Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
***************
Trận tuyết rơi đầu mùa làm, cảnh vật ngoài chất đã phủ một lớp tuyết trắng thật dày, Tiêu Chiến từ trong phòng đi ra, đứng trên thềm gỗ hít vào không khí mát mẻ, cực kỳ thoải mái.
Xoay eo lười biếng, Tiêu Chiến gọi 0520 lại đây, sờ sờ cái đầu to của nó: " Chúng ta làm người tuyết có được không? "
0520 nghiên đầu lớn: " Chủ nhân, cần 0520 cung cấp gì cho chủ nhân?"
" Không cần, tôi đã có rồi."
" Vậy 0520 đi gọi A Nhất A Nhị tới hỗ trợ!"
Tiêu Chiến lựa chọn chỗ cửa chính, như vậy vừa mở cửa là có thể nhìn thấy.
Chờ 0520 mang theo A Nhất A Nhị tới, Tiêu Chiến chỉ huy A Nhất A Nhị đi lăn quả cầu tuyết, 0520 thì đi phòng kho tìm đèn chớp nháy nhiều màu.
Chờ quả cầu tuyết lớn lăn xong, Tiêu Chiến lại chỉ huy A Nhất nắn hình dạng khối tuyết, cậu cùng A Nhị cùng nhau lăn ra thân thể sư tử lớn, A Nhất thì dựa theo yêu cầu của cậu, nắn ra lỗ tai sư tử.
0520 mang theo một xô nước, Tiêu Chiến rưới một chút nước đính tai vào đầu sư tử lớn, theo nhiệt độ nước sẽ đông lạnh, rất rắn chắc.
Sau khi khảm hai tai, con sư tử lớn đã có hình dạng ban đầu.
0520 đứng bên cạnh Tiêu Chiến, đưa tay ôm lấy đùi cậu: " Chủ nhân, đây là lễ vật tặng cho sư tử lớn sao?"
" Cậu nói xem anh ấy sẽ thích sao?"
" Hừ!" 0520 dùng thanh âm loli đáng yêu phát ra một tiếng mũi ngạo kiều, " Cậu tặng cho hắn một trái cà tím hắn cũng sẽ thích đến chết!"
Tiêu Chiến bị câu nói 0520 chọc cười rộ lên: " Cậu nói anh ấy như vậy, sẽ không sợ tôi nói cho anh ấy biết sao? "
0520 lập tức ôm đùi cậu cọ cọ: " Chủ nhân sẽ không, chủ nhân đối với 0520 là tốt nhất. "
Tiêu Chiến vỗ vỗ 0520 đội mũ: " Được rồi, không được làm nũng."
Chờ nước và tuyết đông thành băng, Tiêu Chiến đem đầu sư tử tuyết móc rỗng, bên trong đặt đèn màu, như vậy buổi tối sáng lên sẽ rất đẹp.
Làm xong sư tử lớn bằng băng, Tiêu Chiến chụp ảnh gửi cho Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến: " Làm một bé sư tử đáng yêu, chờ anh về nhà nha ^ ^ [Ảnh]."
Nhìn thấy hình ảnh, khóe môi Vương Nhất Bác không nhịn được nhếch lên, sau đó lại mang theo lo lắng.
Vương Nhất Bác:" Đẹp, nhưng trời lạnh, em không nên ở bên ngoài quá lâu. "
Tiêu Chiến:" Biết rồi, bây giờ trở vào trong, anh làm việc cho tốt đi."
Kết thúc trò chuyện, Tiêu Chiến trở về phòng tắm rửa.
Sau khi giải trừ một thân khí lạnh, thừa dịp thời gian còn sớm, Tiêu Chiến tính toán bổ sung một chút hàng trên Đào Hoa Viên.
Lên quang võng, cậu đến cửa hàng trước treo thông báo sắp bổ sung, đang chuẩn bị bắt đầu chế tác hương liệu, đột nhiên một tin nhắn bật lên: " Xin chào, ta là Nhị điện hạ Tiêu Khải, xin hỏi có chấp nhận đặt riêng hương liệu cao cấp hay không, giá cả có thể thương lượng."
Tiêu Chiến: "......"
