The Dark Duet Series

Chương 17.4:




Anh đứng lên và quan sát chiếc quần lót cùng vớ dài trong lúc da thịt tôi ấm dần lên dưới sự dò xét kĩ càng của anh. Tôi không dám nhìn thẳng vào mặt anh để xem xem anh có thích điều mình thấy không. Có lẽ, không hề ngạc nhiên gì, chiếc quần lót đã gây ra một cơn sóng khao khát kì lạ và choáng ngợp. Phần da thịt trần trụi nơi ‘cô bé’ của tôi trở nên nhạy cảm hơn trước cảm giác mượt mà và êm ái của chất vải quần lót. Bỗng nhiên, tôi thấy biết ơn vì đã được làm phụ nữ hơn bao giờ hết. Nỗi khao khát của chúng tôi có thể được che dấu, trong khi một người đàn ông thì không thể. Thế nhưng, việc giữ cho hai đùi mình không khép lại cũng khá khó khăn với tôi.
Tôi chưa từng mặc qua coóc-xê, thế nên tôi chẳng hề chuẩn bị trước cho sự chặt khít này. Làm từ da thuộc trơn nhẵn, nó nằm ngay bên dưới hai bầu ngực và che kín toàn bộ vùng bụng của tôi. Tôi bật ra tiếng càu nhàu khi anh buộc chặt phần lưng lại bằng một cú kéo nhanh chóng và mạnh mẽ. Anh dừng lại một lúc để tôi bình tĩnh và hít thở bình thường trở lại.
“Em thở được không?”
Tôi gật đầu giật cục. “Được, thưa Chủ Nhân.”
“Tốt. Nếu xương sườn em bắt đầu đau thì phải nói với tôi ngay lập tức.”
Một cái gật đầu nữa, “Vâng, thưa Chủ Nhân.”
Có hai dải da kì lạ được gắn ở phần trước chiếc coóc-xê. Tôi nhanh chóng nhận ra chúng được dùng cho cổ tay mình. Với hai cổ tay được buộc lại chắc chắn, tôi không thể nhấc hai cánh tay được nữa.
“Như thế sẽ giữ tay em ở đúng vị trí của chúng,” anh nói với một chút tức giận. Tôi đỏ mặt trước kí ức về nụ hôn táo bạo của mình và nhăn mặt trước kí ức về chuyện xảy ra sau đó. Tôi nghe thấy tiếng sột soạt ở phía sau, nhưng đã chống lại thôi thúc muốn nhìn.
“Cúi gập người xuống giường và giạng hai chân ra,” anh nói.
Tôi quay đầu và thấy anh đang cầm thứ gì đó trong tay, nhưng lại không thể nhận biết đó là gì.
“Làm theo lời tôi bảo!”
Tôi cố gắng vâng lời, hi vọng sẽ không phải cảm thấy chiếc thắt lưng của anh quật lên phần mông nhạy cảm của mình nữa. Dù đang rất sợ, tim tôi vẫn thắt lại khi nhận ra mùi hương của anh trên ga trải giường. Lệ làm hai mắt tôi đau nhói. Tôi gần như đã thì thầm tên anh, nhưng biết rằng việc đó sẽ chỉ đem những điều tồi tệ tới. Ước gì tôi chưa bao giờ nói tôi yêu anh. Ước gì tôi đã tiếp nhận lời thổ lộ của anh khác đi.
“Em không muốn trả thù, Caleb. Em không muốn có kết cục như anh, để cho một món nợ máu chết giẫm điều khiển đời mình. Em chỉ muốn tự do thôi. Em muốn được tự do, Caleb. Không phải làm con điếm của ai đó…kể cả của anh cũng không.”
Nỗi đau đớn chuyển thành hoảng loạn khi những ngón tay Caleb kéo mở hai gò mông của tôi ra. Tôi bất động, cầu mong sự xâm nhập đó biến đi. Một ngón tay anh ấn lên hậu môn tôi, trong khi những ngón còn lại kéo giữ quần lót ở một bên. Không thể ngăn anh lại được.
“Thả lỏng đi,” anh nói. Anh chầm chậm trượt một đốt ngón tay đã được bội trơn vào bên trong tôi.
