Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 573: Học Lái Xe




"Ông chớ có nói lung tung, tôi đã làm một bản điều tra thị trường rồi, ông không hiểu đâu."
"Nói thật, ông có nên tìm một chút chuyện để làm hay không, đừng có ở trong nhà cả ngày không làm việc gì."
Tô Quốc Đống "U a" một tiếng: "Tôi cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, chính là thời điểm chăm sóc cháu trai cháu gái vui vẻ dưỡng thọ, còn đi làm việc gì nữa? tôi cũng ngần này tuổi rồi, kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì nữa?"
"Ông muốn làm gì thì làm đi."
Liễu Thục Phượng cũng không khuyên ông ta nữa, bản thân tự mình vui vẻ làm quản lí xưởng.
Tô Quốc Đống thì đắc ý nghe radio, còn học chút tay nghề nuôi bồ câu từ con rể, mỗi sáng sớm mang theo mấy con bồ câu đi ra ngoài tản bộ, lại cùng người khác đánh mấy ván cờ tướng, cứ như vậy đã hết một buổi sáng.
Cho đến ngày hôm đó ——
Tô Quốc Đống nghe được vài người nói chuyện với nhau:
"Ông nói xem ông Tô kia lúc còn trẻ có phải là dáng dấp cũng không tệ lắm không?"
"So với con rể Tạ của ông ấy cũng không kém bao nhiêu đâu, lúc còn trẻ nhất định là cũng rất anh tuấn..."
Nghe đến đó, trong lòng Tô Quốc Đống dâng lên một cảm giác sung sướng, nghĩ thầm mấy người trong tứ hợp viện này cũng rất tinh mắt, đều có một đôi mắt có thể so với kính hiển vi, có thể nhìn ra ông ta lúc còn trẻ cũng là một tên nhóc đẹp trai nổi tiếng khắp mười dặm tám hương.
Ông ta sờ sờ tóc giả trên đỉnh đầu, nghĩ thầm chẳng lẽ là tóc giả trên đầu đã phát huy tác dụng sao?
"Tiểu Tô với mẹ của cô ấy cũng tài giỏi như nhau."
"Phụ nữ nhà bọn họ rất có tài nha!"
"Mẹ con bọn họ đều là người vất vả, nữ ở bên ngoài kiếm tiền mở nhà máy, còn nam ở trong nhà nhàn rỗi."
"Vài ngày trước tôi còn chơi cờ tướng cùng với ông ta đó đó."
"Xem ra hai người cha vợ con rể bọn họ là cùng một kiểu người."
"Cùng là kiểu người ăn bám vợ."
"Dáng dấp có đẹp cũng không có ích lợi gì!"
Tô Quốc Đống nghe đến đó, trong bụng đầy dấu chấm hỏi, cái gì gọi là "Cùng ăn bám"? Phi, mi mới là người ăn bám vợ đó.
Không có tiền đồ.
Khuôn mặt Tô Quốc Đống kéo căng ra, ông ta nghĩ mình không thể tiếp tục như vậy mãi được, nhất định ông ta phải làm ra chút sự nghiệp mới được.
Chẳng lẽ ông ta cũng nên đi thi đại học một phen sao?
Tê...
"Tôi muốn học lái xe!"
Có lẽ không có người đàn ông nào là không yêu xe, Sau khi Tô Quốc Đống ngồi trên chiếc Santana của con rể ra nhà ga về, trong lòng của ông ta liền nhớ thương chiếc xe này, cái này so với xe lăn trong bệnh viện cao cấp hơn nhiều.
Tô Quốc Đống muốn học lái xe với con rể, nhưng lại không tiện nói thẳng ra, chỉ có thể vô cùng uyển chuyển tìm đến con gái mình, biểu đạt ý tứ mình muốn học xe.
"Hiểu Mạn ơi, cái xe này bao nhiêu tiền?"
Cha con không chỉ muốn học xe, mà còn muốn tích cóp tiền để mua xe.
Vì chiếc xe yêu thích của mình, Tô Quốc Đống không khỏi có nhiều hơn mấy phần hùng tâm tráng chí, bà vợ của ông ta còn có thể đi làm quản lí xưởng, thì làm sao ông ta cũng không thể làm quản lí xưởng chứ?
Nhất định không thể ăn bám giống con rể được, hừ!
Dù sao thì ông ta cũng đã già đi, không còn dung nhan anh tuấn lúc trẻ nữa, cũng không phải là chàng trai anh đẹp trai nổi tiếng khắp mười dặm tám hương nữa, cũng không giống như con rể đọc qua chút sách nho nhỏ tài hoa, không nghiên cứu khoa học được, cũng không viết được tiểu thuyết.
"Cha ơi, con gái mua cho cha một chiếc xe nhé, coi như Hiểu Mạn hiếu kính cha."
"Không không không, không thể để cho con mua được, như vậy sẽ thành như thế nào chứ." Tô Quốc Đống xua tay chặn lại, kiên quyết cự tuyệt.
Một ông già như ông ta làm sao có thể để bọn trẻ bỏ tiền ra được chứ?
Tô Hiểu Mạn trêu ghẹo nói: "Vậy để mẹ mua cho cha nhé?"
"Không!" Tô Quốc Đống càng kiên định cự tuyệt: "Như vậy càng không được!" . harry potter fanfic
Làm sao ông ta có thể ăn bám chứ!
"Vậy như này được không, xe của nhà mình cũng nên đổi rồi, con sẽ mua xe mới, xe cũ sẽ để cho cha dùng được không?"
"Cha cũng đừng mua xe mới làm gì nữa, làm phiền cha dùng xe cũ của nhà con gái vậy."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.