Nhìn chằm chằm tin nhắn trước mắt, cậu kinh ngạc đồng thời lại có chút dở khóc dở cười.
Nếu Tiêu Khải biết cậu chính là chủ tiệm Đào Hoa Viên, sẽ phản ứng như thế nào.
Chỉ là sau khi ngoài ý muốn, Tiêu Chiến tỉnh táo lại, nhịn không được nghĩ Tiêu Khải tìm cậu mua hương liệu cao cấp, là vì ai?
Gần đây không nghe nói Alpha gien cao cấp nào xảy ra vấn đề.
Tiêu Chiến: " Xin lỗi, ta không phải hương liệu sư cao cấp, không có biện pháp vì Điện hạ giải quyết phiền phức, thứ lỗi."
Tiêu Khải bên kia trả lời rất nhanh: " Ngài không phải đang khiêm tốn đó chứ, hương liệu sư như ngài, nếu không phải cao cấp, ta có chút không quá tin tưởng."
Tiêu Chiến cảm thấy Tiêu Khải có chút thiên phú lừa gạt người khác.
Tiêu Chiến: " Ngài thật sự là nói đùa, ta nếu là hương liệu sư cao cấp, việc làm ăn sẽ không từ chối, Nhị điện hạ thứ lỗi, ta thật không phải, chúc ngài tìm được hương liệu sư thích hợp."
Trả lời xong, Tiêu Chiến trực tiếp đăng xuất quang võng.
Về phần Tiêu Khải sẽ nghĩ như thế nào, Tiêu Chiến đối với chuyện này không có hứng thú.
Tiêu Khải muốn giúp ai, cũng không có quan hệ gì với cậu.
Cậu chỉ muốn sống cuộc sống của mình và không muốn tham gia vào bất cứ điều gì khác.
Ở bên này Tiêu Khải nhìn câu trả lời cuối cùng, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, sau khi gã làm rõ thân phận, vẫn cự tuyệt như trước? Gã cảm thấy đối phương không nói dối, thông qua biên bản giao dịch trước kia mà xem, chủ tiệm này cũng chưa bao giờ bán qua hương liệu cao cấp.
Cho nên đối phương nói mình không phải cao cấp hương liệu sư gã cảm thấy tám mươi phần trăm là có thể tin tưởng.
Bởi vì thật sự không cần phải cự tuyệt việc làm ăn đưa tới cửa, huống chi cùng gã làm ăn, chính là cùng hoàng gia dựa vào, đây là chuyện mọi người tha thiết ước mơ.
Gã không tin có ai sẽ từ chối.
Về phần hai mươi phần trăm còn lại, Tiêu Khải cảm thấy mình còn cần quan sát thêm một chút.
Chỉ bằng cách này, hy vọng sẽ tan vỡ.
Làm thế nào hắn có thể nhận được bằng chứng từ An Liệt Ninh?
Tiêu Khải híp mắt, nhắn cho Vương Nhất Bác một cái tin.
Tiêu Khải: " Nguyên soái đại nhân, hôm nay rảnh không, có thể cùng nhau ăn một bữa cơm? "
Vương Nhất Bác: " Buổi tối có việc, không phải rất thuận tiện, Nhị điện hạ có việc có thể nói thẳng. "
Tiêu Khải:" Vẫn là nói chuyện trực tiếp thì tốt hơn, đã như vậy, vậy đêm nay ta sẽ đến phủ quấy rầy, kính xin các hạ không cần để ý."
Vương Nhất Bác:" Được."
Hẹn xong, Tiêu Khải không trì hoãn liền đi đến phủ Nguyên soái, ngoại trừ tính cách Vương Nhất Bác lạnh lạnh nhạt nhạt không được người yêu thích, những thứ khác quả thực có ý nghĩ giống gã.
Nhất là Tứ đệ của gã, luôn có thể mang đến kinh hỉ.
Sau việc trên quang võng, Tiêu Chiến nghe thấy hệ thống an ninh nói Tiêu Khải đến, trong mắt nổi lên kinh ngạc.
Chẳng lẽ nhanh như vậy đã tra ra được thân phận thật sự của cậu rồi?
Không, không thể nào!