Tôi không thể bật ra bất khì âm thanh nào, nhưng bên trong, tôi đang gào thét vì sốc. Vào…và ra…vào…và ra, anh chầm chậm đẩy. Mặc cho nỗi sợ và sự e ngại bên trong lòng, cảm giác kia đã mang đến sự khao khát đầy quen thuộc nơi bụng dưới của tôi. Quần lót tôi, đã ướt đẫm, dính sát vào da thịt trần trụi, thúc giục tôi cong người áp vào những ngón tay kia. Chúng ở rất gần với nụ hoa của tôi, rất gần.
“Tuyệt không, Vật Cưng?” anh thì thầm khàn đục. Tôi cứng người và chắc chắn anh cũng cảm thấy điều đó quanh ngón tay mình. Anh đẩy vào bên trong tôi sâu hơn nữa cho đến khi dạ dày tôi nhói lên và một tiếng rên rỉ thoát khỏi môi tôi.
Anh giữ lấy tôi, lơ lửng trên ngón tay anh, rút cạn những giọt nước mắt nhục nhã cùng những tiếng rên rỉ đầy dục vọng từ tôi. “Có. Có, thưa Chủ Nhân.” Tôi nức nở.
Anh chầm chậm rút ra. Tôi hạ hông xuống, và một lần nữa, mùi hương của anh lại tràn ngập các giác quan của tôi. Tôi tự hỏi lần thứ một triệu rằng tại sao mình lại khao khát anh ghê gớm đến vậy, trong khi anh chỉ là một tên khốn đầy toan tính. Trong lúc tôi đang thở hổn hển, Caleb đã chuẩn bị cho đợt tấn công thứ hai, bằng cách đẩy ngón tay vào trở lại cùng nhiều chất bôi trơn hơn nữa. Anh cố nhét thứ gì đó vào bên trong tôi, thứ gì đó rất lạ lẫm.
“Anh đang làm gì vậy?” Tôi la lên trước khi kịp ngăn mình lại.
“Thả lỏng đi,” anh nói.
Sửng sốt đến câm lặng, tôi ngay lập tức ra lệnh cho bản thân phải nghe theo. Chầm chậm, vật thể kia tiến vào, và tôi nhận ra bản thân mình đang bị lấp đầy đến mức đau đớn cũng như đang ở trên bờ vực của khoái cảm tột cùng. Tôi có thể cảm thấy nó trong dạ dày mình, và kì lạ thay, tôi cũng có thể cảm thấy nó đang ấn lên vách tường bên trong ‘cô bé’ của tôi nữa. Tôi nằm yên, hổn hển và rên rỉ, cố giải mã chuyện quái gì vừa mới xảy ra.
Cơ thể ấm áp của Caleb áp lên lưng tôi. Khuôn miệng nóng bỏng của anh mút lấy dái tai tôi, và các thớ cơ của tôi co thắt dữ dội, sự ẩm ướt tràn dâng. “Đừng có mà đẩy thứ này ra, bằng không tôi sẽ quất nát mông em bằng roi đấy.” Trong lúc nói những lời đó, anh đẩy sự cương cứng của mình sát vào và dịch chuyển nút chốt bên trong tôi. Tôi rên rỉ.
“Vâng, thưa Chủ Nhân,” tôi thì thào. Giọng tôi là một lời van xin đầy khao khát, muốn được nhiều tiếp xúc hơn nữa. Anh lui lại, bàn tay trái đặt giữa hai bả vai tôi, hông vẫn áp sát lên tôi. Tôi thở dài khi anh kéo quần lót tôi xuống để mông tôi lộ ra. Anh đưa tay vào giữa hai chúng tôi để lướt những ngón tay giữa hai gò mông tôi. Tôi đẩy ngược lại, giục anh hạ xuống thấp hơn, đến gần hạt đậu sưng phồng của tôi, cầu xin anh hãy kết thúc với tôi. Mất không lâu lắm. Anh nhẹ nhàng chà xát nơi bí ẩn của tôi bằng những đầu ngón tay trong khi lòng bàn tay dịch chuyển nút chốt bên trong tôi. Tôi lên đỉnh chỉ trong vài giây, toàn thân chuyển động dữ dội, giật cục. Sau đó, anh giúp tôi nằm xuống sàn và bảo tôi hãy ngủ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.