh sợ nhiệt.
Trồng ra bên ngoài cũng thuận tiện ngày sau cậu bồi dưỡng.
Hương liệu cao cấp còn phải làm nhiều hơn một chút, mau chóng trợ giúp vị Alpha kia sớm khôi phục mới được.
Hết chap 58.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.