Tiêu Khải đem tùy thị lưu lại ngoài cửa, sau khi tiến vào đầu tiên đã nhìn thấy sư tử bằng tuyết nằm ở trước cửa lớn.
Đôi mắt đen hiện lên kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Tiêu Chiến đang đứng trên thềm gỗ, cười đi tới: " Tứ đệ thật đúng là tâm tư khéo léo, đừng nói cho ta biết đây là chủ ý của robot nhà ngươi. "
" Không phải chủ ý của chúng nó, mà là chúng nó hỗ trợ làm." Tiêu Chiến cong hai mắt, cười quan sát biểu tình của Tiêu Khải.
Dù sao một khắc trước Tiêu Khải còn đang tìm cậu mua hương liệu trên mạng, một khắc sau liền tới cửa, nghe được tin tức, trong lòng không khỏi khẩn trương, đối phương có phải đã biết được thân phận của cậu hay không?
Thấy Tiêu Khải thần sắc như thường, Tiêu Chiến thoáng yên lòng.
" Nhị hoàng huynh hôm nay lại vừa vặn đi ngang qua?"
" Lần này không phải đi ngang qua, là cố ý đến cửa tìm, muốn nhờ Nguyên soái một chút chuyện. "
Không biết vì cái gì, Tiêu Chiến đứng ở trước mặt gã lúc này, làm cho gã muốn dùng hai chữ mỹ lệ để hình dung cậu.
Tứ đệ này của gã, thật sự có chút không giống.
" Thì ra là như vậy, bất quá Nhất Bác còn phải trễ một chút mới có thể trở về, Nhị hoàng huynh không ngại ngồi một chút, ta pha cho một chén trà, chờ cơm tối xong, vừa ăn vừa tán gẫu."
" Cơm tối còn phải chờ hắn trở về làm sao?"
" Làm sao có thể, ngày đó vừa vặn để Nhị hoàng huynh gặp phải, chỉ là hôm nay chỉ sợ phải để Nhị hoàng huynh nếm thử tay nghề của ta, hy vọng không cảm thấy không ngon."
" Thì ra Tứ đệ cũng biết trù nghệ."
" Ta cũng chỉ là làm cho vui mà thôi."
Vừa nói Tiêu Chiến vừa mang Tiêu Khải đến phòng khách, sau lại thêm một chén trà cho gã: " Nhị hoàng huynh ngồi một chút, ta đi liền về, 0520 giúp ta chiếu cố tốt Nhị điện hạ. "
" Được ạ chủ nhân." 0520 bước chân ngắn ngồi xuống bên cạnh Tiêu Khải.
Tiêu Khải rũ mắt chống lại màn hình hiển thị của nó.
Không biết có phải là ảo giác hay không, gã cảm thấy người máy nhỏ này ngồi ở đây là đang giám thị.
" 0520 có thể nói chủ nhân của ngươi ngày thường thích làm cái gì không?"
"...... Xin hãy chờ một chút, đang tìm kiếm câu trả lời cho ngài..." Âm thanh loli đáng yêu trước đó, đột nhiên biến thành âm thanh cơ học lạnh lẽo.
Tiêu Khải: "........."
"...... Vô cùng xin lỗi, không tìm được đáp án của câu hỏi này, ngài có thể đặt lại câu hỏi, hoặc là đổi câu hỏi..."
Tiêu Khải: "........"
Ta tin ngươi mới có quỷ, đồ người máy lươn lẹo xấu xa!
Ánh mắt Tiêu Khải dừng ở trên người 0520, 0520 ngồi ở bên cạnh, màn hình nhìn về phía gã: "......"
Sau ba giây nhìn nhau, Tiêu Khải cuối cùng cũng buông tha, gã quay đầu cầm lấy chén trà trên bàn, uống hết trà trong chén.
Sau đó, không đợi Tiêu Khải đưa tay rót trà, 0520 nhanh chóng đứng lên, thêm một chén cho gã rồi lại nhu thuận tiếp tục dùng màn hình nhìn chăm chăm, âm thanh loli đáng yêu lại xuất hiện: " Nhị điện hạ uống trà! "
Tiêu Khải bỗng nhiên cười rộ lên, có chút ý tứ.